Chương 2354: Cướp đoạt thiên địa chi tâm
Nhóm dịch: Thiên Tuyết
Loại bảo bối này cũng chỉ có thể xuất hiện trong vũ trụ đa nguyên như Huyền Hoàng vũ trụ này phải không?
Sức mạnh bản nguyên mênh mông trong thiên địa chi tâm này đã hơn cả một số thế giới tiểu thiên.
Thậm chí còn vượt qua toàn bộ bản nguyên của một số thế giới trung niên.
Mà mấy năm nay, thiên địa chi tâm này chẳng qua cũng chỉ là hấp thụ một phần bản nguyên Huyền Hoàng nhỏ nhất thôi.
So với toàn bộ bản nguyên Huyền Hoàng vũ trụ thì cũng chỉ như chín trâu mất một sợi lông.
Từ đó có thể thấy được bản nguyên của Huyền Hoàng vũ trụ mênh mông cỡ nào.
“Vốn đây cũng là cơ duyên thuộc về Mục Huyền đi.”
“Sau khi lấy được thiên địa chi tâm này, Mục Huyền có thể triệt để quật khởi, có lẽ còn có thể trở thành thủ hộ giả của Huyền Hoàng vũ trụ sau này.”
“Nhưng chỉ tiếc…”
Quân Tiêu Dao chậc chậc cảm thán.
Hắn đưa tay, bắt lấy thiên đia chi tâm.
Pháp tắc xen lẫn, hóa thành một bàn tay to tướng, năm ngón tay bắt lấy thiên địa chi tâm.
Dường như cảm thấy Quân Tiêu Dao không phải người trong số mệnh mà nó đang đợi.
Thiên địa chi tâm rung động kịch liệt.
Thậm chí còn có sức mạnh bản nguyên dâng lên, muốn phá vỡ trói buộc của Quân Tiêu Dao.
Mắt Quân Tiêu Dao cười lạnh.
Chỉ là một cái cơ duyên thôi.
Một khắc sau, Quân Tiêu Dao phóng xuất ra khí tức của Thế Giới Thụ trong nội vũ trụ.
Trên mọi phương diện, Thế Giới Thụ đều chèn ép Thiên Địa Thánh Thụ một cách toàn diện.
Nhưng thiên địa chi tâm vẫn chống lại.
“Cứng đầu ngu ngốc, đã như vậy, đừng trách ta trảm thảo trừ căn.”
Quân Tiêu Dao nhàn nhạt nói.
Bình thường, sau khi lấy được cơ duyên thiên địa.
Hắn cũng sẽ không hoàn toàn hủy đi căn cơ của cơ duyên này, cũng coi như là một loại việc thiện.
Nhưng Thiên Địa Thánh Thụ này lại phản kháng như thế, khiến cho Quân Tiêu Dao không vui.
Ầm!
Vô số sợi rễ màu xanh lục xông ra từ trong nội vũ trụ của Quân Tiêu Dao.
Như từng con rồng khổng lồ màu xanh lá cây.
Đó đều là rễ của Thế Giới Thụ!
Mặc dù cảnh giới tu vi hiện tại của Quân Tiêu Dao còn lâu mới có thể thoải mái vận dụng sức mạnh của Thế Giới Thụ.
Nhưng thôi động sơ bộ thì không vấn đề gì.
Số rễ Thế Giới Thụ xông ra từ trong nội vũ trụ đâm thẳng vào trong Thiên Địa Thánh Thụ.
Cứ thế hút chất dinh dưỡng của Thiên Địa Thánh Thụ.
Không gian trong thánh thụ lập tức chấn động.
Quân Tiêu Dao thừa cơ bắt lấy thiên địa chi tâm, tạm thời bỏ vào trong nội vũ trụ của mình.
Nhưng chỉ trong phút chốc.
Năng lượng của Thiên Địa Thánh Thụ đã bị Thế Giới Thụ hút đi hơn phân nửa.
Thậm chí Quân Tiêu Dao có thể cảm giác được.
Trong nội vũ trụ, Thế Giới Thụ nhanh chóng lớn lên với tốc độ mắt thường cũng có thể nhìn thấy được, cành lá rậm rạp.
Thân cành như sừng rồng.
Trên từng mảnh từng mảnh lá cây như có từng thế giới đang chìm nổi.
Thế Giới Thụ trưởng thành.
Nội vũ trụ của Quân Tiêu Dao lại lần nữa chấn động, tiếp tục mở rộng.
Cho tới bây giờ, Thế Giới Thụ và nội vũ trụ của Quân Tiêu Dao gần như hòa làm một.
Chờ Quân Tiêu Dao rút sạch luyện hóa sạch thiên địa chi tâm.
