Hoang Cổ Thánh Thể (Bản Dịch)

Chương 2350 - Chương 2350 - Thánh Thụ Chi Linh

Chương 2350 - Thánh Thụ Chi Linh
Chương 2350 - Thánh Thụ Chi Linh

Chương 2350: Thánh Thụ Chi Linh

Nhóm dịch: Thiên Tuyết

“Chẳng lẽ…”

Ánh mắt Quân Tiêu Dao sâu kín.

Tinh hoa nhất của Thiên Địa Thánh Thụ này không phải quả Huyền Hoàng tạo hóa?

Quân Tiêu Dao thầm phỏng đóa, cảm thấy có khả năng.

Mà lucs này các thiên kiêu còn lại đã không chờ được nữa mà bắt đầu phóng tới Thiên Địa Thánh Thụ.

“A, một đám sâu kiến vô tri, làm sao quả Huyền Hoàng tạo hóa lại dễ hái như thế.”

Thái Hư Tiểu Thiên Vương cười lạnh.

Lúc này, trên Thiên Địa Thánh Thụ bỗng nhiên có vô số đốm sáng xuất hiện như đom đóm.

Nhìn kỹ thì từng đốm sáng kia hình như có hình người.

“Là thánh thụ chi linh bảo vệ Thiên Địa Thánh Thụ”

Một vị nữ tử váy lục hai mắt lấp lóe nói.

Vị nữ tử này có mắt màu xanh lục, cả tóc cũng màu xanh lục.

Xung quanh nàng có pháp tắc của gió lưu chuyển.

Nàng tên Phong Linh Tử, cũng giống như Cốt Linh Tử lúc trước bị Quân Tiêu Dao giết chết tại Hài Cốt Địa, là đến từ Tổ Linh Thánh tộc trong năm Thánh tộc.

Mà hiện tại, xét về một góc độ nào đó, những thánh thụ chi linh vừa xuất hiện này cũng là cùng một loại với sinh linh Tổ Linh Thánh tộc.

Đây cũng là một cửa ải khó.

Chỉ trong chớp mắt, thiên kiêu Huyền Hoàng vũ trụ đụng chạm với thánh thụ chi linh, bắt đầu chiến đấu.

Thực lực của các thánh thụ chi linh này đều không tệ.

Quan trọng nhất là, họ rất đông.

Có thể nói, không có thực lực tuyệt đối thì khó mà xông ra nổi từ vòng vây của thánh thụ chi linh.

Đương nhiên, với một số ít thiên kiêu mà nói, đây cũng không tính là chuyện khó.

Tỷ như mấy thiên kiêu Mục Huyền, Vân Anh Lạc, Thái Hư Tiểu Thiên Vương, Y Thương Nguyệt, Hoắc Phong, Phù Đồ Ngạn.

Đều nhanh chóng vượt qua được vòng vây của thánh thụ chi linh.

Về phần Quân Tiêu Dao.

Hắn không cần ra tay, bước chân thoải mái na di, thân hình phá không mà đi.

Khi những thánh thụ chi linh kia cảm ứng được hắn thì đều cảm thấy kinh sợ một cách nhân tính hóa.

Nguyên nhân rất đơn giản.

Bởi vì Quân Tiêu Dao đang âm thầm phóng xuất ra một sợi khí tức của Thế Giới Thụ.

Thánh thụ chi linh là sinh mệnh linh loại diễn sinh ra từ Thiên Địa Thánh Thụ.

Nhưng đẳng cấp của Thế Giới Thụ còn cao hơn cả Thiên Địa Thánh Thụ.

Cho nên những thánh thụ chi linh này đương nhiên không dám ra tay với Quân Tiêu Dao, thậm chí còn kính sợ theo bản năng.

Các thiên kiêu khác cũng bắt đầu xông ra khỏi vòng vây.

Đương nhiên, cực ít thiên kiêu có thể nhanh chóng đột phá khỏi vòng vây của thánh thụ chi linh.

Mục Huyền, Vân Anh Lạc, Y Thương Nguyệt, Thái Hư Tiểu Thiên Vương, Hoắc Phong, Phù Đồ Ngạn, Phong Linh Tử và một số ít thiên kiêu đột phá đi đầu.

Nhưng khi nhìn thấy người áo trắng kia, ai nấy đều sững sờ.

“Thân phận thật sự của hắn là ai?”

Thái Hư Tiểu Thiên Vương nhíu mày.

Không ngờ Quân Tiêu Dao lại là người đầu tiên xông ra khỏi vòng vây.

Ánh mắt Phù Đồ Ngạn cũng lạnh đi.

Chính công tử áo trắng này lúc trước đã đánh mình bị thương, cứu được Y Thương Nguyệt.

“Ngọc công tử…” Hai mắt Y Thương Nguyệt sáng ngời.

Nàng biết, Quân Tiêu Dao hoàn toàn có khả năng đi được đến đây.

Mục Huyền khẽ nhíu mày.

Vì có quan hệ của Y Thương Nguyệt, nên y chẳng có hảo cảm gì với Quân Tiêu Dao.

“Chư vị, tới đây còn chưa xong đâu, các vị nhìn xem…”

Quân Tiêu Dao mỉm cười chỉ vào rễ cây Thiên Địa Thánh Thụ.

