Nhóm dịch: Thiên Tuyết
Vào ngày mà đứa con trai thứ tám kia ra đời cũng quả thật là như thế.
Sấm sét khắp nơi, càn khôn dị tượng, các loại dị tượng đặc thù hiện lên.
Chuyện này khiến cho toàn bộ tu sĩ của đế tộc Lý thị đều vô cùng chờ mong.
Nếu đế tộc Lý thị của bọn họ có thể sinh ra một nhân vật như Vân Thiên Nhai, vậy thì việc gì phải lo về chuyện không đứng hàng đầu trong tám đế tộc lớn nữa?
Nhưng khiến tất cả mọi người thất vọng là.
Tuy rằng khi đứa con thứ tám này ra đời có các loại dị tượng khiếp người, nhìn qua kỳ diệu phi phàm.
Kết quả lại không có ích gì.
“Trời sinh gân mạch bế tắc, thể Thạch Hóa?”
Khi nhìn thấy đứa bé, toàn bộ tộc nhân của đế tộc Lý thị ở tại đó không dám tin tưởng.
Đứa con thứ tám này chào đời nằm ngoài dự đoán của mọi người.
Trời sinh gân mạch bế tắc thì thôi đi, lại còn là thể Thạch Hóa.
Thể Thạch Hóa không có nghĩa rằng đứa con thứ tám này sinh ra là một cục đá, mà là nói đến chuyện khó có thể tu luyện.
Giống như một cục đá, khó có thể thông suốt, gọi là thể Thạch Hóa.
Nhưng thật ra cái gọi là thể Thạch Hóa cũng không phải hoàn toàn không thể tu luyện.
Chỉ cần dốc hết tài nguyên để bồi dưỡng thì vẫn có thể tu luyện giống như người bình thường.
Nhưng vấn đề là, như vậy không có lời.
Bồi dưỡng một người thể Thạch Hóa, số tài nguyên đó cũng đủ bồi dưỡng nên mười người thiên kiêu.
Hơn nữa nếu thể Thạch Hóa muốn tu luyện, năng lượng cần có cũng phải là dạng cao cấp.
Năng lượng tu luyện đẳng cấp cao như lực lượng bản nguyên cũng là chuyện thường ngày.
Nhưng toàn bộ đế tộc Lý thị có bao nhiêu thiên kiêu?
Vốn dĩ lực lượng đã không đủ để chia.
Chứ đừng nói đến dùng cho một người có thể Thạch Hóa.
Cho nên dần dần, người con ra đời thứ tám cũng bị các mạch đế tộc Lý thị căm thù.
Tất cả đều cho rằng hắn là một tên vô dụng chỉ biết ăn tài nguyên mà không tu luyện được thành quả gì.
Cho dù bản thân Lý Chính Huyền cũng đã từng sử dụng không ít thủ đoạn.
Thậm chí còn trực tiếp sử dụng quyền lợi tộc trưởng của bản thân, một mình thiên vị người con trai thứ tám này.
Đưa hắn tới chỗ bản nguyên trung tâm của vũ trụ Nguyên Vũ, muốn dùng lực lượng bản nguyên mạnh mẽ để phá tan thể Thạch Hóa.
Nhưng kết quả là hắn lại thất bại.
Không chỉ như thế còn lãng phí rất nhiều lực lượng bản nguyên của vũ trụ Nguyên Vũ một cách vô ích.
Đến tận lúc này, Lý Chính Huyền cũng cảm thấy nản lòng.
Tuy rằng hắn vẫn sẽ đưa tới một ít tài nguyên tu luyện cho người con thứ tám này.
Nhưng cũng không trông cậy vào hắn có thể tu luyện ra cái gì, chỉ cần không quá vô dụng là đủ rồi.
Ngoài ra, điều đáng nói chính là.
Trước đứa con thứ tám này, bảy đứa con gái của Lý Chính Huyền đều có thiên phú riêng.
Có người có thiên phú trong việc tu luyện, có người có thiên phú trong việc rèn đúc, có người có thiên phú trong chuyện luyện đan vẽ bùa.
Còn có một người, có lĩnh ngộ đặc biệt với đạo, tiến vào Tam Thanh đạo môn của Tam giáo, trở thành đệ tử chân truyền.
Nói tóm lại, bảy người con gái nhà Lý thị đều là thiên kiêu xuất sắc.
Ngược lại người con trai thứ tám này lại bình thường không có gì lạ.
Rất nhiều lúc Lý Chính Huyền suy nghĩ.
Nếu thiên phú của bảy người con gái của hắn đều tập trung ở người con thứ tám.
