Nhóm dịch: Thiên Tuyết
Trước mắt, đế uy cuồn cuộn tiên quang phun trào.
Vô số phong cảnh kỳ dị, lạ lùng.
Hệt như có vô số tinh thể, trải rộng nơi đây, tỏa ra ánh sáng lung linh.
Tất cả những thứ này, làm Sở Tiêu, người nhà quê từ trong hàng ngàn tiểu thế giới đi ra, nhìn đến ngây người!
Nhưng mà...
Hấp dẫn ánh mắt hắn nhất, lại ở chỗ sâu nội điện.
Một thanh kiếm cắm ngược trên đài cao.
Thanh kiếm sáng chói tràn đầy này, tản ra một luồng uy áp của Hoàng giả sừng sững vô thượng.
Giống như người cầm kiếm này, chính là Hoàng giả trong người, Đế chủ vô thượng.
Giọng điệu Sở Tiêu run rẩy đến cực hạn, mang theo xúc động và mừng rỡ như điên khó mà ức chế!
“Nhân Hoàng kiếm!”
Thanh thần kiếm lấp lánh tràn đầy mang theo luồng uy áp Hoàng giả bá đạo vô biên.
Giống như Hoàng giả trong kiếm.
Mà Hoàng giả trong kiếm đương nhiên là phải kết hợp với Hoàng giả trong người.
Kiếm này chính là kiếm Hoàng đạo, đoan chính khí phách, là quy tắc chung của nhân đạo.
Thanh kiếm này, một mặt khắc nhật nguyệt tinh thần, một mặt khắc sơn xuyên thảo mộc.
Trên chuôi kiếm khắc chữ Đế đạo, chính là nhân đạo của kiếm Hoàng giả.
Mà sở dĩ Sở Tiêu có thể nhận ra thanh kiếm này.
Không phải bởi vì tầm mắt của hắn cao bao nhiêu.
Mà là bởi vì thanh kiếm này không ai không hay, không ai không biết ở Giới Hải.
Theo Hiên Viên Đại Đế chinh chiến bốn phương, quét sạch Hắc Họa.
Có thể nói, ở Giới Hải, ngay cả đứa nhỏ lên ba cũng biết chuyện Hiên Viên Đại Đế cầm Nhân Hoàng kiếm trong tay, càn quét Hắc Họa.
Hơn nữa thanh Nhân Hoàng kiếm này chính là Tiên khí thật sự!
Binh khí cấp bậc này, dù cho ở Giới Hải đều là cực kỳ hiếm thấy.
Đối với người có xuất thân như Sở Tiêu mà nói.
Ngay cả Đế binh đối với hắn đều là chí bảo cực kỳ hiếm thấy.
Chứ đừng nói đến Tiên khí.
Quả thực giống như sự tồn tại trong truyền thuyết.
Nhưng hiện tại lại cứng rắn xuất hiện trước mắt hắn.
Lúc lần đầu tiên nhìn thấy Nhân Hoàng kiếm, Sở Tiêu đã cảm giác được trên thanh kiếm đó truyền đến một tiếng kêu gọi.
Giống như có âm thanh vô hình khiến hắn rút thanh kiếm đó ra.
Trái tim Sở Tiêu đều đang đập với tần suất trước nay chưa từng có.
Hắn trực tiếp phi độn mà đi, đáp đến phía trước Nhân Hoàng kiếm.
Tay hắn đặt trên chuôi của Nhân Hoàng kiếm.
Lập tức, những văn tự Đế Đạo trên chuôi kiếm giống như đang sống, bắt đầu cuộn lại vặn vẹo.
Từ tay của Sở Tiêu lan tràn đến cơ thể hắn.
“Đây là...”
Tinh thần Sở Tiêu chấn động.
Đây rõ ràng là một bộ công pháp vô cùng huyền ảo phức tạp!
Truyền thừa của Nhân Hoàng, ngoại trừ có binh khí ra, tất nhiên còn cần công pháp.
Mà Sở Tiêu không ngờ công pháp mà Hiên Viên Đại Đế tu luyện trong truyền thuyết lại ghi chép trên Nhân Hoàng kiếm.
“Nhân Hoàng Đạo Kinh...”
Sở Tiêu lẩm bẩm, trong mắt có kích động không cách nào che giấu được.
Nhân Hoàng Đạo Kinh, chính là công pháp mà Nhân Hoàng Hiên Viên Đại Đế tu luyện.
Tuy hiện tại bộ công pháp này, đối với Sở Tiêu còn có chút tối nghĩa khó hiểu.
Nhưng hắn tin hắn có thể lĩnh ngộ, bởi vì hắn mang huyết mạch Hiên Viên!
Huyết mạch Hiên Viên, cộng thêm Nhân Hoàng Đạo Kinh, lại thêm Tiên khí Nhân Hoàng kiếm.
Sở Tiêu cảm thấy lần này hắn thật sự sắp cất cánh rồi.
Chứ không phải giống như lúc trước, vẫn chưa hoàn toàn cất cánh đã bị đè trên mặt đất ma sát.
