Nhóm dịch: Thiên Tuyết
“Ngươi...”
Phút chốc Đông Phương Ngạo Nguyệt không biết nên nói gì.
Nàng muốn nói cảm ơn, lại không quen như thế.
Chủ yếu vì nàng chưa từng nói cảm ơn người khác.
Nàng đường đường là Huyết Công Chúa, sao lại phải nói cảm ơn người khác chứ?
Những người khác sợ nàng còn chẳng kịp nữa là.
Có thể nói, cho đến bây giờ, Quân Tiêu Dao là người duy nhất dùng thái độ bình thường giao tiếp với nàng.
Những người khác nếu không phải e ngại nàng thì cũng là ghen ghét nàng.
“Đúng rồi, có phải ngươi muốn lợi dụng năng lượng trong Đế thân Linh Tổ này để cho cốt Vạn Đạo của bản thân lột xác đúng không?”
Quân Tiêu Dao bỗng nói.
“Sao ngươi biết?”
Đông Phương Ngạo Nguyệt hỏi trong vô thức.
Sau đó, dường như nàng đã nghĩ tới điều gì đó.
Trong đôi mắt đẹp như ngọc thạch đen kia hiện lên ý lạnh như băng.
“Đông Phương Khinh Vũ.”
“Không sai, nàng nói cho ta biết vài chuyện liên quan tới ngươi.”
Quân Tiêu Dao nói.
“Có vẻ như, nàng muốn tìm ngươi để liên minh, hợp lại đối phó bản tiểu thư đây.”
Đông Phương Ngạo Nguyệt nói.
“Hoàn toàn chính xác.”
Quân Tiêu Dao gật đầu.
“Vậy ngươi nghĩ sao?”
Đông Phương Ngạo Nguyệt hỏi.
Chẳng biết tại sao nhưng nàng không muốn Quân Tiêu Dao liên minh với Đông Phương Khinh Vũ.
Cũng không phải do nàng sợ Quân Tiêu Dao.
Trong từ điển của nàng, không có từ “sợ”.
Chỉ là nàng không muốn mà thôi.
“Ta sẽ không dễ dàng bị người khác lừa rồi lợi dụng đâu.”
“Với lại, ngươi ưu tú hơn nàng nhiều, nếu như phải chọn một trong hai người, ta nghĩ không có tên đàn ông nào ngốc đến mức chọn Đông Phương Khinh Vũ đâu ha?”
Quân Tiêu Dao nhìn Đông Phương Ngạo Nguyệt, mỉm cười nói.
Đông Phương Ngạo Nguyệt cũng khẽ giật mình.
Sau đó khoé môi thấp thoáng dưới màn che không kiềm được cong lên một chút.
Chỉ cần là nữ nhân.
Cho dù là nữ nhân nào, dịu dàng, mạnh mẽ, giống như chim non nép vào người, hay là nữ cường nhân.
Không có nữ nhân nào nói không với lời khen.
Tính tình Đông Phương Ngạo Nguyệt có thể nói là lạnh lùng vô cùng, giết người không chớp mắt.
Nhưng giờ phút này, đáy lòng nàng vẫn cảm thấy có chút vui vẻ.
“Cốt Vạn Đạo thật sự lột xác sẽ thành thần huyết Vạn Đạo.”
Quân Tiêu Dao nói.
“Sao ngươi biết được?”
Quân Tiêu Dao nghe vậy, thân hình rung lên, một luồng huyết khí tản ra.
Đó chính là thần huyết Chí Tôn sau khi cốt chí tôn lột xác thành.
“Hơi thở này, cốt chí tôn, khó trách...”
Đông Phương Ngạo Nguyệt nhướn đôi mày phượng.
Càng nhận ra Quân Tiêu Dao che giấu rất sâu.
Với người khác mà nói, có thể nói cốt chí tôn là thiên phú đỉnh cấp, trong mắt hắn dường như chỉ có vậy, hoàn toàn chẳng để lộ ra được mấy lần.
“Mặt khác, ta có một suy nghĩ có liên quan tới Đông Phương Khinh Vũ.”
Quân Tiêu Dao nói.
“Muốn cầu tình thay nàng?”
Đông Phương Ngạo Nguyệt hỏi.
“Đương nhiên không phải, tuy thế lực sau lưng của Đông Phương Khinh Vũ ở trong đế tộc Đông Phương mạnh kém xa ngươi.”
“Nhưng dù gì cũng là dòng chính, nếu như ngươi có thể giết nàng, sợ đã sớm giết rồi.”
“Lý do không giết cũng là vì, nếu trực tiếp giết thì với thân phận của ngươi cũng sẽ gây ra chút phiền toái.”
“Thậm chí có khả năng sẽ sinh ra nhân tố bất ổn trong đế tộc Đông Phương.”