Vậy đứa con thứ tám này phải là quái vật yêu nghiệt đến bậc nào?
…
Vũ trụ Nguyên Vũ, chủ tinh trung tâm đế tộc Lý thị.
Trong một động thiên phúc địa núi linh suối diệu.
Một nam tử trẻ tuổi nằm ngủ say ở trong đó.
Theo lý thuyết, ở bên trong động thiên phúc địa như vậy, người bình thường tu luyện còn không kịp.
Nhưng nam tử trẻ tuổi này lại đang ngủ.
Hắn trông có một khuôn mặt đoan chính, lông mày sắc bén, vẻ ngoài đàng hoàng nghiêm túc, dáng vẻ xuất sắc.
Bỗng nhiên một khoảnh khắc nào đó, có một đốm sáng rơi vào nơi đây, lơ lửng phía trên cơ thể của nam tử trẻ tuổi.
Đốm ánh sáng kia cực kì sặc sỡ, ẩn chứa huyền cơ, khiến cho người ta có loại cảm giác huyền diệu khó giải thích.
Nếu Quân Tiêu Dao ở đây chắc chắn có thể nhận ra.
Đốm ánh sáng sặc sỡ này rõ ràng là bản nguyên Tam giáo thoát ra từ trên người Sở Phi Phàm!
Trong bản nguyên Tam giáo có từng tia từng tia ánh sáng bay ra, dung nhập vào giữa đôi lông mày của nam tử trẻ tuổi đang say giấc.
Mà nam tử trẻ tuổi đang ngủ say này khi thì nhăn mày, khi thì thả lỏng.
Đồng thời mồ hôi lạnh trên người hắn bắt đầu chảy ra.
Giống như đang mơ giấc mơ gì đó.
Một khoảnh khắc nào đó, nam tử trẻ tuổi này bỗng nhiên mở hai mắt, đột ngột đứng dậy!
“Đạo Hoàng!”
Một âm thanh lẩm bẩm chưa sự khiếp sợ, phẫn nộ, không cam lòng phát ra từ trong miệng nam tử trẻ tuổi.
Hắn thở phì phò một lúc, trong mắt mơ hồ còn dư lại vẻ kính sợ.
“Lại là giấc mộng đó…”
nam tử trẻ tuổi lẩm bẩm tự nói.
Ở trong mộng, hắn giống như hóa thân thành một kiêu hùng tuyệt thế, chiến khắp cùng trời cuối đất, khí nuốt ngân hà, cái áp Bát Hoang, không gì không làm được.
Nhưng mà…
Lần nào kết cục cũng giống nhau.
Một bóng dáng mơ hồ không thể nào hình dung, ra một chưởng.
Chỉ là một chưởng mà đã áp đảo hắn, hoàn toàn đánh tan.
Giống như Tôn Ngộ Không bị Ngũ Chỉ Sơn trấn áp vậy.
Cái loại cảm giác tuyệt vọng khiến tâm cảnh của người khác phải sụp đổ.
nam tử trẻ tuổi lấy lại tinh thần, lúc này mới phát hiện trước mắt mình đang có thứ gì đó lơ lửng.
“Thứ này…”
Không đợi nam tử trẻ tuổi phản ứng lại.
Bản nguyên Tam giáo đã hóa thành một vệt sáng trốn vào giữa đầu lông mày của hắn.
Lập tức khiến cho mgười nam tử trẻ tuổi ôm đầu.
Vô số ký ức vọt tới như thủy triều.
Thậm chí còn rõ ràng hơn so với hình ảnh trong mơ lúc trước.
Sau khi nam tử trẻ tuổi xử lí xong lượng tin tức và ký ức khổng lồ kia.
Hắn không chú ý tới cảnh giới tu vi của hắn cũng đang tăng lên nhanh chóng.
Bản nguyên Tam giáo này không chỉ là bản nguyên Tam giáo.
Mà còn dung nhập tinh hoa của Sở Phi Phàm.
Có thể nói, đây là toàn bộ tinh túy của một yêu nghiệt.
Bây giờ đều để cho nam tử trẻ tuổi này nhặt của hời.
Lực lượng bản nguyên Tam giáo cọ rửa, khiến cho gân mạch bị tắc trong thân thể hắn được nối liền toàn bộ.
Vốn thân thể thể Thạch Hóa khó thông suốt cũng nhanh chóng hòa tan, các quan khiếu tu luyện đều được đả thông.
nam tử trẻ tuổi này đúng là người con thứ tám của tộc trưởng Lý Chính Huyền đế tộc Lý thị.
Lý Vô Song!