Hoang Cổ Thánh Thể (Bản Dịch)

Chương 2436 - Chương 2436 - Đường Lui Của Đấu Thiên Chiến Hoàng

Chương 2436 - Đường lui của Đấu Thiên Chiến Hoàng
Chương 2436 - Đường lui của Đấu Thiên Chiến Hoàng

Nhóm dịch: Thiên Tuyết

Ánh mắt Quân Tiêu Dao lộ ra một vệt nghiền ngẫm.

Sở Phi Phàm này, quả thực hơi vượt ngoài dự liệu của hắn.

Co được dãn được, là một nhân vật.

Chẳng qua...

“Vì sao ta phải cho ngươi cơ hội này chứ?”

“Ta biết một số bí mật của đế tộc Sở thị, còn nữa, phía sau ta còn tập hợp một số tộc nhân đế tộc Sở thị.”

“Ta sẽ bảo bọn họ đều đi theo ngươi, chỉ cần có thể để ta sống.”

Sở Phi Phàm nói.

Quân Tiêu Dao thờ ơ lắc đầu nói: “Trước tiên đừng nói rốt cuộc ngươi có thật lòng không.”

“Đế tộc Sở thị các ngươi, trước giờ luôn coi đế tộc Vân thị bọn ta là kẻ địch, cho rằng bọn ta dẫn đến sự suy bại của các ngươi.”

“Cho nên, những người đế tộc Sở thị đó, chỉ sẽ căm ghét ta, không thể thật lòng quy thuận ta.”

Nghe thấy lời của Quân Tiêu Dao, Sở Phi Phàm trầm mặc.

Không sai.

Đế tộc Sở thị, trước giờ luôn coi đế tộc Vân thị là kẻ địch, cho rằng bọn họ là hung thủ hãm hại tổ tiên đế tộc Sở thị.

Quân Tiêu Dao nối tiếp nói: “Nhưng mà, hiện tại nói cho ngươi cũng không sao, suy bại của đế tộc Sở thị, không liên quan gì tới đế tộc Vân thị ta.”

“Ngươi tin cũng được, không tin cũng chẳng sao, ta chỉ nói ra sự thật thôi.”

“Vân Tiêu, ngươi...”

Sở Phi Phàm nghe nói như thế, đáy lòng lại chợt lạnh.

Quân Tiêu Dao, chẳng lẽ muốn để hắn làm quỷ hiểu rõ?

“Không, ta còn hữu dụng, ta có thể phụ tá ngươi, giúp đỡ ngươi, ta cũng có thể giúp ngươi đối phó với Sở Tiêu!”

Sở Phi Phàm vội vàng nói.

Quân Tiêu Dao vẫn lắc đầu.

“Sở Tiêu sở dĩ còn sống, cũng chỉ là do ta bỏ mặc hắn mà thôi, cần ngươi đi đối phó chắc?”

Lời Quân Tiêu Dao vừa ra, một chưởng đã đánh tới Sở Phi Phàm.

“Không!”

Sở Phi Phàm gào thét, dốc hết toàn lực chống cự.

Nhưng hắn lúc này, yếu đuối bất lực như thế.

Bùm!

Thân thể Sở Phi Phàm nổ tung.

Quân Tiêu Dao thúc giục Giá Y Ma Quyết, cướp đoạt Chiến Hoàng Huyền Công của Sở Phi Phàm.

Tuy bản nguyên Tam giáo đã rời đi.

Nhưng Chiến Hoàng Huyền Công bản thân Sở Phi Phàm tu luyện không hề tan biến.

Quân Tiêu Dao dùng Giá Y Ma Quyết cướp đoạt Chiến Hoàng Huyền Công của Sở Phi Phàm.

Đối với công pháp này, hắn vẫn có chút hứng thú.

Hơn nữa Quân Tiêu Dao cảm thấy, sau này có lẽ sẽ có lúc dùng đến.

Tiếp đó Quân Tiêu Dao vung tay lên, thu hồi thi thể Sở Phi Phàm.

Về sau, sẽ giao cho Tắc Hạ Học Cung, cũng coi như cho Tam giáo một công đạo.

Bản thân hắn là chưởng lệnh giả của Nho môn, cộng thêm giải quyết truyền nhân của Đấu Thiên Chiến Hoàng.

Có thể tưởng tượng, uy danh của Quân Tiêu Dao trong Tam giáo, sẽ lại được nâng cao.

Nhưng Quân Tiêu Dao đối với chuyện này lại không sao cả.

“Sở Phi Phàm này, không thể không thừa nhận, quả thực có chút quyết đoán, co được dãn được.”

“Nhưng càng như vậy, thì lại càng phiền phức.”

Quân Tiêu Dao lạnh nhạt lắc đầu.

Tâm cơ của Sở Phi Phàm, tuy xa xa không so được với hắn, nhưng cũng không tính là yếu.

Chỉ tiếc, tâm tư của hắn quá nhiều, hơn nữa chưa chắc đã thật lòng quy thuận.

Quân Tiêu Dao, cũng không cần thêm phiền phức cho mình.

Mà bây giờ, chuyện Quân Tiêu Dao quan tâm, là một chuyện khác.

