Hoang Cổ Thánh Thể (Bản Dịch)

Chương 2481 - Chương 2481 - Bản Nguyên Tam Giáo Thăng Hoa

Chương 2481 - Bản nguyên Tam giáo thăng hoa
Chương 2481 - Bản nguyên Tam giáo thăng hoa

Nhóm dịch: Thiên Tuyết

“Ta, ta là…”

Cả người Lý Vô Song ở trạng thái ngây ra.

Lượng thông tin trong đầu dường như muốn làm nổ tung đầu của hắn!

Mà thần thái trong mắt Lý Vô Song cũng đang thay đổi.

Lúc thì khiếp sợ, lúc lại tức giận, khi thì kiêu ngạo, khi thì tang thương.

Giống như có vô số cảm xúc hiện ra từ trong mắt của hắn.

Không biết trôi qua bao lâu, Lý Vô Song mới hoàn toàn bình tĩnh trở lại, sắc mặt của hắn trở nên bình tĩnh.

“Thành công…”

Lý Vô Song thì thào tự nói.

Không...

Giờ phút này Lý Vô Song đã không chỉ là Lý Vô Song.

Trong đầu hắn có vô số ký ức đang cuồn cuộn.

Hắn là cuồng nhân từng đấu với trời!

Là mãnh nhân tuyệt thế từng đảo loạn mưa gió Tam giáo!

Đấu Thiên Chiến Hoàng!

“Ta là ai, Lý Vô Song? Đấu Thiên Chiến Hoàng?”

“Không, tất cả điều này không quan trọng.”

“Nếu ta có mọi thứ này, ta vừa là Lý Vô Song vừa là Đấu Thiên Chiến Hoàng!”

Giờ phút này tâm trạng của Lý Vô Song rất đặc biệt.

Hắn vừa giữ lại ý chí của đứa con thứ tám của đế tộc Lý thị, Lý Vô Song.

Cũng thức tỉnh ý chí thuộc về Đấu Thiên Chiến Hoàng.

Cũng có thể nói Lý Vô Song chính là Đấu Thiên Chiến Hoàng, Đấu Thiên Chiến Hoàng chính là Lý Vô Song.

“Chỉ là không nghĩ tới đường lui mà ta sắp xếp quả nhiên có tác dụng.”

Cảm nhận được sức mạnh của bản nguyên Tam giáo trong cơ thể, khóe miệng Lý Vô Song lộ ra nụ cười.

Người đời chỉ biết lúc hắn ra đời gân mạch bế tắc, lại còn là thể Thạch Hóa, nhưng không biết là do Đấu Thiên Chiến Hoàng cố tình làm vậy.

Đường lui đầu tiên mà hắn bố trí chính là lưu truyền Chiến Hoàng Huyền Công mà bản thân sáng tạo.

Đợi nếu đời sau có người thật sự có thể dung hợp bản nguyên Tam giáo thì sẽ trở thành áo cưới cho hắn.

Tất cả tinh hoa kẻ đó tu luyện được sẽ bị tước đoạt.

Mà bởi vì từ nhỏ đã là thể Thạch Hóa, không biết Lý Vô Song bị rót vào bao nhiêu tài nguyên tu luyện.

Những tài nguyên tu luyện này không phải là hoàn toàn không có tác dụng, mà là ẩn dấu ở trong cơ thể Lý Vô Song.

Chỉ cần một ngày nào đó đường lui của hắn có thể thành công, bản nguyên Tam giáo có thể trở về dung hợp cho hắn.

Vậy tất cả sức mạnh ẩn giấu trong cơ thể hắn sẽ lập tức bị dẫn ra ngoài.

Phải biết sức mạnh ẩn giấu trong cơ thể hắn cực kì khủng bố.

Dù sao cũng tích lũy nhiều năm như vậy.

Cộng thêm phụ thân hắn Lý Chính Huyền chính là tộc trưởng đế tộc Lý thị.

Vì hắn len lén mở cửa sau, không biết trộm được bao nhiêu tài nguyên tu luyện hiếm có.

Mà chút sức mạnh lắng đọng ở trong cơ thể Lý Vô Song gần như bị kích ra toàn bộ sau khi bản nguyên Tam giáo trở về.

Giống như một đống hỏa dược lớn, chỉ cần một đốm lửa nhỏ có thể nổ tung hoàn toàn!

Mà bản nguyên Tam giáo trở về chính là đốm lửa nhỏ đó!

