Nhóm dịch: Thiên Tuyết
Quân Tiêu Dao, không lấy Đại La kiếm thai hay Vạn Vật Mẫu Khí Đỉnh ra bởi vì căn bản là không cần thiết.
Hắn chỉ dùng tay không quét ngang qua.
Keng!
Có âm thanh kim loại va chạm vào nhau vang lên.
Thân thể Quân Tiêu Dao giống như một món Thần Binh mạnh nhất, bắn ra hoa lửa ở nơi va chạm.
Long Khám chỉ cảm thấy, một luồng sức mạnh vô cùng trầm nặng chạy ngược theo mũi thương đến khiến thân người hắn lùi nhanh lại.
“Ừm?”
Trong mắt Long Khám lóe lên một tia kinh ngạc.
Quân Tiêu Dao thế mà lại có thể dùng tay không đón được hắn lẫn Thần Binh?
Việc này khiến hắn vô cùng ngạc nhiên.
Mà lúc này, Tước Linh thiên nữ thừa cơ đánh tới, trong tay đột ngột xuất hiện một chiếc quạt màu đỏ thắm, phía trên có lông vũ màu đỏ rực, vô cùng tiên diễm.
“Lấy lông vũ của Chu Tước làm ra sao?”
Quân Tiêu Dao nhìn chiếc quạt màu đỏ thẫm này một chút.
Phía trên chỉ có mấy cái lông vũ, nhưng vô cùng rộng lớn, có ngọn lửa lượn lờ, còn có phù văn màu đỏ thắm đang lóe lên.
Giống Thần Hoàng, loại chim thần giống như Chu Tước này trên người đều sẽ lột xác biến ta một hoặc là mấy chiếc lông vũ, vô cùng hiếm có quý giá, uy lực vô tận.
Chiếc Chu Tước bảo phiến này, hiển nhiên là dùng lông vũ của mấy vị tổ tiên cường đại của Chu Tước Thần điện chế tạo ra.
Mà Tước Linh thiên nữ thân là thiên kiêu đứng đầu Chu Tước Thần điện, có bảo bối này hộ thân cũng là chuyện bình thường.
Nhưng thấy Tước Linh thiên nữ huy động Chu Tước bảo phiến.
Chu Tước Phần Thiên hỏa cuồn cuộn quét ra đốt cháy hư không.
Luồng nhiệt nóng bỏng kia đủ để đốt núi nấu biển.
Có điều bởi vì đây là nơi sâu trong Đế Lăng Hiên Viên, đạo tắc kiên cố, cho nên ngược lại không bị trực tiếp phá hủy.
Quân Tiêu Dao thấy thế, đuôi lông mày hơi nhíu.
Chu Tước Phần Thiên Hỏa?
Đây là đang múa rìu qua mắt thợ sao?
Ngay sau đó thân người Quân Tiêu Dao liền bị ngọn lửa bao phủ.
“Thành công rồi sao?”
Ánh măt Tước Linh thiên nữ lóe lên.
Chiếc Chu Tước bảo phiến này của nằng, uy năng vô tận, hiếm có người cùng cấp nào có thể chống đỡ được.
Nhưng mà ngay sau đó.
Nàng nghẹn họng mắt trừng trừng.
Quân Tiêu Dao đi ra từ trong biển lửa.
Toàn thân hắn bao phủ thần diễm tứ sắc, có bốn hỏa linh uốn lượn quanh người hắn.
“Cái đó là... làm sao có thể!”
Tước Linh thiên nữ quá sợ hãi.
Trước đó Quân Tiêu Dao có được ngọn lửa từ Thần điện của bọn họ, đây là chuyện ai ai cũng biết.
Nhưng bọn họ không lường được.
Quân Tiêu Dao đã hợp nhất bốn ngọn lửa thành một từ lúc nào rồi?
Mà uy lực này cũng không phải là chỉ cộng thêm một bậc.
Mà là tăng vọt gấp đôi!
Đem ra so sánh, Chu Tước bảo phiến của Tước Linh thiên nữ có đáng là gì?
Quân Tiêu Dao cũng lười nhiều lời, vẫy tay một cái.
Bốn hỏa linh, mãnh liệt đánh về phía Tước Linh thiên nữ, Tứ Tượng Chân Hỏa phun trào đầy trời.
Luồng sức mạnh kia dù là ngọn lửa Tước Linh thiên nữ quen thuộc nhất thì nàng cũng là nhịn không được biến sắc.
