Hoang Cổ Thánh Thể (Bản Dịch)

Chương 2370 - Chương 2370 - Mục Huyền Ngã Xuống, Lăng Mộ Thần Bí, Cuộc Chiến Diệt Tộc Kết Thúc

Chương 2370 - Mục Huyền ngã xuống, lăng mộ thần bí, cuộc chiến diệt tộc kết thúc
Chương 2370 - Mục Huyền ngã xuống, lăng mộ thần bí, cuộc chiến diệt tộc kết thúc

Chương 2370: Mục Huyền ngã xuống, lăng mộ thần bí, cuộc chiến diệt tộc kết thúc

Nhóm dịch: Thiên Tuyết

Bụp!

Căn bản không hề có chút trì hoãn nào.

Thân thể Mục Huyền trực tiếp nổ tung, kéo theo cả linh hồn đều tiêu tan.

Mặc kệ Mục Huyền có tu luyện Chủng Ma Tâm Kinh hay không, hắn ở trong mắt Quân Tiêu Dao đều buồn cười yếu đuối như sâu kiến.

Mà ngay lúc thân thể Mục Huyền nổ tung, một luồng kim quang bỗng nhiên xuất hiện từ bên trong, muốn trốn về nơi xa.

“Chạy được chắc?”

Quân Tiêu Dao hờ hững cười, dùng Cấm Tiên tầng thứ tư phong cấm không gian xung quanh, sau đó đưa tay chộp tới, hoa văn pháp tắc phun trào hút bắt lấy hắn.

Luồng kim quang kia chính là lạc ấn màu vàng ở giữa mi tâm của Mục Huyền.

“Để ta xem, đây rốt cuộc là thứ gì.”

Quân Tiêu Dao trực tiếp dung nhập lạc ấn màu vàng vào trong thức hải của mình.

Hắn vô cùng tự tin với tu vi nguyên thần của mình.

Cho nên không hề cảm thấy, một lạc ấn màu vàng có thể mang đến phiền phức gì cho hắn.

Mà sau khi lạc ấn màu vàng tiến vào thức hải Quân Tiêu Dao thì đương nhiên cũng có phản kháng.

Bởi vì Quân Tiêu Dao không phải là sinh linh bản thổ của vũ trụ Huyền Hoàng, cho nên dĩ nhiên sẽ gặp phải bài xích của lạc ấn màu vàng.

Dù sao lạc ấn màu vàng là cơ duyên của khí vận chi tử vũ trụ Huyền Hoàng.

Nhưng Quân Tiêu Dao thôi động nguyên thần Tam Thế.

Dưới sự trấn áp mạnh mẽ, như lạc ấn màu vàng cũng phải thần phục.

Mà lúc này.

Chìa khoá đồng cổ trên người Quân Tiêu Dao vậy mà cũng dường như dẫn tới một loại cộng hưởng nào đó, bắt đầu hơi run lên.

Tức khắc, trong đầu Quân Tiêu Dao có từng huyễn cảnh hiện lên.

Một bóng người màu vàng mơ hồ mang theo khí tức uy áp chư thiên, đứng sừng sững trên bầu trời mênh mông.

Một cây non hắn tiện tay trồng xuống, trưởng thành thành Thiên Địa thánh thụ.

Nơi hắn thuận tiện đi qua biến thành từng giới vực, dường tạo thành hình thức ban đầu của chín đại vực.

Ngoài ra, ở bên cạnh hắn còn có bốn con thần thú toàn thân bao phủ huy quang đi theo.

Một màn này, nếu để người khác thấy thì tuyệt đối kinh hãi vô cùng.

Bóng dáng mơ hồ này, rốt cuộc là sự tồn tại bậc nào?

Dù với tầm mắt bất phàm của Quân Tiêu Dao cũng tương đối kinh ngạc.

Hắn chợt nghĩ đến một điểm.

Trong truyền thuyết lưu truyền trong vũ trụ Huyền Hoàng, toàn bộ vũ trụ Huyền Hoàng đã từng có một chủ nhân.

Chẳng lẽ bóng dáng màu vàng mơ hồ này chính là chủ nhân của vũ trụ Huyền Hoàng đã từng?

Mà sở dĩ đến bây giờ vũ trụ Huyền Hoàng vẫn không có chủ nhân.

Có tin đồn là bởi vì, người có thể kế thừa thiên mệnh vẫn chưa xuất hiện.

Mục Huyền có thể đạt được lạc ấn màu vàng này, nói không chừng chính là cái gọi là một trong những người ứng cử thiên mệnh.

Quân Tiêu Dao cảm thấy, lạc ấn màu vàng này hẳn là do bóng dáng thần bí để lại.

Mà sau đó lại có rất nhiều ảo cảnh hiển hiện.

Nhưng làm cho Quân Tiêu Dao kinh ngạc nhất, vẫn là một màn cuối cùng.

Sâu trong hư không bóng đêm vô tận.

Đạo tắc xen lẫn, pháp tắc trải rộng.

Mơ hồ phác hoạ ra một cánh cổng màu vàng.

Mà phía sau cổng, dường như có một lăng mộ vô cùng to lớn hiển hiện.

Mang theo khí tức cổ xưa, thần bí, trang nghiêm, túc mục, hoang vu, vô thượng.

“Lăng mộ đó...”

Trong đầu Quân Tiêu Dao chấn động.

Hắn nghĩ tới chìa khoá đồng cổ.