Mọi người nhìn xem, ai nấy đều nhíu mày.

Thiên Địa Thánh Thụ vô cùng mênh mông.

Có mấy thân ảnh nguy nga cổ phác sừng sững đứng ở rễ cây.

Những thân nahr kia đều mặc giáp trụ cổ xưa, tản ra một cỗ uy năng lớn lao.

Mà dường như cảm nhận được chúng thiên kiêu đi vào.

Thân ảnh sửng sững kia bắt đầu cất bước đi tới.

Tới lúc này bọn họ mới thấy rõ.

Mấy cái bóng đó giống như mấy con rối.

Toàn thân giáp trụ xám tối, cầm trường kích thiên qua trong tay.

Toàn thân bọc giáp, đeo mặt nạ, chỉ để lộ ra một đôi ánh lửa mang theo ý lạnh nhiếp nhân tâm phách.

“Không lỗi, không đúng, có vẻ như là sóng linh hồn.”

Mấy người Mục Huyền đều nhíu mày.

Bọn họ cảm nhận được nguy hiểm cực độ.

“Khôi lỗi dung nhập anh hồn bất diệt sao? Đây là thủ vệ thánh thụ.”

Thái Hư Tiểu Thiên Vương lẩm bẩm.

Cái này càng khó đối phó hơn thánh thụ chi linh vừa nãy.

Oanh!

Mấy thủ vệ thánh thụ này xông thẳng đến đám thiên kiêu mà chém.

Trường kích hoành không, thiên qua liệt thế, khí tức mãnh liệt!

Phụt phụt!

Lập tức có thiên kiêu bị sóng trường kích quét trúng, sụp đổ bỏ mình, không còn sức phản kháng.

Lúc này tràng diện bắt đầu hỗn loạn, một đám thiên kiêu bắt đầu mạnh ai nấy đánh.

Nhưng cũng may thủ vệ thánh thụ không nhiều, còn lâu mới bằng số thánh thụ chi linh ban nãy.

Cho nên cũng không phải không có cơ hội.

Quân Tiêu Dao vẫn bình thản.

Đừng nói trên người hắn có bảo bối hộ thân mấy người Vân Hồng Ba tặng cho.

Cho dù không có, bằng vào thực lực của mình, những thủ vệ thánh thụ này hoàn toàn không phải vấn đề với hắn.

Nhưng Quân Tiêu Dao không ra tay tiêu diệt số thủ vệ thánh thụ này.

Hắn không cần phải giúp bọn Mục Huyền giải quyết phiền phức.

Quân Tiêu Dao hơi động bước chân một tí, sức mạnh không gian tỏa ra hạo đãng.

Hắn không dây dưa với thủ vệ thánh thụ, trực tiếp bước tới cành cây Thiên Địa Thánh Thụ, hái một quả Huyền Hoàng tạo hóa.

Cảm thụ được sức mạnh bản nguyên trong đó, Quân Tiêu Dao mỉm cười.

Quả Huyền Hoàng tạo hóa này quả thực có ích với hắn.

Nhưng tác dụng cũng không quá lớn.

Cho nên, còn không bằng để cho tộc nhân Đế tộc Vân thị đi, để cho bọn họ có thể giữ được chiến lực đỉnh phong hoàn chỉnh tại Huyền Hoàng vũ trụ.

Mà Quân Tiêu Dao cũng cho rằng, cơ duyên lớn nhất của Thiên Địa Thánh Thụ này không chỉ là quả Huyền Hoàng tạo hóa.

Mà lúc này, một số thiên kiêu còn lại vẫn đang đánh nhau với thủ vệ thánh thụ.

Sắc mặt Y Thương Nguyệt lập tức đanh lại.

Một vị thủ vệ thánh thụ chằm chằm quấn chặt lấy nàng, thiên qua trong tay lưu chuyển hàn mang nhiếp nhân tâm phách như phản chiếu máu tươi.

Vèo!

Thiên qua chém xuống, quả thực như muốn chém hư kuông làm hai nửa.

Y Thương Nguyệt thi triển dị tượng huyết mạch ngăn cản, phía sau có một vòng trăng tròn dâng lên từ mặt biển, một bóng trăng thần trong sáng hiển hiện.

Nhưng mà.

Thực lực của thủ vệ thánh thụ hơn xa những thiên kiêu này.

Thủ vệ thánh thụ chém thiên qua xuống, phá vỡ dị tượng huyết mạch của Y Thương Nguyệt.

Y Thương Nguyệt đột nhiên lùi lại, phun ra một búng máu tươi.

Thủ vệ thánh thụ lại lần nữa ra tay.

Y Thương Nguyệt biến sắc.

Mặc dù nàng còn có con át chủ bài nữa, nhưng chiêu này tối đa cũng chỉ có thể bảo mệnh.

Nhưng sau này khẳng định không cách nào tranh đoạt quả Huyền Hoàng tạo hóa nữa.

Mà một bên khác, Mục Huyền thấy Y Thương Nguyệt gặp nguy hiểm, lập tức muốn ra tay hỗ trợ.

Bình Luận (0)
Comment