Hoang Cổ Thánh Thể (Bản Dịch)

Chương 2445 - Chương 2445 - Tề Tụ Ở Sâu Trong Đế Lăng

Chương 2445 - Tề tụ ở sâu trong Đế lăng
Chương 2445 - Tề tụ ở sâu trong Đế lăng

Nhóm dịch: Thiên Tuyết

Bên này.

Quân Tiêu Dao đi tới bờ biển kỳ dị bị bao phủ bởi sương mù mênh mông.

“Quả nhiên là có trường vực và cấm chế đặc thù, nếu trực tiếp vượt qua, e là sẽ chìm vào trong đó.”

Quân Tiêu Dao âm thầm nghĩ đến.

Hắn phát hiên, dấu ấn Nhân Hoàng bị trấn áp trong mi tâm của chính mình, bỗng nhiên hơi rung động.

“Xem ra cơ duyên chân chính của Đế Lăng ở sâu trong vùng biển này.”

Hắn cũng nhận ra, chìa khóa đồng cổ trên người mơ hồ chấn động.

Giống như có một sự cộng hưởng nào đó.

“Hừm, bọn họ cũng tới à?”

Ánh mắt của Quân Tiêu Dao nhìn qua.

Lục tục, có một ít thân hình cũng hiện ra, hội tụ ở chỗ này.

Dù sao nơi này là địa phương hạch tâm nhất của Đế Lăng.

“Tiêu Dao...”

Y Y xuất hiện.

Sau đó, đám người Vân Huyền Hư, Vân Ngọc Sanh cũng xuất hiện.

Còn có Đạm Đài Thanh Tuyển.

Ngay cả Đông Phương Khinh Vũ cũng xuất hiện, mặt che hồng sa, đôi mắt mị hoặc của nàng khi nhìn thấy Quân Tiêu Dao thì vô cùng sáng ngời.

Đương nhiên, còn có người của những Đế tộc khác, như Hạ Hầu Thần Tàng và thiên kiêu của đế tộc Hồn vân vân.

Ba thân hình xuất hiện, chính là Sở Tiêu, còn có tộc Thủ Hộ là Dư Đồ và Hi Mi.

Sau đó, bọn họ tụ tập với nhau.

Cừu hận của Sở Tiêu đối với Quân Tiêu Dao tất nhiên không cần nhiều lời.

Nhưng trong mắt hắn lại hiện lên một tia kinh nghi.

Quân Tiêu Dao bình yên vô sự.

Mà Sở Phi Phàm, lại không có biến mất.

“Chẳng lẽ...”

Đáy lòng Sở Tiêu trầm xuống.

Ngay cả Sở Phi Phàm sau khi đã dung hợp bản nguyên của Tam giáo cũng không phải là đối thủ của Quân Tiêu Dao sao?

“Đúng là khó giải quyết, có lẽ bây giở chỉ có cách đạt được truyền thừa chân chín của Nhân Hoàng mới có tư cách ra tay với hắn, bây giờ phải nhẫn nhịn!”

Sở Tiêu thầm nghĩ trong lòng.

Chỉ là hắn không biết, mình đã ẩn nhẫn bao nhiêu lần.

Nhưng vẫn phải tiếp tục nhịn xuống.

Mà lúc này, lại có một ít thân hình đi tới.

Chính là thiên kiêu của Thần điện bốn phương.

Thanh Long Thần điện Long Khám, Bạch Hổ Vương và Bạch Linh của Bạch Hổ Thần điện, Tước Linh thiên nữ của Chu Tước Thần điện, Huyền Vũ thái tử của Huyền Vũ Thần điện.

“Vân Tiêu...”

Trong ánh mắt Long Khám hiện lên một luồng ánh sáng vô cùng lạnh lẽo.

Mối thù của Long Hiên đại đế, hắn không có quên!

Về phần Bạch Hổ Vương, nét mặt có chút mất tự nhiên, nhưng hắn không nhìn Quân Tiêu Dao.

Về phần Tiểu Bạch Hổ Bạch Linh, khi nhìn Quân Tiêu Dao, trong đôi mắt to lại có một cảm giác hoảng hốt lo được lo mất.

Cái gì gọi là mất đi mới biết quý trọng, nàng hiểu.

Đoạn thời gian an nhàn đi theo Quân Tiêu Dao ăn chực ở đậu, bây giờ ngẫm lại, vạy mà lại có hơi hoài niệm.

Mà vị Tước Linh thiên nữ của Chu Tước Thần điện kia, một thân váy dài như ngọn lửa, nhìn Quân Tiêu Dao, ánh mắt cũng cứng lại.

Chỉ có vị Huyền Vũ thái tử của Huyền Vũ Thần điện, là một vị nam tử mặc hắc giáp, sâu trong ánh mắt cũng có suy tư.

Nhưng bọn họ, cũng không trực tiếp ra tay với thiên kiêu của bát đại Đế tộc.

Trước mắt trong thời khắc này, bây giờ không phải là thời cơ tốt để đại chiến, dù sao cơ duyên còn đang ở phía trước.

Mà lúc này.

