Hoang Cổ Thánh Thể (Bản Dịch)

Chương 2380 - Chương 2380 - Đẹp Trai Là Có Đặc Quyền Sao?

Chương 2380 - Đẹp trai là có đặc quyền sao?
Chương 2380 - Đẹp trai là có đặc quyền sao?

Chương 2380: Đẹp trai là có đặc quyền sao?

Nhóm dịch: Thiên Tuyết

“Thành công rồi sao?”

Nhìn thấy cảnh này, một vài thiên kiêu không quá bất ngờ.

Nhưng mà sau đó điều khiến mọi người sửng sốt là trên bia Phong Thần dường như có sáng lên, nhưng cuối cùng vẫn yếu dần đi.

Phong Linh Tử bước ra sắc mặt hơi tái nhợt, cắn môi không nói ra lời.

“Ngay cả Phong Linh Tử cũng thất bại.”

Lúc này một vài thiên kiêu thật sự ngạc nhiên.

Phong Linh Tử là kiêu nữ của Tổ Linh Vực.

Mà sinh linh của Tổ Linh Vực đều là sinh mệnh linh loại, còn là tồn tại trời sinh đất dưỡng, thân cận Đại Đạo.

Kết quả, vẫn không thể lưu danh trên bia Phong Thần.

“Ta đến đây.”

Kiếm Linh Tử khoanh tay đi thẳng vào trong bia Phong Thần ngộ đạo.

Mà khi hắn tiến vào, bia Phong Thần cuối cùng cũng rung lên.

Cuối cùng ánh sáng ngưng tụ thành ba chữ Kiếm Linh Tử.

Kiếm Linh Tử lưu danh ở bia Phong Thần rồi!

“Cuối cùng cũng có người lưu danh, lẽ nào Tổ Linh Vực của ta chỉ có Kiếm Linh Tử có thể lưu danh thôi sao?”

Một thiên kiêu than thở.

Kiếm Linh Tử là yêu nghiệt mạnh nhất Tổ Linh thánh tộc, có thể nói đã là cấp bậc đỉnh cao trong thiên kiêu Tổ Linh Vực.

Muốn tìm ra người thứ hai mạnh hơn hắn thật sự rất khó.

“Hửm?”

Nhưng mà Kiếm Linh Tử bước ra lại chau mày không vừa lòng với tình hình này.

Tuy hắn đã lưu danh trên bia Phong Thần nhưng thứ hạng quá thấp.

Không, thậm chí không thể được coi là lọt vào bảng xếp hạng.

Chỉ có thể để lại một cái tên mà thôi.

Mà trên bia Phong Thần, hàng vạn cái tên chói mắt, mà cái tên hắn lưu lại thật sự không bắt mắt lắm.

Trong lúc mọi người cho rằng bia Phong Thần ngộ đạo cứ như vậy sẽ kết thúc.

Bỗng nhiên....

Ầm ầm ầm!

Cả tấm bia Phong Thần bỗng xảy ra chấn động dữ dội, một ánh sáng rực rỡ kết tụ.

Cuối cùng mọi người chỉ thấy một cái tên vô cùng chói mắt xuất hiện trên bia Phong Thần.

Mà thứ hạng cũng khá cao.

Mọi người nhìn chằm chằm, thầm lẩm bẩm cái tên ấy.

“Thạch Đầu.”

Sau nghĩ nhìn rõ tên, thiên kiêu tại đó đều ngơ ngác nhìn nhau, đây là tên gì vậy chứ?

Hơn nữa Tổ Linh Vực có thiên kiêu như vậy sao?

Trong lúc tầm mắt của mọi người đều nhìn về cái tên chói lóa trên bia Phong Thần, một bóng người lại rất khiêm tốn chui ra từ bia Phong Thần.

Bởi vì không ít thiên kiêu đi vào bia Phong Thần ngộ đạo, cho nên cũng không gây sự chú ý.

“Có phải ta quá huênh hoang rồi không?”

Tên nhãi Thạch Đầu gãi đầu mấy cái.

Nhưng mà rất dễ nhận thấy hắn vô cùng hài lòng với thứ hạng của mình.

Càng khỏi phải nói hắn đã đạt một vài phần thưởng trong bia Phong Thần.

Có thể nói vô cùng đắc chí.

Thạch Đầu cho rằng không ai chú ý đến hắn.

Nhưng hắn lại không ngờ rằng có hai ánh mắt lặng lẽ dừng lại trên người hắn.

Một người đương nhiên là Quân Tiêu Dao.

Trước đây hắn đã chú ý đến đứa trẻ này, nhưng cũng không đánh rắn động cỏ.

Một người khác chính là Trưởng công chúa kia.

