Hoang Cổ Thánh Thể (Bản Dịch)

Chương 2356 - Chương 2356 - Muốn Đẩy Y Thương Nguyệt Vào Hố Lửa Sao?

Chương 2356 - Muốn đẩy Y Thương Nguyệt vào hố lửa sao?
Chương 2356 - Muốn đẩy Y Thương Nguyệt vào hố lửa sao?

Chương 2356: Muốn đẩy Y Thương Nguyệt vào hố lửa sao?

Nhóm dịch: Thiên Tuyết

Mục Huyền hơi buồn bực.

Lúc này, qua khóe mắt y liếc thấy Y Thương Nguyệt và Quân Tiêu Dao cùng đi tới.

Y Thương Nguyệt vẫn luôn lạnh lẽo như sương kia lúc này lại đang mỉm cười nói chuyện với Quân Tiêu Dao.

Cảnh tượng này khiến cho Mục Huyền vốn đã phiền muộn lại nổi cơn ghen, bực bội vô cùng.

Y bước lên trước nói: “Thương Nguyệt, Huyền Hoàng cổ lộ kết thúc rồi, nàng theo ta về Mục Thiên Thánh tộc một chuyến đi.”

“Cũng để cho tộc nhân thân thích của ta gặp nàng một chút.”

Có thể nói, lời này của Mục Huyền rất thẳng thắn.

Cũng tương đương đưa nàng dâu về ra mắt nhà chồng đấy.

Nếu đổi lại là tình trạng trước khi tiến vào cổ lộ, nói không chừng còn có một khả năng nhỏ nhoi.

Nhưng hiện giờ…

Y Thương Nguyệt lạnh nhạt vô cùng.

“Không cần, quan hệ của ta và ngươi không tốt đến mức đó.”

“Cái gì? Thương Nguyệt, nàng…” Sắc mặt Mục Huyền thoáng chốc trở nên khó coi.

Sở dĩ y mời Y Thương Nguyệt.

Không chỉ đơn thuần là vì đưa nàng về gặp cha mẹ chồng.

Mà còn muốn mượn nhờ thân phận của nàng.

Mục Huyền cũng biết, chỉ dựa vào Mục Thiên Thánh tộc, muốn đối kháng Thái Hư Thánh tộc vẫn là có áp lực rất lớn.

Nhưng nếu y có thể đưa Y Thương Nguyệt về.

Chẳng khác nào kéo Nttt về cùng chiến tuyến với Mục Thiên Thánh tộc.

Như vậy, dù là Thái Hư Thánh tộc cũng sẽ phải cố kỵ ba phần, không dám tùy tiện động thủ.

Dù sao thì trong năm Thánh tộc, thực lực của Nttt cũng gần với Thái Hư Thánh tộc.

Nhưng hiện tại, không ngờ Y Thương Nguyệt từ chối.

“Là vì hắn sao?”

Mục Huyền nhìn sang Quân Tiêu Dao.

“Không liên quan tới Ngọc công tử. Chẳng lẽ ngươi không nghĩ mình đã làm cái gì sao?”

Y Thương Nguyệt nhíu mày, càng phản cảm với Mục Huyền hơn.

Là Mục Huyền phản bội nàng, si mê vị mỹ nhân sư tôn kia của y.

Thế mà hiện tại y còn cho rằng nàng có quan hệ gì với Quân Tiêu Dao.

Y Thương Nguyệt thực sự cảm thấy lúc trước mắt mình mù rồi, không nhìn thấu được con người của Mục Huyền.

“Ta…”

Mục Huyền á khẩu không trả lời được.

Dù sao, nói ra thì, đúng là y muốn ngồi hưởng tề nhân chi phúc thật.

Muốn cả hai người.

Nhưng y lại không nói rõ được.

Với tính cách của Y Thương Nguyệt, nhất định nàng sẽ càng chán ghét y hơn.

Mà lúc này, bỗng nhiên Quân Tiêu Dao khẽ nhếch khóe miệng, cười nói:

“Theo lý mà nói, chuyện của Thương Nguyệt cô nương và vị Mục Huyền Thiếu chủ này, thân là người ngoài ta không nên nói gì.”

“Nhưng hiện tại Mục Huyền Thiếu chủ đã giết Thái Hư Tiểu Thiên Vương, đến khi đó nếu đưa Thương Nguyệt cô nương về, chẳng phải cũng sẽ kéo nàng vào vòng xoáy?”

Quân Tiêu Dao nhắc nhở đầy “thiện ý”.

Lại khiến cho Y Thương Nguyệt bên cạnh như thể hồ quán đỉnh, hoàn toàn tỉnh táo lại.

Không sai!

Lúc này Mục Huyền mời nàng về, không nghi ngờ gì, chẳng khác nào kéo cả nàng vào hố lửa.

Đến khi đó, thậm chí sẽ cuốn luôn cả Nttt vào.

Mà sợ nhất là.

Nếu như ngay từ đầu Mục Huyền chỉ coi trọng thân phận Thánh nữ Nttt của nàng.

