Hoang Cổ Thánh Thể (Bản Dịch)

Chương 2352 - Chương 2352 - Không Gian Thánh Thụ, Quân Tiêu Dao Ra Tay

Chương 2352 - Không gian thánh thụ, Quân Tiêu Dao ra tay
Chương 2352 - Không gian thánh thụ, Quân Tiêu Dao ra tay

Chương 2352: Không gian thánh thụ, Quân Tiêu Dao ra tay

Nhóm dịch: Thiên Tuyết

Vèo!

Ngay lập tức, có thiên kiêu xông ra.

Nhưng mà bức tường năng lượng kia của Thiên Địa Thánh Thụ không thể dễ dàng đột phá!

Cho dù những thiên kiêu này đều là tinh anh trong tinh anh, cũng không thể đột phá tường ngăn, tiến vào bên trong Thiên Địa Thánh Thụ.

Bốn mắt của Thái Hư Tiểu Thiên Vương cùng Mục Huyền gần như cùng lúc sáng lên, cũng muốn xông lên mở bức tường năng lượng kia.

Khi tiếp xúc với bức tường năng lượng kia.

Thiên kiêu ở đây cảm thấy một lực bài xích cực lớn.

Mà dấu ấn màu vàng kim giữa mi tâm Mục Huyền chợt lóe lên rồi biến mất.

Một khắc sau, bức tường năng lượng xung quanh y dường như hơi run lên một tí.

Mục Huyền thừa cơ lách mình tiến vào.

Thái Hư Tiểu Thiên Vương đồng thời hành động cùng một lúc với Mục Huyền.

Y cũng nhân cơ hội gia nhập.

Nhưng các thiên kiêu khác không may mắn như vậy.

Bọn họ muốn xâm nhập vào đó còn phải hao phí chút thời gian.

“Đáng chết…”

Nhìn Mục Huyền và Thái Hư Tiểu Thiên Vương cùng tiến vào trong.

Các thiên kiêu ở đây đều khẽ mắng.

Chờ bọn họ tiến vào được thì hoa cúc vàng cũng héo mất rồi.

Vân Anh Lạc vẫn bình tĩnh, nàng không tiến vào trong.

Vì nàng biết, chắc hẳn Quân Tiêu Dao sẽ có kế hoạch của mình.

Thiên Địa Thánh Thụ vô cùng mênh mông.

Trong thánh thụ là một mảnh không gian huyền diệu.

Nơi này đạo tắc thiên địa hiển hóa, khí tức bản nguyên chảy xuôi.

Có thể nói, cho dù là một phàm phu tục tử tu luyện ở đây cũng sẽ trưởng thành một vị tuyệt đại thiên kiêu.

Giữa trung tâm không gian thánh thụ.

Một trái tim óng ánh nhảy lên thình thịch.

Không khác gì trái tim con người.

Ẩn chứa sức mạnh bản nguyên mạnh mẽ của Huyền Hoàng vũ trụ.

Mênh mông hơn xa sức mạnh bản nguyên trong quả Huyền Hoàng tạo hóa rất rất nhiều.

Căn bản cả hai không cùng một đẳng cấp.

Tâm này, có thể là thánh thụ chi tâm, hoặc là thiên địa chi tâm.

Chính là do Thiên Địa Thánh Thụ ngưng kết suốt bao nhiêu tuế nguyệt mà thành.

Không thể nghi ngờ gì về độ trân quý của nó.

Lúc này, trong không gian thánh thụ.

Hai người lần lượt hiện thân.

Đương nhiên là Mục Huyền cùng Thái Hư Tiểu Thiên Vương.

Ánh mắt bọn họ đồng thời rơi vào thiên địa chi tâm.

Trong ánh mắt có nhiệt huyết vô tận.

Tự đáy lòng hai người bọn họ đều rõ ràng.

Nếu có thể luyện hóa thiên địa chi tâm này.

Có thể nói, bọn họ sẽ hoàn toàn trở thành yêu nghiệt đứng đầu Huyền Hoàng vũ trụ.

Tiền đồ tương lai không thể đong đếm!

Ánh mắt hai người chậ rãi rời khỏi thiên địa chi tâm, chuyển sang đối phương.

“Mục Huyền, không ngờ cối cùng đi tới đây vẫn chỉ có ta và ngươi.”

Thái Hư Tiểu Thiên Vương toàn thân óng ánh thần huy chảy xuôi, cả sợi tóc cũng tỏa sáng.

Toàn thân cháy hừng hực, như một tôn Thiên Vương hàng thế.

“Thái Hư Tiểu Thiên Vương, món nợ của chúng ta cũng nên tính toán rồi.”

Ánh mắt Mục Huyền cũng lạnh lẽo.

“Mục Huyền, ngươi biết vì sao ta muốn nhăm vào ngươi không?”

Thái Hư Tiểu Thiên Vương bỗng nhiên hỏi.

“Bởi vì Thái Hư Thánh tộc của ngươi không muốn Mục Thiên Thánh tộc chúng ta một lần nữa quật khởi.”

Trong lòng Mục Huyền cũng rõ ràng.

“Đây đúng là một nguyên nhân. Nhưng còn một nguyên nhân nữa, là chìa khóa đồng trên người ngươi.”

Thái Hư Tiểu Thiên Vương nói thẳng.

“Ồ?”

Ánh mắt Mục Huyền có vẻ kỳ dị.