Nàng khẽ giơ tay lên, chiếc nhẫn như chạm trổ bạch ngọc trong tay lặng lẽ phát sáng.

“Có liên quan đến hắn sao?”

Nét mặt dưới lớp mặt nạ của Trưởng công chúa mang theo vẻ sâu xa.

Mà khi nàng hoàn hồn lại từ trong suy nghĩ lại phát hiện một ánh mắt đang nhìn nàng.

Đương nhiên là Quân Tiêu Dao.

“Tại sao hắn luôn nhìn ta?”

Nét mặt Trưởng công chúa hơi kỳ lạ.

Nói thật với tính cách của nàng nếu đổi lại nam nhân khác nhìn chằm chằm nàng như vậy, e rằng nàng đã móc mắt người đó ra từ lâu.

Nhưng không biết vì sao đối mặt với công tử áo trắng, nàng lại luôn có một cảm giác kỳ lạ đặc biệt.

Trưởng công chúa ung dung thản nhiên giống như không chú ý.

“Ừm, thú vị đấy, lẽ nào...”

Trong lòng Quân Tiêu Dao thầm suy đoán.

Trong lúc mọi người vẫn còn ngạc nhiên, cuối cùng Trưởng công chúa cũng bước lên đài sen, tiến vào bia Phong Thần.

Lúc này càng thu hút ánh mắt của vô số người.

Nếu như trước đây vị Trưởng công chúa này e rằng không thể khiến người ta để mắt.

Nhưng sau khi nàng giết đại hoàng tử Viêm quốc, tất cả mọi người đều cảm thấy hứng thú.

Trưởng công chúa thần bí của Vọng Nguyệt hoàng triều rốt cuộc có thể lưu lại tên hay không?

Ầm ầm ầm!

Sau khi Trưởng công chúa tiến vào bia Phong Thần, tấm bia Phong Thần đó lại chấn động hơn bao giờ hết.

Ánh sáng dồn dập.

Từng cái tên bên trên vốn vô cùng rực rỡ lại giống như ảm đạm dần.

“Chuyện gì thế này, thanh thế này còn to lớn hơn Kiếm Linh Tử và Thạch Đầu trước đây.”

Rất nhiều thiên kiêu đều rất ngạc nhiên.

Tiếp theo đó bọn họ còn nhìn thấy một màn chấn động hơn.

Đứng đầu trên bảng xếp hạng bia Phong Thần xuất hiện một cái tên vô cùng chói mắt.

Cái tên này tiến thẳng vào thứ hạng mấy chục!

Sau đó là hàng thứ mười!

Thứ năm!

Cuối cùng chậm rãi tăng lên xếp hạng thứ nhất trước ánh mắt của mọi người.

Xôn xao ầm ĩ!

Cả dãy núi đều xôn xao!

Quả thật thay đổi tam quan của tất cả mọi người.

“Ta không nhìn lầm chứ, đứng thứ nhất sao?”

“Vị Trưởng công chúa này sao lại yêu ngược đến thế chứ?”

Vô số thiên kiêu đều rớt tròng mắt ra ngoài.

“Sao lại như thế chứ?”

Cho dù Kiếm Linh Tử vẫn luôn ung dung bình tĩnh, lúc này nét mặt cũng chứa đựng nỗi chấn động.

Vọng Nguyệt hoàng triều từ bao giờ xuất hiện một yêu nghiệt thế này?

Trước tiên là Thạch Đầu không rõ lai lịch bao trùm lấy hào quang của hắn.

Bây giờ lại thêm một Trưởng công chúa.

“Tỷ tỷ đó lợi hại quá...”

Thạch Đầu nấp trong đám người không mấy bắt mắt cũng thốt lên vô cùng kinh ngạc.

Hắn rất tự tin với thiên chất ngộ tính của mình.

Nhưng không ngờ rằng Trưởng công chúa đó có thể vượt qua hắn, thậm chí xếp thứ nhất!

Tất cả mọi người đều trợn tròn mắt nhìn rõ cái tên chói lóa kia.

Khi mọi người nhìn rõ lại vô cùng sửng sốt.

Vô danh!

Trưởng công chúa không hề để lại tên thật!

Xếp thứ nhất lại không lưu lại tên thật!

Chỉ có thể nói rất có khí phách và cá tính!

Tiếp đó Trưởng công chúa bước ra khỏi bia Phong Thần.

Bởi vì nàng mang mặt nạ cho nên không có ai nhìn thấy nét mặt của nàng.

Nhưng mọi người cảm nhận được vẻ mặt của Trưởng công chúa rất bình tĩnh.

Không có chút kiêu ngạo hay dương dương tự đắc nào.

Nhưng đây là tồn tại đứng đầu bia Phong Thần đó!

Bình Luận (0)
Comment