Muốn nhờ uy thế của Nttt hiệp trợ Mục Thiên Thánh tộc quật khởi.

Như vậy, chẳng phải nàng đã bị Mục Huyền lợi dụng?

“Ta không có nghĩ vậy, ngươi đừng có ngậm máu phun người!”

Mục Huyền biến sắc.

“Chẳng lẽ ngay từ khi vừa gặp nhau ngươi đã tính toán ta?”

Y Thương Nguyệt chắn chặt răng ngà, nhấn mạnh từng lời chất vấn.

“Ta không có. Thương Nguyệt, nàng phải tin tưởng ta!”

Mục Huyền vội vàng giải thích.

Mặc dù vừa rồi đúng là y có nghĩ vậy thật.

Nhưng trước đó tình cảm y dành cho Y Thương Nguyệt tuyệt đối là chân thành tha thiết.

Y Thương Nguyệt hít sâu một hơi, nói: “Vậy thì tốt. Ta có thể trở về với ngươi.”

Mục Huyền nghe vậy thì mừng ra mặt, chợt nghe Y Thương Nguyệt nói.

“Nhưng ngươi phải đoạn tuyệt quan hệ thầy trò với nàng ta!”

Y Thương Nguyệt chỉ Vân Anh Lạc.

Sắc mặt Mục Huyền chậm rãi cứng lại.

Vân Anh Lạc vẫn thản nhiên không tỏ thái độ gì, như người ngoài cuộc.

Lúc này, có thể nói Mục Huyền là người đắn đo, đau khổ nhất.

Mà Quân Tiêu Dao ngầm tự hiểu, hơi buồn cười.

Hắn đang xem vở kịch khổ tình à?

Mà buồn cười ở chỗ, cả hai nữ nhân này, không một ai thật sự thích Mục Huyền.

Có thể nói là, rất cạn lời.

Lúc này, Vân Anh Lạc mới nói.

Nàng áo trắng tóc đen, dung mạo tuyệt đại, yên tĩnh đứng đó, tựa như một vị tiên tử bạch điêu ngọc trác.

“Mục Huyền, nếu vi sư khiến cho Thương Nguyệt cô nương hiểu lầm, thì không sao.”

“Có lẽ duyên phận sư đồ của chúng ta cũng nên kết thúc đi.”

Nghe Vân Anh Lạc nói vậy, trái tim Mục Huyền run lên.

Đau như đao chém.

Y nghĩ lại, khi ấy trong Huyền Hoàng địa mạch lần đầu nhìn thấy Vân Anh Lạc bị nhốt trong tiên nguyên, đẹp như tiên tử.

Còn nữa, trên Huyền Hoàng cổ lộ, nàng không tiếc thân mình bị thương cũng muố tìm yêu ma huyết đàm cho mình.

Chẳng biết từ khi nào, y đã thật lòng yêu vị mỹ nhân sư tôn này, không thể nào rời xa nàng.

“Ta sẽ không đoạn tuyệt quan hệ với nàng.”

Mục Huyền nhìn Y Thương Nguyệt, thái độ cực kỳ kiên quyết.

Nếu cứng rắn ép y phải chọn một trong hai nữ tử Vân Anh Lạc hay Y Thương Nguyệt.

Vậy Mục Huyền sẽ không chút do dự mà chọn Vân Anh Lạc!

Nghe Mục Huyền nói một cách kiên quyết như thế.

Y Thương Nguyệt không hề đau lòng, cũng không phẫn nộ.

Tự đáy lòng nàng bình lặng như nước.

Vừa vặn, có nghĩa là.

Hiện tại với Y Thương Nguyệt, Mục Huyền chỉ là người qua đường mà thôi.

Y thích ai, Y Thương Nguyệt cũng không để ý.

“Thôi được, mới đầu ta cũng muốn đoạn tuyệt quan hệ với ngươi.”

“Từ nay về sau, hai chúng ta không liên quan.”

Y Thương Nguyệt lạnh nhạt nói.

Hai người đã từng cùng nhau xông cổ lộ, cứ như vậy mà hoàn toàn phân chia, mỗi người một ngả.

Mục Huyền hít sâu một hơi.

Mặc dù lúc này y cũng hơi đau lòng.

Nhưng chẳng có cách nào.

Y không thể vì Y Thương Nguyệt mà từ bỏ Vân Anh Lạc.

“Mục Huyền, ngươi cần gì phải làm vậy chứ?”

Vân Anh Lạc khẽ thở dài một tiếng.

“Sư tôn, người đừng nói nữa, ta sẽ không đoạn tuyệt quan hệ với người.”

Ánh mắt Mục Huyền đầy thâm tình.

Mặc dù từ bỏ Y Thương Nguyệt rất đáng tiếc.

Nhưng ít nhất vẫn còn có mỹ nhân sư tôn ở bên cạnh hắn.

Quân Tiêu Dao thấy cảnh này, đáy mắt cong cong cười.

Mị lực của Vân Anh Lạc thật lớn đó.

Đủ để khiến cho Mục Huyền tử bỏ người mình đã từng yêu nhất.

Bình Luận (0)
Comment