Một nữ tử mặc quần áo màu vàng đen, khuynh tuyệt lãnh diễm, mang theo khí tràng cường đại khó có thể nói thành lời chậm rãi chắp tay tiến đến.

Mà khi nhìn thấy bóng dáng ấy, vẻ mặt nhàn nhạt của Đông Phương Kinh Vũ trở nên vô cùng tái nhợt, nhịn không được thất thanh hô.

“Đông Phương Ngạo Nguyệt, sao ngươi lại ở đây?”

Nữ tử tuyệt thế lãnh diễm xuất hiện này, đương nhiên chính là Đông Phương Ngạo Nguyệt.

“Tại sao ta không thể ở đây?”

Khóe môi dưới tấm màn đen của Đông Phương Ngạo Nguyệt, hiên lên mỉm cười.

Nụ cười này, tuyệt đẹp.

Nhưng lại khiến đáy lòng Đông Phương Khinh Vũ phát lạnh.

Nụ cười của Đông Phương Ngạo Nguyệt có hai hàm nghĩa.

Thứ nhất là niềm vui thật sự từ trái tim.

Về phần thứ hai, đó chính là thời điểm nàng muốn giết người.

Mà bây giờ, Đông Phương Khinh Vũ đối mặt với nàng, hàm nghĩa của nụ cười này hiển nhiên là thuộc về phần sau.

Sở dĩ Đông Phương Khinh Vũ kinh ngạc như thế là bởi vì nàng hoàn toàn không biết, Đông Phương Ngạo Nguyệt đã tới vũ trụ Huyền Hoàng từ khi nào.

Thậm chí, còn tiến vào trong Hiên Viên đế lăng.

Nàng hoàn toàn bối rối.

Ở đây có rất nhiều thiên kiêu Đế tộc, ánh mắt cũng nhìn về phía Đông Phương Ngạo Nguyệt.

Trong đó có một ít thiên kiêu đế tộc đều là lần đầu tiên nhìn thấy Đông Phương Ngạo Nguyệt.

Trong mắt cũng nhịn không được hiện ra một tia kinh diễm.

Nữ nhân khuynh thế lãnh diễm, làm cho lòng người rung động.

Nhưng loại khí tràng cường đại này lại khiến bọn họ hít thở không thông.

Phảng phất khiến người ta nhịn không được bái phục dưới làn váy của nàng.

“Đông Tôn Huyết Công Chúa...”

Cho dù Hạ Hầu Thần Tàng có dáng người vĩ đại, khí chất như Thần Ma.

Vào giây phút nhìn thấy Đông Phương Ngạo Nguyệt, trong mắt cũng hiện lên vẻ ngưng trọng.

Hắn được xưng là Trung Thánh, giống như Đông Tôn Đông Phương Ngạo Nguyệt, là một trong năm đại Vương giả thiên kiêu.

Nhưng cho dù là hắn, bây giờ khi cảm nhận được khí tức của Đông Phương Ngạo Nguyệt đều phải cau mày.

“Tại sao nàng ta lại trở nên cường đại như vậy?”

Trước đó Hạ Hầu Thần Tàng cũng từng luận bàn giao thủ với Đông Phương Ngạo Nguyệt.

Đương nhiên là hắn không biết, Đông Phương Ngạo Nguyệt không chỉ đào cốt Vạn Đạo của đồng tộc mà còn chiếm được cơ duyên lớn từ Đế thân Linh Tổ.

Đủ để khiến thực lực của nàng lột xác về chất lột lần nữa,

Về phần thiên kiêu bên vũ trụ Huyền Hoàng, sắc mặt cả đám cũng không hề đẹp đẽ.

“Lại có một thiên kiêu ngoài Đế tộc, tại sao lúc trước chúng ta lại không để ý tới chứ, chẳng lẽ là ngụy tạo thân phận?”

“Nhưng mà khí tức kia, đúng là cường đại.”

Bất luận như thế nào, đối với họ người của Đế tộc giới ngoại chính là đối thủ và kẻ địch.

Hiện tại có thêm một nữ thiên kiêu cường đại như vậy, tâm trạng của bọn họ đương nhiên là không được tốt.

Nhìn thấy Đông Phương Ngạo Nguyệt đến, trong lòng Đông Phương Khinh Vũ vô cùng hoảng hốt.

Dù sao chỗ này bây giờ không phải ở đế tộc Đông Phương mà là ở Hiên Viên đế lăng.

Nếu nàng không cẩn thận, xảy ra chuyện gì “ngoài ý muốn”, cho dù là trong tộc cũng rất khó truy cứu đến trên người Đông Phương Ngạo Nguyệt.

Nghĩ tới đây, Đông Phương Khinh Vũ trực tiếp đi tới bên người Quân Tiêu Dao.

“Thiếu chủ đại nhân...”

Đông Phương Khinh Vũ làm ra dáng vẻ nhu nhược sợ sệt, phối hợp với khuôn mặt xinh đẹp và trang phục mát mẻ của nàng, không biết có thể mê hoặc bao nhiêu nam nhân.

“Yên tâm, không thành vấn đề.”

Quân Tiêu Dao khẽ mỉm cười.

Bình Luận (0)
Comment