Quân Tiêu Dao nói một loạt.
Đông Phương Ngạo Nguyệt nghe vậy, trong đôi mắt xinh đẹp sâu thẳm như màn đêm thuần tuý hiện lên ánh sáng dị thường.
Quân Tiêu Dao, thân là người ngoài, vậy mà lại rõ ràng tình hình của đế tộc Đông Phương và nàng hiện giờ.
“Cho nên, cách của ngươi là...”
Quân Tiêu Dao truyền âm với Đông Phương Ngạo Nguyệt.
“À, thì ra là kiểu này.”
“Ai cũng nói bản tiểu thư tiếng xấu truyền xa, nhưng dù là loại người xuất thân quang minh chính trực như ngươi cũng có thể nghĩ ra cách kiểu này à.”
Nghe xong truyền âm của Quân Tiêu Dao, Đông Phương Ngạo Nguyệt cười cười.
Nếu thật sự có thể thành công, Quân Tiêu Dao quả thật đã giải quyết được một phiền phức của nàng.
Tuy cũng có thể giải quyết bằng lực lượng của chính nàng nhưng hiển nhiên sẽ phiền phức hơn rất nhiều.
“Cho nên, mục đích của ngươi là gì?”
Đông Phương Ngạo Nguyệt nói.
“Sau khi chuyện này thành công, đế tộc Đông Phương và đế tộc Vân thị bí mật kết thành đồng minh.
Quân Tiêu Dao nói.
Đôi mắt xinh đẹp của Đông Phương Ngạo Nguyệt có chút loé lên, sau khi suy tư một lát, nàng chống cằm nói.
“Có thể.”
Nghiễm nhiên là dáng vẻ của người chủ nhân đế tộc Đông Phương.
Mà thật sự nàng cũng là người nối nghiệp của đế tộc Đông Phương.
Đương nhiên không phải Đông Phương Ngạo Nguyệt tuỳ tiện đồng ý.
Trong bát đại Đế Tộc, bản thần đế tộc Vân thị đã rất lớn mạnh, thích hợp làm đối tượng kết liên minh.
Chớ đừng nói chi, còn có yêu nghiệt Quân Tiêu Dao ở đấy.
Lo gì sau này đế tộc Vân thị không thể lên lớn mạnh hơn nữa.
“Đúng rồi, còn có vật này, có nó mới có thể tiến vào hạch tâm - nơi sâu nhất của Hiên Viên đế lăng.”
Quân Tiêu Dao lấy ra một chiếc chìa khoá cổ đồng, vứt cho Đông Phương Ngạo Nguyệt.
Vẻ mặt nàng có chút hoảng hốt.
“Sao... sao ngươi lại muốn giúp ta?”
Đông Phương Ngạo Nguyệt nhìn Quân Tiêu Dao nói.
“Trước đó ta đã nói rồi, chúng ta ở cùng nhau có lẽ sẽ rất xứng.”
“Ngươi là một nữ nhân rất mạnh mẽ, có mưu kế và lực lượng không thua gì nam tử.”
“Tương lai Giới Hải bắt sóng gió, chủng tộc Hắc Hoạ dị động, dù sao thêm một người bằng hữu cũng tốt hơn thêm một kẻ địch, đúng không nào?”
Quân Tiêu Dao mỉm cười.
“Thật sự chỉ thế sao?”
Đông Phương Ngạo Nguyệt nói.
Dường như vì bản năng nhạy bén của nữ nhân, khiến nàng cảm thấy Quân Tiêu Dao đối xử với nàng như thế tuyệt không đơn giản chỉ vì nguyên nhân này.
Nàng cảm giác cứ như cả người Quân Tiêu Dao tràn đầy sự bí ẩn.
Hắn thật sự chỉ đơn giản là một vị thiếu chủ đế tộc thế thôi sao?
Đáy lòng Đông Phương Ngạo Nguyệt có suy tư.
“Đương nhiên là thế rồi.”
Hắn cũng không nói sự thật cho đế tộc Đông Phương, càng không nói cho nàng chuyện liên quan tới Khương Thánh Y.
Nữ tử có tính cách ta là nhất như thế này, nếu mà nói cho nàng biết, nàng có thể là một sợi phần hôn của một nữ tử khác.
Vậy nàng sẽ nghĩ thế nào?
Dù sao chắc chắn sẽ không ngoan ngoãn nghe theo.
Cho nên Đông Phương Ngạo Nguyệt khó trị hơn Y Y nhiều.
Dù là Quân Tiêu Dao cũng phải thận trọng từng bước.
Từng bước một giành được tín nhiệm của Đông Phương Ngạo Nguyệt, công phá tâm phòng bị của nàng.