Nhóm dịch: Thiên Tuyết
Không hổ là nhân vật cấp đại lão, vừa ra tay đã khiến người ta sợ hãi thán phục.
So này không phải so cờ.
Mà là dạng lý giải đối với đại đạo, sự tìm hiểu đối với vận mệnh.
Đây cũng không phải thứ mà ai cũng có thể lĩnh ngộ.
Nhưng cố tình Quân Tiêu Dao lại có thể.
Bản thân hắn là Vận Mệnh Hư Vô Giả, cho nên hắn chiếm hết ưu thế ở phương diện này.
Hắn có thể nhảy ra khỏi sự trói buộc của bàn cờ vận mệnh, dùng góc độ của người xem, dò xét toàn cục.
Đồng thời, hắn còn đi ra khỏi con đường thuộc về mình, lĩnh ngộ đạo của chính mình.
Sự lý giải đối với đạo của bản thân, có thể nói tuyệt đối không kém gì những đại lão Đế cảnh kia, thậm chí còn càng hiểu sâu hơn.
Có thể nói, nếu như là bất kỳ thiên kiêu nào khác có được cơ hội như vậy thì tuyệt đối không qua hai ba hiệp liền sẽ thua trận.
Nhưng Quân Tiêu Dao thì lại không hề yếu thế hơn Hiên Viên Đại Đế.
Hai người cứ như vậy, ngươi tới ta đi.
Mỗi một quân cờ, đều thể hiện đại đạo.
Đối với đạo Hiên Viên Đại Đế nói, hiển nhiên rất mạnh, chính là Nhân Hoàng chi đạo.
Mà Quân Tiêu Dao cũng lấy đạo của bản thân mà đối đầu.
Đến cuối cùng, cả bàn cờ thật sự tựa như biến thành vô số thế giới và vũ trụ.
Nhìn kỹ, lại có hơi giống với thế giới Giới Hải vô cùng mênh mông!
Mà những con cờ trên bàn cờ kia là những thế lực khắc nơi, cùng với những người thế lực mình, đọ sức chém giết lẫn nhau.
Quân Tiêu Dao nghiêng nhìn kia bàn cờ, như là nhập thần.
Cứ như vậy, không biết là qua một khắc, hay là một ngày, hay là một năm, hoặc là vạn cổ tuế nguyệt.
Thời gian, giống như không còn ý nghĩa.
Một đoạn thời khắc, Quân Tiêu Dao bỗng nhiên tỉnh ngộ.
“Ta hiểu rồi, thì ra là vậy.”
Ánh mắt Quân Tiêu Dao rất sáng.
Hắn nghĩ không sai, đây quả nhiên là một khảo nghiệm.
Mà thứ thu hoạch được từ khảo nghiệm này nằm trên chính bàn cờ này.
Đó chính mà một thần thông huyền ảo phức tạp, lại vô cùng cường đại.
Là thần thông do người đã từng là Nhân Hoàng, Hiên Viên Đại Đế tự mình sáng tạo ra.
“Phương Thốn Càn Khôn!”
Quân Tiêu Dao thì thào phun ra bốn chữ.
Nhân Hoàng Hiên Viên Đại Đế, thích đánh cờ.
Mà một thức đại thần thông huyền diệu kinh khủng này, chính là tuyệt học mà lúc hắn đang đánh cờ bỗng nhiên giác ngộ sáng lập ra.
Ngay tại thời điểm Quân Tiêu Dao lĩnh ngộ được môn đại thần thông Nhân Hoàng này.
Hiên Viên Đại Đế ở đối diện cũng dừng tay lại.
Quân Tiêu Dao cũng dừng lại.
Trên bàn cờ lúc này, phát hiện, chính là thế hoà!
Có thể nói, nếu như tin này truyền đi sẽ khiến cho vô số người kinh hãi.
Hiên Viên Đại Đế là nhân vật bậc nào, là một trong Tam Hoàng Giới Hải, là cường giả đã từng trấn áp hắc họa vô thượng cổ xưa.
Nhân vật cấp bậc này, cho dù là đánh cờ thì cũng tuyệt đối là tồn tại có một không hai từ cổ chí kim.
Nhưng mà Quân Tiêu Dao, lại có thể bất phân thắng bại với Hiên Viên Đại Đế.
Đây là chuyện khiến người ta không thể nào tưởng tượng nổi, sẽ khiến vô số ánh mắt kinh ngạc đến ngây người.
