Nhóm dịch: Thiên Tuyết
“Hửm, phát hiện rồi à?”
Phát hiện một tia dấu ấn nguyên thần để lại trong hồ lô Càn Khôn của Sở Tiêu bị lau đi.
Quân Tiêu Dao nhìn về nơi xa, mang theo một nụ cười.
Sở Tiêu này, cuối cùng cũng đã nhận ra.
Nhưng Quân Tiêu Dao trái lại không sao cả.
Sở Tiêu đã cơ bản kết luận, là người truyền thừa Nhân Hoàng.
Chờ hắn trưởng thành, tự nhiên sẽ chủ động tới tìm Quân Tiêu Dao tính sổ.
Cho nên Quân Tiêu Dao bây giờ, cũng không cần giám sát hướng đi của hắn nữa.
Sau đó, Quân Tiêu Dao chuẩn bị tiếp tục đi sâu.
Mà đúng lúc này, Quân Tiêu Dao bỗng nhận ra một tia dị dạng.
Thần niệm tràn đầy vượt xa thiên kiêu cùng thế hệ của hắn, cơ bản có thể bao trùm toàn bộ Hiên Viên đế lăng.
Hắn đã nhận ra một luồng lực lượng to lớn mịt mờ, ở một phương vị nào đó của Hiên Viên đế lăng.
Hơn nữa còn mơ hồ có một cảm giác, làm hắn thấy hơi quen thuộc.
“Khí tức sinh mệnh loại linh, lẽ nào là bên nàng?”
“Vừa khéo, cũng nên chính thức gặp mặt nàng.”
Quân Tiêu Dao mỉm cười, thân hình bước về nơi xa.
Mà tại Hiên Viên đế lăng.
Trong một phương vị nào đó, có một hẻm núi vực sâu rộng lớn.
Đây coi như là khu vực gần sát hạch tâm chỗ sâu trong Hiên Viên đế lăng.
Linh khí cũng vô cùng nồng đậm.
Mà còn tràn ngập đạo tắc màu vàng.
Phía trước khu vực này, có hai bóng dáng xuất hiện.
Một nữ tử trong đó, mặt đeo mặt nạ màu vàng, đùi ngọc thẳng tắp thon dài, vóc người đẹp không cách nào hình dung, khí chất lãnh diễm cao quý.
Mà bên cạnh, thì là một nam đồng.
Đùng là Trưởng công chúa Vọng Nguyệt hoàng triều và trẻ ranh Thạch Đầu.
Sau khi bọn họ đi vào Hiên Viên đế lăng, rất nhanh hợp lại với nhau.
“Công chúa tỷ tỷ, ta có thể cảm giác được, ở ngay phía trước.”
Ánh mắt Thạch Đầu vô cùng sáng ngời, nói.
Loại cảm giác trong tiềm thức kia, càng lúc càng mãnh liệt.
Nếu là người khác, Thạch Đầu tuyệt đối không thể cùng đi theo người đó.
Nhưng Trưởng công chúa, là người cứu mạng hắn, còn giúp hắn báo thù trong thôn, tiêu diệt Ma Phong Đạo.
Cho nên Thạch Đầu đối với Trưởng công chúa, có thể nói là tín nhiệm tuyệt đối.
Thậm chí không tiếc lộ ra bí mật lớn nhất với nàng.
“Cho nên bóng dáng ngươi mơ thấy trong mộng lúc trước, là ở trong Hiên Viên đế lăng này?”
Trưởng công chúa hỏi.
Thạch Đầu nhẹ gật đầu.
Sau đó, hai người đi sâu vào hẻm núi vực sâu này.
Trong đó cũng diễn sinh ra ảo ảnh nguyên tố một số đạo tắc huyễn hóa ra.
Song những hư ảnh này, lúc đụng tới Thạch Đầu, lại chủ động lùi lại.
Thạch Đầu cũng cảm giác rất kỳ quái.
Cuối cùng, hai người phát hiện một sơn động lớn trong chỗ sâu hẻm núi này.
Trong mơ hồ, có thể cảm giác được, dường như có lực lượng hùng hồn không gì sánh nổi, chứa đựng trong đó.
Trưởng công chúa và Thạch Đầu đi vào bên trong.
Trong nháy mắt, lập tức có đạo tắc tự nhiên khủng khiếp, hóa thành sát quang đáng sợ, xung sát tới hai người.
Luồng uy lực đó, mạnh tuyệt đỉnh.