Hơn nữa, hắn còn có hồ lô Càn Khôn, còn có Thời Thư vẫn chưa sưu tập xong.
Quả thực chính là đứa con khí vận trong đứa con khí vận.
Hơn nữa còn là phiên bản cường hóa siêu cấp.
Có thể nói là sự tồn tại của con của phiên bản.
Nhưng nếu nói Sở Tiêu là con của phiên bản*, vậy Quân Tiêu Dao chính là bật hack không để ý quy tắc.
Con của phiên bản: Ý là mạnh nhất trong các loại mạnh, bao nhiêu buff đều tập trung vào đây hết
Con của phiên bản: Ý là mạnh nhất trong các loại mạnh, bao nhiêu buff đều tập trung vào đây hết
Dù cho con của phiên bản có mạnh thì có thể sánh với bật hack vô hạn sao?
Hiện tại, điều duy nhất Sở Tiêu cảm thấy đáng tiếc là hắn không đoạt được bản nguyên Tam giáo và Chiến Hoàng Huyền Công từ chỗ của Sở Phi Phàm.
Nhưng có Nhân Hoàng Đạo Kinh, Chiến Hoàng Huyền Công đối với hắn sẽ không còn sức hấp dẫn gì.
Sở Tiêu thật sự cảm thấy tương lai của hắn sẽ là một đường bằng phẳng sáng bừng, phong quang vô hạn.
Cảm nhận được Nhân Hoàng kiếm trong tay, Sở Tiêu vốn không rút ra ngay.
Không phải là hắn không rút, mà là hắn đang đợi một người.
Đợi một đối thủ định mệnh trong lòng hắn!
Hắn rất muốn biết, khi hắn tự tay rút Nhân Hoàng kiếm ra trước mắt Quân Tiêu Dao, Quân Tiêu Dao sẽ lộ ra biểu cảm đặc sắc cỡ nào?
Tạch tạch tạch.
Có tiếng bước chân từ trung điện truyền đến.
Người đến đầu tiên tất nhiên là Quân Tiêu Dao và Y Y.
Quân Tiêu Dao nhìn Nhân Hoàng kiếm một chút, lại nhìn Sở Tiêu tay cầm Nhân Hoàng kiếm, lại chưa từng rút ra.
“Quả nhiên, ta đoán không sai, luồng khí tức lúc trước cảm ứng được chính là Nhân Hoàng kiếm.”
Trong lòng Quân Tiêu Dao suy nghĩ.
Đúng lúc này, trong đầu Quân Tiêu Dao vang lên tiếng máy móc của hệ thống.
“Ting, chúc mừng kí chủ đã đến nơi đánh dấu, có đánh dấu không?”
“Đánh dấu.”
“Ting, chúc mừng kí chủ đánh dấu phần thưởng tám sao, Hiên Viên lệnh!”
“Hả?”
“Hiên Viên lệnh, chẳng lẽ…”
Quân Tiêu Dao trầm ngâm, trong mắt hiện lên một tia suy tư.
Tuy lúc trước hắn không tận lực hỏi thăm tin tức của Hiên Viên Đại Đế.
Nhưng bởi vì thanh danh của Hiên Viên Đại Đế ở Giới Hải quá lớn, cho nên cho dù không cố ý hỏi thăm cũng có thể biết được rất nhiều tin tức.
Ví dụ như Hiên Viên lệnh này, nghe đồn chính là tín vật do Hiên Viên Đại Đế luyện ra dùng để hiệu lệnh Ngũ Hổ Thần Tướng và Nhân Hoàng Vệ.
Đơn giản mà nói, chính là binh phù.
Có chút giống Hổ phù của Tiên Đình cổ đại, Cửu Thiên Tiên Vực trước đây.
Ngũ Hổ Thần Tướng cũng không cần nhiều lời, bọn họ chính là năm tùy tùng chí cường của Hiên Viên Đại Đế.
Mà Nhân Hoàng Vệ cũng là quân đội năm đó Hiên Viên Đại Đế đích thân dựng nên, chiến lực phi phàm, từng có công lao hiển hách khi đối kháng với Hắc Họa trung lập.
Còn từng giết xuyên qua, trong chủng tộc Hắc Họa, đại quân phệ tộc nổi danh về số lượng và hung tàn.
Nhưng bởi vì Hiên Viên Đại Đế phong ấn Hắc Họa mà biến mất.
Ngũ Hổ Thần Tướng và Nhân Hoàng Vệ cũng hiếm khi xuất hiện trong mắt người đời.
“Căn cứ theo lưu truyền của Giới Hải, Hiên Viên lệnh đã biến mất khi Hiên Viên Đại Đế biến mất.”
“Mà không còn Hiên Viên Đại Đế, cũng không còn Hiên Viên lệnh, tất nhiên sẽ không còn ai có thể hiệu lệnh Ngũ Hổ Thần Tướng và Nhân Hoàng Vệ.”
“Không ngờ Hiên Viên lệnh này lại bị ta đánh dấu được.”