Chương 2379: Khí tức thần hồn của Khương Thánh Y
Nhóm dịch: Thiên Tuyết
Nhìn thấy Quân Tiêu Dao đi lên, tất cả các thiên kiêu ở đó đều vô cùng sửng sốt.
Không nhìn thấy vết xe đổ đại hoàng tử Viêm quốc ở đây sao?
Thế mà còn dám đi lên?
Tuy yểu điệu thục nữ, quân tử hảo cầu.
Nhưng đây là nộp mạng đó!
Phong Linh Tử thấy vậy, khẽ lắc đầu nói: “Còn tưởng là ai, không ngờ cũng là hạng người trăng hoa bị sắc mê muội.”
Trước đây ở Huyền Hoàng cổ lộ, nàng thấy Quân Tiêu Dao và Y Thương Nguyệt rất thân thiết.
Kết quả bây giờ lại trêu ghẹo Trưởng công chúa.
Trong lòng Phong Linh Tử đã gắn một nhãn dán tra nam lăng nhăng lên người Quân Tiêu Dao.
Nhưng mà Quân Tiêu Dao không thèm để ý đến ánh mắt của bất cứ ai bên ngoài.
Hắn chỉ khẽ mỉm cười nhìn nữ tử phong hoa tuyệt sắc trên mặt mang mặt nạ vàng kim ở phía trước.
Tuy Quân Tiêu Dao ôm thái độ thưởng thức nữ tử xinh đẹp, nhưng không đến nỗi gặp ai cũng yêu.
Hoàn toàn ngược lại.
Nữ tử có thể khiến hắn tán thưởng không ít, nhưng nữ tử có thể khiến hắn chủ động đáp lời lại chỉ có một trong vạn người.
Sở dĩ Quân Tiêu Dao chủ động đi lên không phải là vì Trưởng công chúa mà phong hoa tuyệt sắc, mà vì trên người Trưởng công chúa hắn cảm nhận được một khí tức linh thồn quen thuộc như có như không.
Đó chính là khí tức thần hồn thuộc về Khương Thánh Y!
Tuy bây giờ tạm thời hắn chưa thể xác định chắc chắn nữ tử trước mặt chính là một trong tứ hồn của Khương Thánh Y.
Nhưng khí tức quen thuộc lại là thật.
Tất cả thiên kiêu ở đó đều nín thở, giống như đang chờ đợi khoảnh khắc thấy máu.
Nhưng mà khiến mọi người sửng sốt chính là vị Trưởng công chúa khi nảy ra tay quả quyết ác nghiệt lại không ra tay ngay lập tức.
Lúc này dưới lớp mặt nạ, vẻ mặt của Trưởng công chúa hơi hoảng hốt.
Đương nhiên không phải vì khí chất tướng mạo xuất chúng của công tử áo trắng trước mắt.
Bất cứ nữ tử nào trong thiên hạ đều có thể động lòng trước khí chất tướng mạo của Quân Tiêu Dao, nhưng duy chỉ có nàng sẽ không.
Nàng cũng không phải là nữ tử mê muội ngốc nghếch.
Chỉ là...
Ngay khi nhìn thấy Quân Tiêu Dao, nàng cảm thấy đầu óc hơi ngẩn ngơ.
Một loại cảm xúc khó tả dần dần sinh ra.
Thậm chí từ tận sâu trong lòng nàng cảm thấy kinh ngạc không nhỏ.
Sau đó nàng thản nhiên lên tiếng hỏi: “Chúng ta quen nhau sao?”
Nam tử trước mặt nói đã lâu không gặp, chẳng lẽ trước đây bọn họ từng gặp sao?
“Nếu như ta nói kiếp trước chúng ta biết nhau thì sao?” Quân Tiêu Dao mỉm cười.
Có thể nói đây là cách nói sáo rỗng nhất về mối quan hệ giữa hai người khác giới.
Nhưng ánh mắt của Quân Tiêu Dao lại sáng ngời, quả thực giống như nói thật.
“Ồ, vậy ta lại muốn biết, kiếp trước ta là một nữ nhân như thế nào?” Trưởng công chúa hỏi lại.
“Là một trích tiên tử thông minh dịu dàng, thánh thiện xinh đẹp, không nhiễm bụi trần.” Quân Tiêu Dao mỉm cười.