“Chắc hẳn Mục Thiên Thánh tộc các ngươi biết chìa khóa đồng này có liên quan đến một món nhân quả lớn.”

“Trước đó, bên ngoài xâm lấn, có Đế tộc bên ngoài từng cướp chìa khóa đồng này.”

“Mà đời này, chỉ sợ nhân quả kia lại sắp xuất hiện rồi.”

“Cho nên, chìa khóa đồng này không thể ở tại Mục Thiên Thánh tộc các ngươi.”

“Mà Thiên Nguyên vực Mục Thiên Thánh tộc các ngươi chiếm được quá màu mỡ, các ngươi không xứng có được!”

Thái Hư Tiểu Thiên Vương nhàn nhạt nói ra hết thảy.

Như thể Mục Huyền đã là một người chết rồi ấy.

“A, xem ra ngươi muốn hạ dấu chấm hết cho cuộc tranh đấu giữa chúng ta.”

Mục Huyền cũng đã nhận ra.

Nhưng trong mắt y chỉ cười lạnh.

Thái Hư Tiểu Thiên Vương tràn đầy tự tin cho rằng mình đã nắm chắc thắng lợi trong tay.

Thật tình y không biết Mục Huyền cũng có quân át chủ bài của mình.

Dù là Thái Hư Tiểu Thiên Vương cũng không biết y có được cơ duyên to lớn, giữa mi tâm có được một dấu ấn cổ xưa.

Cho nên lần tranh phong này, người thắng cuối cùng nhất định là y.

Mà khi hai người đang hừng hực chiến ý, khí cơ trào dâng.

Oanh!

Sau lưng Mục Huyền bỗng nhiên có sức mạnh linh hồn kinh khủng cuốn tới, xung kích thức hải khiến cho y choáng váng.

Đổi lại bình thường, đương nhiên Mục Huyền không thể trúng chiêu dễ như thế.

Nhưng hiện giờ, vừa lúc cả thể xác và linh hồn y đêu đang trói chặt Thái Hư Tiểu Thiên Vương.

Cho nên đương nhiên không chú ý được tới tình huống khác.

Càng không nghĩ tới nơi này còn có người thứ ba ra tay.

“Hử?”

Con ngươi Thái Hư Tiểu Thiên Vương bỗng nhiên co rụt lại.

Lại còn có người thứ ba đã xâm nhập vào sao?

Mục Huyền đã bất tỉnh.

Sau lưng y xuất hiện một người mặc áo trắng tuyệt thế nhàn nhạt.

Đương nhiên là Quân Tiêu Dao.

“Là ngươi…”

Thái Hư Tiểu Thiên Vương cau mày.

Nói thật ra, dù là đối mặt với Mục Huyền có khí vận bất phàm y cũng không kiêng kỵ tí nào.

Nhưng đối với công tử áo trắng lai lịch mơ hồ, khí tức thâm sâu khó lường này, Thái Hư Tiểu Thiên Vương thực sự không dám tự tin.

Không biết, mới là kiêng kỵ nhất.

“Ngươi vào bằng cách nào?”

Tnttv nói.

Y âm thầm tập trung sức mạnh pháp tắc, âm thầm cảm giác.

Quân Tiêu Dao cười nhạt.

Mặc dù bức tường chắn kia khó đột phá.

Nhưng hắn có Thế Giới Thụ.

Thế Giới Thụ cao cấp hơn Thiên Địa Thánh Thụ nhiều nhiều lắm.

Cho nên, hắn tiến vào đương nhiên không gặp tí khó khăn nào.

Quân Tiêu Dao nhìn nhìn thiên địa chi tâm này một chút, thản nhiên nói: “Không sai, một thu hoạch lớn ngoài ý muốn.”

Thái Hư Tiểu Thiên Vương nghe vậy càng nhíu chặt mày.

Nghe ý tứ của Quân Tiêu Dao thì dường như thiên địa chi tâm này đã là đồ trong túi hắn rồi.

“Hừ, các hạ quá tự tin vào bản thân rồi đấy.”

Thái Hư Tiểu Thiên Vương hừ lạnh.

Y hơi kiêng kỵ Quân Tiêu Dao, nhưng cũng không có nghĩa là y sợ Quân Tiêu Dao.

Y là Tiểu Thiên Vương của Thái Hư Thánh tộc, trong Huyền Hoàng vũ trụ này không có bao nhiêu người y cần cố kỵ.

“Trong kế hoạch của ta, ngươi đúng là một phần không thể thiếu.:

Quân Tiêu Dao bỗng nhiên nói.

“Cái gì?”

Thái Hư Tiểu Thiên Vương đã nhận ra một tia sát ý.

“Giá trị duy nhất của ngươi là vẫn lạc, sau đó bốc lên chiến tranh giữa Mục Thiên Thánh tộc và Thái Hư Thánh tộc.”

Quân Tiêu Dao vừa dứt lời, một bàn tay đưa ra giáng xuống Thái Hư Tiểu Thiên Vương.

Chiêu này đã bày ra thực lực thật sự của Quân Tiêu Dao.

Thiên địa hạo đãng, toàn bộ không gian thánh thụ dao động kịch liệt như thể không chịu nổi một đòn của Quân Tiêu Dao.

Lúc này sắc mặt Thái Hư Tiểu Thiên Vương sợ hãi chưa từng thấy!

Bình Luận (0)
Comment