Nếu chiêu này thành công, vậy tu vi cảnh giới của Lý Vô Song gần như có thể tăng vọt trong nháy mắt, nhảy vọt trở thành nhân vật đỉnh phong trong thế hệ trẻ của Giới Hải!

Từ đó có thể thấy được, tuy tính cách Đấu Thiên Chiến Hoàng điên cuồng kiêu ngạo được gọi là cuồng nhân nhưng thủ đoạn của hắn cũng không kém.

Nếu không cũng không thể một mình một người đảo loạn mưa gió Tam giáo được.

Giờ phút này, gần như khí tức của Lý Vô Song thời thời khắc khắc đều đang tăng lên.

Thậm chí trong một lần hô hấp là có thể tăng lên một tiểu cảnh giới.

Cái này thuộc về hậu tích bạc phát.

Cộng thêm thiên tư yêu nghiệt của bản thân Đấu Thiên Chiến Hoàng.

Còn cái gọi là thể Thạch Hóa chỉ là một loại thủ đoạn hậu tích bạc phát mà thôi.

Giờ phút này sau khi thức tỉnh trí nhớ, Lý Vô Song ngồi xếp bằng.

Hắn sắp xếp lại một phen.

Ánh mắt dần lạnh lùng.

“Đạo Hoàng…”

Một giọng nói mang theo hận ý khắc cốt ghi tâm truyền ra từ trong miệng Lý Vô Song.

Người đời đều biết cuối cùng là Đạo Hoàng ra tay đánh một trận với Đấu Thiên Chiến Hoàng, trấn giết hắn.

Nhưng người đời không biết rốt cuộc trận chiến ấy đã xảy ra chuyện gì?

Bởi vì có ít người có thể tận mắt chứng nhận loại đại chiến cấp bậc đó.

Chỉ là người đời có thể suy đoán, đó nhất định là một trận chiến lớn cực kỳ kịch liệt.

Thậm chí đủ để ghi vào sử sách chiến đấu của cường giả Giới Hải.

Nhưng thật ra chỉ có bản thân Đấu Thiên Chiến Hoàng biết.

Cái gọi là chiến đấu gần như không kịch liệt.

Bởi vì Đạo Hoàng chỉ dùng một chưởng đơn giản, gọn gàng linh hoạt trấn giết hắn.

Nếu không phải lúc trước Đấu Thiên Chiến Hoàng tinh ranh, để lại vài đường lui thì thậm chí hắn còn không có tư cách luân hồi chuyển thế.

Đạo Hoàng dùng một chưởng đủ để đánh hỏng đường luân hồi của hắn!

“Đạo Hoàng kia, rốt cuộc là người thế nào!”

Vẻ mặt Lý Vô Song lạnh lùng, ý thù hận thấu xương.

Tính cách Đấu Thiên Chiến Hoàng cuồng ngạo, lòng cao hơn trời, chính là kẻ mạnh tuyệt thế.

Sao chịu được sự nhục nhã thảm bại như vậy?

“Dù ta chưa giao thủ với Thánh Nho, Thiên Phật nhưng thực lực của người sáng tạo ra Tam giáo hẳn là đều không khác biệt lắm.”

“Rõ ràng Chiến Hoàng Huyền Công bổn hoàng tự nghĩ ra có thể kiềm chế võ học Tam giáo, nhưng không có chút tác dụng nào với Đạo Hoàng.”

“Chẳng lẽ hắn đã đi con đường siêu thoát sao?” Lý Vô Song thì thào tự hỏi.

Điều khiến trong lòng hắn tràn đầy hận ý chính là.

Thậm chí hắn vẫn chưa tận mắt nhìn thấy diện mạo thật của Đạo Hoàng thì đã bị một chưởng trấn giết.

Đây là sỉ nhục lớn nhất đối với hắn.

“Chiến Hoàng Huyền Công của ta còn chưa tu luyện tới đỉnh cao, bản nguyên Tam giáo không phải sự tồn tại cao nhất.” Lý Vô Song suy tư.

Tuy hắn bố trí đường lui trực tiếp chiếm được bản nguyên Tam giáo.

Nhưng dù vậy cũng chẳng qua chỉ là tái diễn một lần kinh nghiệm lúc trước mà thôi.

Hắn biết bây giờ tuy trên cơ bản là Đạo Hoàng chưa từng hiện thế, nhưng hậu thế của hắn vẫn trường tồn.

Thế nên tuy đời này Lý Vô Song tu luyện thành Đấu Thiên Chiến Hoàng đến đỉnh cao lần nữa thì vẫn không phải là đối thủ của Đạo Hoàng.

Bình Luận (0)
Comment