Chẳng lẽ chìa khoá đồng cổ này, chính là mở ra chìa khoá lăng mộ thần bí?

Mà lăng mộ đó, là của ai?

Trong lòng Quân Tiêu Dao đại khái đã có đáp án, đúng là chủ nhân của vũ trụ Huyền Hoàng đã từng!

Cũng là nói, nếu như có thể vào trong lăng mộ thần bí, đạt được y bát của chủ nhân vũ trụ Huyền Hoàng đã từng, thì sẽ có khả năng trở thành người thừa kế thiên mệnh của vũ trụ Huyền Hoàng.

Sau đó trở thành chủ nhân vũ trụ Huyền Hoàng mới!

“Thì ra là thế.”

Quân Tiêu Dao thở dài.

Tiên phong đi vào vũ trụ Huyền Hoàng, vẫn có rất nhiều chỗ tốt.

Ví dụ như, có thể dò xét trước được rất nhiều manh mối.

Hiện tại, Quân Tiêu Dao đại khái đã biết được bí mật của chìa khoá đồng cổ.

Mà lăng mộ thần bí, rất có thể là chỗ mấu chốt trong việc tranh đoạt quyền khống chế vũ trụ Huyền Hoàng.

“Tiêu Nhi, ngươi cảm giác được gì rồi?”

Bên cạnh, Vân Anh Lạc dò hỏi.

Quân Tiêu Dao mỉm cười, không hề giấu diếm điều gì, nói ra manh mối hắn lấy được cho Vân Anh Lạc.

“Thì ra là như vậy.”

Vân Anh Lạc khẽ gật đầu.

Trong mắt nàng có một tia vui mừng.

Không phải là vì nàng biết được manh mối quan trọng như vậy.

Mà là vì, Quân Tiêu Dao không hề giữ lại nói manh mối này cho nàng.

Cũng đại biểu cho, Quân Tiêu Dao thật sự đã coi nàng thành người thân của mình, sẽ không có bất cứ giấu diếm và giữ lại nào.

“Vậy kế tiếp, chúng ta phải đi tìm lăng mộ kia sao?”

Vân Anh Lạc lại hỏi.

Trong bất tri bất giác, Vân Anh Lạc đã hoàn toàn lấy Quân Tiêu Dao dẫn đầu.

“Trước tiên không vội, sợ rằng lăng mộ đó hiện thế còn cần thời cơ.”

“Nhưng sau này ta sẽ lưu ý manh mối về phương diện này.”

“Hỗn giới cũng sắp ổn định lại rồi, đến lúc đó đưa Huyền Hoàng Tạo Hóa quả cho các tiền bối trong tộc.”

“Chỉ cần có thể chiếm thế chủ động, vậy có thể yên ổn vững vàng rồi.”

“Ngoài ra, ta vẫn còn một quân cờ, sau này cũng có giá trị lợi dụng.”

Quân Tiêu Dao, tâm tư kín đáo, sắp xếp từng chuyện kế tiếp ngay ngắn rõ ràng.

Vân Anh Lạc ngắm nhìn Quân Tiêu Dao, nói: “Tiêu Nhi, sau này ngươi thật sự sẽ còn xuất sắc hơn phụ thân ngươi.”

Tuy Vân Thiên Nhai đã là sự tồn tại cực kỳ yêu nghiệt.

Nhưng Vân Anh Lạc lại cảm thấy, ở mai sau, có lẽ Quân Tiêu Dao trước mặt sẽ sáng tạo ra thần tích chấn động hơn cả Vân Thiên Nhai.

“Ồ, vậy mượn cát ngôn của tiểu cô mẫu vậy.”

Quân Tiêu Dao mỉm cười.

...

Cuộc chiến diệt tộc to lớn này, ước chừng kéo dài bảy ngày bảy đêm mới kết thúc.

Dù Mục Thiên thánh tộc yếu nhất trong ngũ đại Thánh tộc.

Nhưng nói cho cùng cũng đã từng là tồn tại đứng hàng đệ nhất, nội tình còn ở nơi đó.

Tuy Chủng Ma Tâm Kinh của Quân Tiêu Dao đã tính kế Mục Thiên thánh tộc một đợt.

Nhưng một số cường giả cao tầng của Mục Thiên thánh tộc vẫn ngoan cố chống lại đến cuối cùng.

Song kết quả đã được quyết định từ lâu.

Mục Thiên thánh tộc, cả tộc bị diệt!

Đương nhiên, thế lực các bên cũng không phải không có tổn thất.

Tổn thất lớn nhất đương nhiên là Thái Hư thánh tộc đứng mũi chịu sào.

Dù sao chiến tranh là bọn họ khơi mào trước nhất.

Thù hận giữa bọn họ và Mục Thiên thánh tộc cũng là lớn nhất.

Tự nhiên bị Mục Thiên thánh tộc phản công toàn lực.

Thậm chí có nhân vật cấp Đại Đế của Thái Hư thánh tộc bị trọng thương trong trận đại chiến này.

Nhân vật cấp Chuẩn Đế, lại càng ngã xuống mấy người.

Có thể nói là tổn thất không nhỏ.

Các thế lực đến sau như Nguyệt Thần thánh tộc, tuy cũng có tổn thất nhưng ở trong phạm vi có thể khống chế được.

Còn thành Vô Cực của Hoắc Phong, thì càng không có tổn thất gì.

Dẫu sao mục đích của hắn cũng chỉ là tùy tiện kiếm một chén canh mà thôi.

Bình Luận (0)
Comment