“Ha, vậy e rằng công tử nhận nhầm người rồi, bổn công chúa tuyệt đối không phải người như vậy.”
Trưởng công chúa mỉm cười, gần như mang theo sự chế nhạo nhàn nhạt.
Tuy nàng cũng cho rằng nàng sẽ là một nữ tử như thế.
Nhưng sự thật lại khiến nàng bước lên con đường này.
Ánh mắt Quân Tiêu Dao khẽ thu lại.
Xem ra vị Trưởng công chúa này không giống với Y Y ngoan ngoãn.
Tuy Y Y từng trải qua khó khăn gian khổ, vùng vẫy ở tầng lớp thấp nhất.
Nhưng tính cách của nàng vẫn đơn thuần chất phát.
Mà vị Trưởng công chúa này tùy ý ra tay giết chết vị đại hoàng tử Viêm quốc đã có thể thấy đây không phải là nhân vật bình thường.
Hơn nữa giống như có rất nhiều câu chuyện.
Quân Tiêu Dao cũng không vội nhất thời.
Những gì hắn làm lúc này chỉ để hiểu rõ thân phận thật sự của Trưởng công chúa.
Nàng chắc chắn không hề đơn giản như tên gọi Trưởng công chúa Vọng Nguyệt hoàng triều.
Nhìn thấy Quân Tiêu Dao lại không có kết cục như đại hoàng tử Viêm quốc, mọi người đều bất ngờ.
Chẳng lẽ thật sự cần nhìn mặt hay sao?
Chuyện này quá thực tế rồi đấy.
Trông đẹp trai có thể có đặc quyền sao?
Đương nhiên bọn họ không biết trong lòng của Trưởng công chúa và Quân Tiêu Dao đều có suy nghĩ riêng của mình.
Ngay lúc này.
Ầm ầm ầm!
Bầu trời rung chuyển!
Một bia đá cổ xưa vạn trượng từ trong không trung giáng xuống.
Bên trên có vô số ánh sáng chói lóa đại diện cho từng vị thiên tài tuyệt thế từ xưa đến nay.
Bia Phong Thần ngộ đạo, giáng lâm!
Sau khi bia Phong Thần ngộ đạo giáng lâm, một vài thiên kiêu đã không kiềm chế nổi, bắt đầu xôn xao tiến vào trong.
Bia Phong Thần ngộ đạo khảo nghiệm ngộ tính.
Cho nên cho dù là thiên kiêu cảnh giới tu vi khá cao cũng chưa chắc có thể chiếm lợi về ngộ tính.
Dù sao cảnh giới tu vì cũng có thể đạt được nhờ vào các đan dược bảo bối thậm chí là quán đỉnh.
Tuy cảnh giới như vậy vô cùng phù phiếm.
Cho nên cảnh giới tu luyện của một người không thể đo lường ngộ tính của người đó.
Mà cùng với dòng người thiên kiêu tiến vào.
Đương nhiên trong khoảng thời gian ngắn ngủi không có ai có thể lưu danh lên trên.
Cuối cùng, khoảnh khắc nào đó Bắc Minh Sơn Tử của Bắc Minh thần sơn cất bước đi ra, tiến vào trong bia Phong Thần ngộ đạo.
Hắn được coi là thiên kiêu được xếp vào hàng đầu ở Tổ Linh Vực.
Nhưng mà sau khi hắn tiến vào, bia Phong Thần vẫn không có phản ứng gì, vẫn chưa có cái tên mới được ghi lên trên.
“Bia Phong Thần này khó như vậy sao?”
Các thiên kiêu của Tổ Linh Vực đều ngạc nhiên.
Có lẽ bởi vì bia Phong Thần ít xuất hiện ở vũ trụ Huyền Hoàng, cho nên bọn họ đã đánh giá thấp giá trị của bia Phong Thần.
Mà lúc này Phong Linh Tử của Tổ Linh thánh tộc cuối cùng cũng bước ra.
Nàng là kiêu nữ của Tổ Linh Vực từng tham gia Huyền Hoàng cổ lộ, được coi là một nữ thiên kiêu có chút tiếng tăm.
Mà cùng với bước chân tiến vào của nàng, bia Phong Thần vốn không có quá nhiều phản ứng lại hơi rung lên.