Vậy chắc chắn nội vũ trụ của hắn sẽ lại lần nữa thay đổi.
Sau khi hấp thụ một hồi, khí tức của Thiên Địa Thánh Thụ yếu ớt vô cùng.
Lần này Thế Giới Thụ trên cơ bản đã cướp đoạt hơn chín phần tinh hoa của Thiên Địa Thánh Thụ.
“Không tệ.”
Quân Tiêu Dao rất hài lòng với thu hoạch lần này.
Chẳng những có được chìa khóa đồng cổ, thiên địa chi tâm.
Mà Thế Giới Thụ còn trưởng thành hơn không ít.
Quan trọng nhất là, kế hoạch của hắn có thể tiếp tục tiến hành.
Nhìn Mục Huyền bị tấn công linh hồn lâm vào hôn mê.
Quân Tiêu Dao cười cười.
“Muc Huyền, đa tạ cơ duyên của ngươi, để đáp lễ, ta sẽ không giết ngươi bây giờ, hãy trân quý khoảng thời gian sau cùng của mình đi…”
Quân Tiêu Dao lách mình rời đi.
Đồng thời một cỗ sức mạnh linh hồn tấn công vào thức hải của Mục Huyền, khiến cho y bắt đầu tỉnh lại.
“Ta… rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì?”
Mục Huyền dần dần tỉnh lại.
Sau khi tỉnh lại, sắc mặt y bỗng nhiên thay đổi.
Không thấy thiên địa chi tâm trong không gian thánh thụ đâu!
Không chỉ thế, Mục Huyền vô thức sờ lên cổ mình.
Chìa khóa đồng treo trên cổ cũng biến mất.
Mục Huyền lại lần nữa cảm ứng mi tâm của mình.
Khi phát hiện năng lượng của dấu ấn hoàng kim giữa mi tâm vẫn còn nguyên.
Y mới thở dài một hơi.
Nhưng sắc mặt y cũng cực kỳ khó nhìn.
“Chẳng lẽ là Thái Hư Tiểu Thiên Vương âm thầm chuẩn bị, ám toán sau lưng ta?”
Mục Huyền nghiến răng ken két.
Vốn y còn tưởng rằng có thể đánh một trận quyết đấu công bằng thật sự phân cao thấp với Thái Hư Tiểu Thiên Vương.
Ai mà ngờ Thái Hư Tiểu Thiên Vương lại âm hiểm như thế.
“Nhưng nếu thế, vì sao Tiểu Thiên Vương kia không giết mình?”
Mục Huyền nghĩ tới điểm này.
Tới lúc này y mới chú ý tới.
Trong không gian thánh thụ có mùi máu tanh nhàn nhạt.
Mà khí tức của mùi máu đó rõ ràng la của Thái Hư Tiểu Thiên Vương.
“Chuyện gì đã xảy ra? Thái Hư Tiểu Thiên Vương đã vẫn lạc sao?”
Con ngươi Mục Huyền chấn động kịch liệt.
Đây không phải chuyện nhỏ, mà là chuyện lớn bằng trời!
Dù Thái Hư Tiểu Thiên Vương là kẻ địch trời sinh của Mục Huyền.
Nhưng Mục Huyền cũng không muốn giết y, chỉ cần đánh bại y là đủ rồi.
Bởi vì, nếu Mục Huyền giết Thái Hư Tiểu Thiên Vương, sẽ khiến cho Thái Hư Thánh tộc căm giận ngút trời.
Mục Thiên Thánh tộc cũng sẽ phải chịu áp lực cực lớn.
“Muốn giá họa cho ta sao?”
Mục Huyền lập tức nghĩ tới vấn đề này.
Y tức giận đến mức hai hàm răng đều run rẩy.
Giá họa thì thôi đi.
Nhưng chìa khóa đồng trên cổ y, còn cả thiên địa chi tâm nữa, đều bị cướp đi.
May mắn duy nhất là con át chủ bài, bí mật lớn nhất của y vẫn chưa bị phát hiện.
“Thực đáng hận! Rốt cuộc là ai!”
Sắc mặt Mục Huyền đầy dữ tợn.
Đương nhiên y không thể nào nghĩ tới Quân Tiêu Dao được.
Bởi vì Quân Tiêu Dao chưa từng có xung đột trực tiếp với y.
Nhiều nhất cũng chỉ là vì liên quan đến Y Thương Nguyệt mà Mục Huyền ngứa mắt với Quân Tiêu Dao thôi.
Khi sắc mặt Mục Huyền âm trầm lạnh lẽo.
Trong không gian thánh thụ.
Có thiên kiêu khác xuất hiện.
Cuối cùng bọn họ cũng đã gian nan tiến vào được nơi này.