Có thể nói, bất kỳ thiên kiêu nào, đều khó có thế chống lại được.
Nhưng, Thạch Đầu lặng lẽ thôi động công pháp của bản thân.
Cũng chính là, Vạn Linh Chân Giải khắc sâu trong ký ức của hắn.
Mà theo hắn thôi động Vạn Linh Chân Giải, sát quang đạo tắc vô cùng kinh khủng kia, nháy mắt tiêu tan trong vô hình.
Dưới mặt nạ, đôi mắt Trưởng công chúa nhìn chằm chằm Thạch Đầu.
Sau đó, hai người đi sâu vào sơn động.
Trong sơn động, trải rộng đủ loạt cổ trận sát quang.
Nhưng gặp được Thạch Đầu, đều tan rã như băng tuyết.
Tựa như Thạch Đầu là chủ nhân nơi này.
Tới cuối cùng, bọn họ cuối cùng đi tới chỗ sâu nhất sơn động.
Liếc mắt nhìn qua, Thạch Đầu nín thở.
Trong mắt Trưởng công chúa cũng xẹt qua một vệt thần quang!
Nơi sâu nhất trong hang động, không gian vô cùng rộng lớn, trải đầy các loại đạo tắc tự nhiên, tản ra muôn vàn ánh sáng chói loá rực rỡ.
Mà ngay tại nơi sâu nhất trong không gian bao la này.
Bỗng có một bóng người vô cùng to lớn đang xếp bằng ngồi trong đó.
Bóng người kia trông không giống một cơ thể bằng xương bằng thịt.
Mà trông giống như tinh thể, lại cứ như được điêu khắc bằng thuỷ tinh.
Trong đó, dường như có vô số ánh sáng như những chú cá bơi lướt qua.
Nếu nhìn thật kỹ vào, những cái đấy bất ngờ đều là pháp tắc đế đạo, đạo tắc tự nhiên vân vân.
Đế ảnh thuỷ tinh to lớn này dường như là hoá thân của tự nhiên, tản ra hơi thở tự nhiên nguyên thuỷ và cổ xưa nhất.
“Đây... đây là...”
Khi nhìn thấy đế thân thuỷ tinh này, trong đầu Thạch Đầu dường như bị một dòng điện giật trúng.
Một số ý thức mơ hồ ban đầu bỗng như bắt đầu rõ ràng hơn.
Hắn lại nhớ tới giấc mơ kia.
Trong mơ, có một bóng người to lớn trong lăng mộ hùng vĩ.
Chính là đế thân thuỷ tinh trước mặt này.
Hơn nữa hắn cũng cảm nhận được uy áp của đế thân thuỷ tinh này.
Đây chắc hẳn là một vị đại đế cực kỳ hùng mạnh.
Nhưng mà, đế thân thuỷ tinh này lại không có linh hồn!
“Đây... đây chắc hẳn là...”
Trưởng công chúa cũng đưa mắt nhìn về đế thân thuỷ tinh kia, ánh mắt thâm thuý, tự lẩm bẩm trong lòng.
Mà lúc này, Thạch Đầu với vẻ mặt có phần hoảng hốt, bỗng thốt ra khỏi miệng hai chữ.
“Linh Tổ...”
Hai chữ này vừa thốt ra, trong đôi mắt của Trưởng công chúa lại loé lên tia tối tăm.
Linh Tổ!
Đây không phải là hạng người vô danh gì cả!
Mà hắn từng là người lãnh đạo của Tổ Linh thánh tộc, cũng chính là người mạnh nhất.
Lý do mà sau này Tổ Linh thánh tộc lại rơi khỏi xếp hạng năm đại Thánh tộc.
Chính là do trong một trận đại chiến hai giới, vị Linh Tổ này đã đại chiến với cường giả của Giới ngoại đế tộc, cuối cùng hắn đã hi sinh.
Mà bây giờ xem ra, có vẻ như không phải đã hi sinh.
Linh Tổ, đang chơi một ván cờ lớn!
“Công chúa tỷ tỷ, dường như ta đã hiểu chút gì đó rồi.”
Thạch Đầu vốn đang mang vẻ mờ mịt, ánh mắt lại dần sáng tỏ.
Đối mặt với đế thân thuỷ tinh, không....
Có lẽ có thể gọi trực tiếp là Đế thân Linh Tổ, cuối cùng Thạch Đầu đã thức tỉnh ký ức bị phủi bụi.
“Ta, là người do nguyên thần của Linh Tổ sau khi niết bàn thoát ra biến thành...”