Mà Quân Tiêu Dao, nhếch miệng mỉm cười, không có chút cảm giác tự đắc nào.
Hắn cũng không câu nệ thắng bại.
Chỉ cần có thu hoạch là được.
Nghĩ tới đây, Quân Tiêu Dao đứng lên từ đệm cói, hơi chắp tay với Hiên Viên Đại Đế.
Ngay sau đó, Quân Tiêu Dao mở mắt ra.
Trước mắt, vẫn là cung điện đơn giản như cũ.
Mà bàn cờ trước mặt, lại không có bất kỳ biến hóa nào.
“Không hổ là Nhân Hoàng, lại dùng phương thức như vậy để truyền thừa thần thông của mình.”
Quân Tiêu Dao hơi cảm thán một chút.
Có điều đại thần thông Nhân Hoàng này cũng đến rất đúng lúc.
Quân Tiêu Dao có một vài thần thông tu luyện giai đoạn đầy nhưng hiện tại đối với hắn mà nói không có ý nghĩa quá lớn.
Không phải thần thông nào cũng đều có thể giống như lục đạo luân hồi quyền, có thể tăng lên theo thực lực của Quân Tiêu Dao.
Mà bây giờ, có thêm một môn đại thần thông Nhân Hoàng đối với Quân Tiêu Dao mà nói, cũng coi như là bù đắp một vài thủ đoạn của hắn.
Nhưng vào lúc này, bên ngoài cung điện, bỗng nhiên có âm thanh truyền đến.
“Thật đúng là oan gia ngõ hẹp mà.”
Quân Tiêu Dao nhìn một cái, có ba bóng người đi tới.
Hiển nhiên là ba người Long Khám, Tước Linh thiên nữ và Huyền Vũ thái tử.
Đôi mắt Quân Tiêu Dao sáng lên.
Chẳng lẽ bọn người Long Khám biết chuyện hắn vừa mới có được đại thần thông Nhân Hoàng nên có ý đến làm bao cát cho hắn sao?
Thật đúng là ấm áp, rất tri kỷ.
Nhìn thấy nụ cười mỉm trên mặt Quân Tiêu Dao.
Đáy lòng Long Khám theo bản năng sững sờ, cảm thấy có gì đó sai sai.
Sao hắn lại có cảm giác Quân Tiêu Dao đang hoan nghênh hắn vậy?
Phải biết Thần điện bốn phương của bọn họ có nợ máu với Quân Tiêu Dao.
“Vân Tiêu, thái độ này của ngươi chẳng lẽ là muốn kêu ta tha cho ngươi một mạng sao?”
Lông mày Long Khám sắc bén, ánh mắt lạnh lùng.
“Không phải, chẳng qua là ta cảm thấy các ngươi xuất hiện rất đúng lúc.”
Quân Tiêu Dao mỉm cười.
“Có ý gì?”
Tước Linh thiên nữ cau mày, giọng nói lạnh lùng nói.
Chu Tước Thần điện, cũng có không ít tu sĩ chết trong tay đế tộc Vân thị.
Cho nên nàng không có cảm tình gì với Quân Tiêu Dao.
Mà Huyền Vũ thái tử kia, trong mắt lóe lên một vẻ quái dị, không nói thêm gì.
“Nếu muốn nói nhảm thì đừng nói nữa, các ngươi muốn báo thù thì đến đi.”
Quân Tiêu Dao chắp tay bình tĩnh nói.
Ầm!
Bọn người Long Khám hiển nhiên cũng không hăng hái nói nhảm gì.
“Vân Tiêu, vốn dĩ trước đó ngươi có thể quét sạch tứ phương ở Thiên Hà giới là bởi vì khi đó ta cũng không có mặt!”
Long Khám hét dài.
Ánh sáng xanh lóe lên trong tay hắn, một thanh long thương màu vàng hiện lên.
Đây chính là thần binh đi cùng hắn, theo hắn cùng xuất sinh, bản thân nó có lực lượng bất phàm.
Nếu như chăm sóc cẩn thận tương lai ít nhất cũng đến cấp Đế Binh.
Mà cho dù là hiện tại, uy lực cũng cực mạnh, vượt xa Chí Tôn Khí.
Thanh long thương màu vàng đâm về phía Quân Tiêu Dao, rất sống động, giống như một cong Thanh Long còn sống chém tới.