Nhóm dịch: Thiên Tuyết
“Vậy thì tốt, nhưng mà con người của ta, không thích phải nợ người khác thứ gì.”
“Lần này xem như bản tiểu thư nợ người một ân tình.”
Tuy ở ngoài Đông Phương Ngạo Nguyệt nổi tiếng hung ác, độc tài, lành lùng tàn nhẫn, giết người như ngoé.
Nhưng không có nghĩa nàng là người không có lý trí.
Mà ngược lại, chính vì nàng quá lý trí nên mới khiến người ta có ấn tượng nàng có tính tình vô cùng lạnh lùng.
Quân Tiêu Dao coi như đang lấy lòng nàng.
Nếu như nàng làm dáng vẻ lạnh tanh như nhìn kẻ thù, đó mới là cách làm ngu xuẩn.
“À... có thể có được một món nợ ân tình của Ngạo Nguyệt tiểu thư cũng không dễ gì mà, ta nhớ kỹ.”
“Ta còn định tìm cơ duyên khác, vậy đi, sau này gặp lại.”
Quân Tiêu Dao cũng không định đợi ở bên cạnh Đông Phương Ngạo Nguyệt mà trực tiếp rời khỏi.
Nhìn bóng lưng Quân Tiêu Dao rời đi.
Cho dù là Đông Phương Ngạo Nguyệt, vẻ mặt cũng có phần hoảng hốt.
Hiện giờ xem như nàng đã hiểu rõ những gì mà trước đó Đông Phương Tâm Tình nói với nàng.
Nàng hỏi, toàn bộ Giới Hải có thể có người nam tử nào khiến nàng thích à.
Kết quả Đông Phương Tâm Tình nói có một người.
Chính là Quân Tiêu Dao.
“Quân Tiêu Dao, rốt cuộc ngươi là người như thế nào?”
Ánh mắt Đông Phương Ngạo Nguyệt sâu xa.
Lần này tuy là lần đầu tiên nàng và Quân Tiêu Dao gặp nhau bằng thân phận thật sự.
Nhưng mà thật ra, vẫn còn một vài bọn họ chuyện chưa hề nói thẳng ra.
“Nếu như suy đoán của ta không sai, hắn thật sự là người mang bản nguyên Ma Quân, vậy phải làm sao?”
“Vì đạt được mục đích kia, ta nhất định phải lấy được lực lượng của Ma Quân, thế đến lúc đó hắn...”
Đôi tay ngọc ngà của Đông Phương Ngạo Nguyệt từ từ nắm chặt lại.
Nàng cho rằng tim mình đã lạnh băng rồi.
Sẽ không lo lắng, do dự vì bất cứ ai.
Nhưng mà giờ đây, vậy mà nàng lại cảm thấy rối bời vì một người nam tử mới gặp mặt mấy lần.
Đây là chuyện cực kỳ hiếm thấy.
“Thôi được, việc này sau lại nói, chuyện phải làm trước mắt là khiến bản thân trở nên mạnh hơn!”
Đôi mắt xinh đẹp của Đông Phương Ngạo Nguyệt hiện lên ánh sáng dứt khoát, nhìn Đế thân Linh Tổ trước mặt.
Vì đạt được mục tiêu kia.
Nàng nhất định phải trở nên rất mạnh, mạnh hơn bất kỳ ai!
...
“Đông Phương Ngạo Nguyệt, thật sự thú vị.”
Quân Tiêu Dao chắp tay vượt qua hư không, miệng lẩm bẩm.
Nữ tử hắn nhìn thấy nhiều vô số kể.
Nhưng mà nữ tư như Đông Phương Ngạo Nguyệt thì đúng là hiếm thấy.
Hắn luôn cảm thấy, lớn thành tính tình như thế thì hẳn phải có một nguyên nhân đặc biệt đằng sau.
“Lý do là gì, nếu có thể biết được chuyện xưa của nàng có lẽ có thể tìm được chỗ đột phá.”
“Còn Đông Phương Khinh Vũ, nàng chính là một công cụ hình người đưa tới cửa, đúng lúc có thể lợi dụng nàng, rút ngắn quan hệ với Đông Phương Ngạo Nguyệt.”
“Mặt khác, còn có chuyện của bản nguyên Ma Quân, lần này còn chưa vạch trần, sau này phải tìm một cơ hội nói ra.”
Quân Tiêu Dao đã có một số ý tưởng trong lòng.