“Bản nguyên Tam giáo phá không mà đi, là đường lui Đấu Thiên Chiến Hoàng để lại.”

“Nói cách khác, hắn sẽ trở về sao?”

“Hi vọng có thể thú vị hơn Sở Phi Phàm.”

“Nếu không, thì quá không thú vị.”

Quân Tiêu Dao mỉm cười.

Hắn biết, tuy rằng truyền nhân của Đấu Thiên Chiến Hoàng, Sở Phi Phàm đã vẫn lạc.

Nhưng tai hoạ ngầm chưa thực sự kết thúc.

Bởi vì kế tiếp, vị Đấu Thiên Chiến Hoàng đảo loạn mưa gió Tam giáo kia, có lẽ thật sự sắp trở về.

Mà bản nguyên Tam giáo dung hợp, chính là căn cơ cho hắn quật khởi lần nữa!

...

Hiên Viên đế lăng, một không gian nào đó.

Một bóng dáng có phần chật vật tức đến nổ phổi.

“Chết tiệt, vì sao ta vẫn đánh không lại hắn?”

“Vân Tiêu đó, rốt cuộc có lai lịch gì?”

Người này đương nhiên là Sở Tiêu.

Vẻ mặt hắn vô cùng dữ tợn.

Vốn cho rằng sau khi huyết mạch lột xác, cảnh giới đột phá thì có thể ngang vai vế với Quân Tiêu Dao.

Kết quả lại không hề có biến hóa nào.

“Sao lại như thế, vì sao huyết mạch của hắn lại mạnh như vậy, thậm chí có thể áp chế huyết mạch Hiên Viên?”

“Chẳng lẽ nói, hắn không chỉ là người của đế tộc Vân thị?”

“Nhưng đế tộc Vân thị đã là thế lực đứng đầu Giới Hải, còn có bao nhiêu thế lực mạnh hơn đế tộc Vân thị?”

“Chẳng lẽ, Vân Tiêu kia còn có lai lịch đặc biệt nào đó?”

“Hay là nói, hắn là hậu duệ Chân Tiên?”

Sở Tiêu suy nghĩ một hồi, bèn lắc đầu.

Hắn cảm thấy chuyện đó không có khả năng, có phần suy nghĩ viễn vông rồi.

“Có lẽ là vì ta sử dụng huyết mạch Hiên Viên lần đầu, còn chưa thuần thục.”

“Chờ sau khi ta đạt được cơ duyên chân chính Nhân Hoàng để lại trong Hiên Viên đế lăng, tuyệt đối sẽ không giống bây giờ nữa.”

Sở Tiêu bắt đầu tìm cho mình lý do hợp lý.

Mặc kệ có phải thật không, ít nhất phải lừa dối chính mình trước đã.

Nếu không, đả thương tự tôn của người ta nhiều lắm.

“Có điều là lần này, ta không phải không hề có thu hoạch, ít nhất đã lấy được một tờ Thời Thư của Sở Phi Phàm.”

Sở Tiêu thầm nghĩ.

Nhưng, hắn lại nghĩ đến một vấn đề.

Vì sao mỗi lần Quân Tiêu Dao đều có thể trùng hợp đụng phải hắn như vậy?

Sở Tiêu trầm tư, sau đó, thình lình lấy ra hồ lô Càn Khôn.

Lúc ở trên thọ yến của Cổ Tổ Đạm Đài, hồ lô Càn Khôn của hắn, từng bị Quân Tiêu Dao cướp lấy.

Khi đó, hắn còn nghi hoặc, Quân Tiêu Dao vậy mà không có phát hiện bí mật trong hồ lô Càn Khôn.

Lúc này, thần niệm Sở Tiêu tràn ra.

Sau khi thức tỉnh huyết mạch, đột phá cảnh giới, tu vi nguyên thần của hắn, cũng nước lên thì thuyền lên, không thể so với lúc trước.

Sau khi dò xét một phen, sắc mặt Sở Tiêu chợt trầm xuống.

Mạch máu trên huyệt thái dương đều nhảy lên thịch thịch.

“Vân Tiêu, ngươi vẫn luôn đùa bỡn ta!”

Sở Tiêu gào thét, tức giận đến mức suýt nữa tạ thế tại chỗ!

Quân Tiêu Dao, thế mà để lại một tia dấu ấn linh hồn trong hồ lô Càn Khôn của hắn.

Mà có lẽ vì lúc trước, tu vi nguyên thần của hắn còn chưa cao, cho nên một mực không phát hiện.

Kết quả vẫn luôn bị Quân Tiêu Dao cắt rau hẹ.

Đủ loại cơ duyên, đều bị Quân Tiêu Dao cướp đi.

Bây giờ suy nghĩ lại, Sở Tiêu liền tức tới mức mỗi giọt máu trên dưới cả người đều như muốn bốc cháy.

Hắn vẫn luôn bị Quân Tiêu Dao coi như khỉ chơi đùa!

“Vân Tiêu, ta ở đây thề, tất cả những khuất nhục này, ta đều muốn trả lại cho ngươi gấp bội!”

Sở Tiêu phát ra tiếng gào thét phẫn nộ, đôi mắt đỏ ngầu.

Khuất nhục này, hắn nhớ kỹ!

...

Bình Luận (0)
Comment