Nàng lấy Chu Tước bảo phiến ra ngăn cản, thân người lùi nhanh lại, miệng phun máu tươi.
Long Khám ở một bên thấy thế, ánh mắt sắc bén.
Hắn lại lần nữa tập trung sức mạnh, lực lượng pháp tắc toàn thân, hội tụ nơi mũi thương long thương.
Lập tức, một mũi thương bắn ra xé rách hư không.
Mũi thương màu vàng đen lấp lóe sắc bén lưu chuyển phù văn huyền ảo.
Một thương động ra, thiên địa rúng động, pháp tắc cộng minh!
Cho dù là cường giả cấp bậc Vô Thượng Huyền Tôn nếu như đỡ một đòn này mà không có con át chủ bài bào thì tuyệt đối sẽ xảy ra vấn đề.
Mà Quân Tiêu Dao, vẫn giơ một chưởng ra như cũ, dùng thân thể máu thịt chặn lại.
“Muốn chết!”
Nhìn thấy hành động khinh miệt như thế của Quân Tiêu Dao trong mắt Long Khám càng bắn ra ánh sáng lạnh.
Như này là hoàn toàn không để hắn trong mắt sao?
Trong lòng bàn tay Quân Tiêu Dao tràn ngập lực lượng thế giới, tựa như mỗi một tế bào đều giống như một thế giới.
Thần lực cuồn cuộn nghiền ép lao đi.
Ầm!
Tiếng rung kim loại va chạm kịch liệt vang lên.
Tựa như âm thanh truyền ra từ lò rèn của Thiên Giới.
Ngay sau đó, mắt Long Khám lộ vẻ kinh ngạc.
Bởi vì hắn phát hiện, mặt ngoài của long thương thật sự bị một chưởng của Quân Tiêu Dao đánh ra vết nứt!
Binh khí kề thân bị hao tổn, bản thân Long Khám cũng bị ảnh hưởng, khí huyết trong cơ thể sôi trào không ngừng, thân người hắn bay ngược ra, bị thương.
“Đây rốt cuộc là thân thể gì?”
Long Khám rung động.
Cho dù là những thiên kiêu trong cơ thể có tứ linh Chân Huyết như bọn họ thì cơ thể cũng không có khả năng mạnh đến cấp độ này.
“Được rồi, vừa đúng lúc lấy các ngươi làm bao cát thử chiêu thức ta mới có được một lần.”
Giọng điệu Quân Tiêu Dao bình tĩnh, nghe có vẻ hơi cụt hứng.
Đám người Long Khám còn không kích thích được hứng thú chiến đấu của hắn.
Quân Tiêu Dao lập tức lại lần nữa đưa một chưởng ra.
Mà lúc này, có thể nhìn thấy, trong bàn tay bày chưởng của Quân Tiêu Dao có tia sáng giăng khắp nơi.
Đến cuối cùng, ở giữa bàn tay hắn thế mà lại xuất hiện một bàn cờ tựa như được tạo thành từ đạo tắc!
“Bàn cờ tuy nhỏ, trong một tấc vuông.”
“Nhưng giữa một tấc, tất có càn khôn.”
“Tên gọi Phương Thốn Càn Khôn!”
Quân Tiêu Dao giơ tay.
Bàn cờ óng ánh vốn chỉ to bằng lòng bàn tay kia cũng đón gió to lên, tựa như diễn hóa ra một thế giới.
Trong nháy mắt, liền giam ba người Long Khám, Tước Linh thiên nữ, Huyền Vũ thái tử ở trong đó.
“Đây là chiêu thức gì?”
Long Khám giật mình không thôi.
“Chẳng lẽ, hắn đã có được truyền thừa thần thôn Nhân Hoàng?”
Sắc mặt Tước Linh thiên nữ cũng trở nên khó coi trong nháy mắt.
“Không có khả năng, cho dù hắn có được thần thông Nhân Hoàng thì sao lại có thể học được trong thời gian ngắn như vậy, hơn nữa còn thi triển ra!?”
Có được thần thông và học hiểu thần thần, thi triển ra, đây là những khái niệm hoàn toàn khác nhau.
Huống chi, đây chính là thần thông Nhân Hoàng, há lại ai cũng có thể dễ dàng, tùy tiện học được?
Đương nhiên hắn không biết, Quân Tiêu Dao dùng một phương pháp đặc biệt trực tiếp lĩnh ngộ truyền thừa Phương Thốn Càn Khôn.
Cho nên mới có thể trực tiếp thi triển ra được.