“Nhưng trước mắt, quan trọng nhất vẫn phải đi vào chỗ sâu nhất trong Hiên Viên đế lăng, nghĩ cách lấy được quyền khống chế vũ trụ Huyền Hoàng.”
Bên trong Hiên Viên đế lăng này, cơ duyên lớn nhất chắc hẳn là truyền thừa của Nhân Hoàng và hạch tâm bản nguyên của vũ trụ Huyền Hoàng.
Mà Quân Tiêu Dao càng thấy hứng thú với hạch tâm bản nguyên của vũ trụ Huyền Hoàng hơn truyền thừa của Nhân Hoàng.
“Sở Tiêu và những thiên kiêu khác chắc hẳn đã đi vào chỗ sâu nhất của Đế Lăng, ta cũng nên đến tham gia cuộc vui thôi.”
Quân Tiêu Dao chắp tay, bóng người chớp mắt lướt không bay đi.
...
Hiên Viên đế lăng chính là không gian truyền thừa xây dựng dựa trên thiên địa đạo.
Phạm vi của rộng lớn vô cùng.
Mà trong đó cũng có rất nhiều cơ quan và thách thức.
Thiên kiêu có thể tiến vào chỗ sâu nhất của Đế Lăng cũng không nhiều.
Nhưng mà chuyện này với Quân Tiêu Dao mà nói thì đương nhiên chẳng phải vấn đề gì lớn.
Cũng không lâu lắm, rốt cuộc hắn cũng đã tiến vào nơi sâu nhất Hiên Viên đế lăng.
Đằng trước là một vùng biển.
Nhưng mà vùng biển này khác với lúc trước.
Sương mù mênh mông bao phủ.
Cho dù cách một khoảng rất xa, Quân Tiêu Dao cũng có thể cảm nhận được trong đó chứa đầy cấm chế và trận vực.
“Không có cách nào trực tiếp vượt qua sao?”
Quân Tiêu Dao tự lẩm bẩm.
Chắc hẳn đối diện vùng biển này chính là chỗ sâu hạch tâm thật sự của Hiên Viên đế lăng, cũng chính là nơi có cơ duyên.
Nơi đó chính là chỗ chứa cơ duyên lớn nhất của vũ trụ Huyền Hoàng.
“Chủ nhân.”
Đúng lúc này, một giọng nói có phần thật thà truyền đến.
Quân Tiêu Dao quay đầu nhìn lại.
Phát hiện chính là Cổ Kình Thiên.
Trên bờ vai rộng lớn như núi của hắn, có một tiểu cô nương nhỏ xinh như hạt đậu.
Mà tiểu cô nương kia, khi nhìn thấy Quân Tiêu Dao, gương mặt lập tức trở nên không được tự nhiên.
Tiểu cô nương kia thắt bím tóc sừng dê, mắt hạnh má đào, dáng dấp vô cùng xinh xắn.
Đó đương nhiên là tỷ tỷ của Cổ Kình Thiên - Cổ Tiểu Ngọc.
Nói thật, ai không quen biết hai người này mà nhìn thấy họ thì sẽ cho rằng Cổ Kình Thiên là ca ca, Cổ Tiểu Ngọc là muội muội.
Chỉ có thể nói với thân phận tộc nhân đế tộc Cổ Thần, dáng người Cổ Tiểu Ngọc có hơi đặc biệt thật.
Cơ mà Quân Tiêu Dao có thể cảm nhận được.
Bên trong cơ thể nhỏ nhắn kia của nàng có ẩn chứa thần lực khủng bố hơn cả Cổ Kình Thiên.
“Hóa ra là Cổ Kình Thiên.”
Quân Tiêu Dao bình tĩnh nói.
“Chủ nhân, ngươi cũng tới đây.”
Cổ Kình Thiên ngu ngơ gãi đầu.
Mặc dù Quân Tiêu Dao không thực sự coi hắn như là người hầu.
Nhưng đầu óc Cổ Kình Thiên đơn giản, đến bây giờ vẫn gọi Quân Tiêu Dao là chủ nhân.
Hắn ngược lại không thật sự ngốc đến mức ấy.
Mà là hắn thật sự tâm phục khẩu phục thực lực của Quân Tiêu Dao.
Còn Cổ Tiểu Ngọc thì không dám nhìn Quân Tiêu Dao, đôi mắt to tròn cứ ngó nghiêng xung quanh.