Nhóm dịch: Thiên Tuyết
“Ta đã biết ta thiếu sót cái gì rồi, bản nguyên Tam giáo không hoàn toàn thăng hoa đến cực cảnh.” Lý Vô Song nói.
Bản nguyên Tam giáo mà hắn dung hợp có Hạo Nhiên Chi Tâm, Phật Thai hoàn mỹ, Vạn Đạo Chi Nguyên.
Nhưng chân chính chỉ có bản nguyên mà người sáng lập Tam giáo sở hữu, chính là Hạo Nhiên Thánh Tâm, Vô Lậu Phật Thai và Vạn Đạo Chân Nguyên.
Giống như Quân Tiêu Dao, thứ hắn mang trên người chính là Hạo Nhiên Thánh Tâm mà Thánh Nho từng sở hữu.
“Bản nguyên Tam giáo mình dung hợp lúc này, tuy vẫn rất mạnh nhưng vĩnh viễn không phải cực hạn.”
“Nếu như ta có thể nhận được bản nguyên Tam giáo chân chính sau khi thăng hoa cực cảnh, có lẽ ta sẽ đi trên con đường xưa nay chưa từng có!”
Trong mắt Lý Vô Song toát ra sự dã tâm.
“Chẳng qua đời này, ta không thể lặp lại vết xe đổ lúc trước.”
Lý Vô Song hít sâu một hơi.
Kiếp trước bởi vì hắn quá cuồng vọng, quá tự tin nên mới có thể khiêu chiến Đạo Hoàng dưới tình huống không hoàn toàn nắm chắc.
Tuy hắn có để lại vài đường lui nhưng kết quả thảm bại.
Mà đời này, hắn tuyệt đối không dẫm vào vết xe đổ lúc trước!
Muốn hậu tích bạc phát thì phải ẩn nhẫn!
Nếu Sở Tiêu ở chỗ này thì chắc chắn gọi thẳng huynh đệ tốt.
Đây quả thực là lĩnh ngộ tinh túy của đạo ẩn nhẫn.
Sau khi điều chỉnh khí tức một lượt, cảnh giới Lý Vô Song dừng ở cấp bậc Tạo Hóa Thần Tôn.
“Trong thế hệ mới của Giới Hải, nếu nói cảnh giới của ta bây giờ là thứ nhất, có lẽ không người nào có thể nói thứ hai.”
Lý Vô Song cười.
Đây thật đúng là không lên tiếng thì thôi, nói cái là nổi tiếng.
Ở Giới Hải có mấy thiên kiêu có thể đạt tới cảnh giới Tạo Hóa Thần Tôn?
Chẳng qua với tư chất yêu nghiệt của Đấu Thiên Chiến Hoàng thì ngược lại cũng bình thường, cũng không tính là quá khác lạ.
“Nhưng mà bây giờ ta vẫn không thể để lộ cảnh giới tu vi, nếu không sẽ khiến người khác nghi ngờ.” Lý Vô Song cẩn thận nói.
Một người bình thường thể Thạch Hóa trời sinh gân mạch ứ tắc.
Sao có thể chốc lát thành tựu cảnh giới Tạo Hóa Thần Tôn được?
Kẻ ngu cũng biết có gì đó không đúng.
Thế nên Lý Vô Song vẫn phải tạm thời giấu diếm tu vi chân thực của mình.
Cũng chính đi theo trào lưu tẩm ngẩm tầm ngầm đấm chết voi.
Bằng không nếu Lý Vô Song để lộ thân phận Đấu Thiên Chiến Hoàng thì hậu quả không thể tưởng tượng được.
Ngay cả đế tộc Lý thị - một trong bát đại đế tộc cũng chưa chắc có thể hoàn toàn bảo vệ hắn chu toàn.
Suy cho cùng Đấu Thiên Chiến Hoàng từng mang đến hỗn loạn quá lớn cho Tam giáo.
Là kẻ địch Tam giáo nhất định muốn diệt trừ, không có chút dư địa để thương lượng.
Hoàn toàn là lửa nước bất dung.
Nếu như Tam giáo liên hiệp động thủ thì đế tộc rất kiêng kỵ.
Chứ đừng nói là còn có một Đạo Hoàng còn tồn tại ở hậu thế.
Ngay cả Đế tộc cũng không dám dễ dàng đắc tội sự tồn tại này.
Nếu thân phận của hắn bị lộ, Đạo Hoàng có thể trực tiếp ra tay giải quyết hậu hoạn hay không?
Cho dù Đạo Hoàng lười tự thân động thủ thì đương nhiên sẽ phái nhân vật lớn ra tay.
Đấu Thiên Chiến Hoàng rất điên cuồng.
Nhưng điên cuồng chứ không phải ngu xuẩn.
“Đời này ta phải nhẫn nhịn, hậu tích bạc phát, đợi quật khởi hoàn toàn rồi, Đạo Hoàng không phải đối thủ của ta!”
Lý Vô Song hít sâu một hơi.
“Mặt khác, ta còn giữ lại một vài đường lui.”
“Còn phủ Chiến Hoàng…”
Đôi mắt Lý Vô Song thâm thúy.
Kiếp trước hắn để lại vài thủ đoạn.
Có thể đủ để giúp đỡ Lý Vô Song của đời này lên đỉnh phong kiếp trước với tốc độ nhanh nhất.
Chỉ có như vậy mới có thể vượt qua Đấu Thiên Chiến Hoàng kiếp trước được.
Mặt khác, đừng quên dưới trướng Đấu Thiên Chiến Hoàng còn có thế lực tên là phủ Chiến Hoàng.
Phủ Chiến Hoàng này tụ tập một nhóm cường giả và thế lực phản đối Tam giáo.
Tuy sau khi Đấu Thiên Chiến Hoàng chết, phủ Chiến Hoàng bị thương nặng, phân liệt tứ tán.
Nhưng vài thế lực và cường giả trong đó nghỉ ngơi lấy lại sức đến bây giờ, nội tình không thể khinh thường.
Quan trọng nhất là bọn họ hết sức trung thành với Đấu Thiên Chiến Hoàng.
Nếu như Lý Vô Song lộ thân phận, vung tay lên.
Vậy tuyệt đối sẽ có trăm vạn tu sĩ nghe theo tiếng gọi trở về.
Đây chính là uy lực của Chiến Hoàng!
Mà lúc Lý Vô Song suy nghĩ kế hoạch tiếp theo, bên ngoài động thiên phúc địa bỗng nhiên truyền đến một giọng nữ dịu dàng.
“Vô Song.”
Nghe thấy giọng nói này, ánh mắt Lý Vô Song chợt lóe lên.
Nguồn âm thanh đúng là Nhị tỷ của hắn - Lý Ấu Vi.
thất nữ Lý thị rất nổi tiếng trong cả Giới Hải.
Tuy không thể so sánh với các yêu nghiệt đứng đầu trong ngũ đại Vương gia thiên kiêu nhưng điểm đặc biệt của các nàng là đều có thiên phú riêng.
Hơn nữa bảy tỷ muội đều là mỹ nữ, có thể nói là bảy đóa kim hoa, cũng là một đoạn giai thoại.
Ánh mắt Lý Vô Song lộ ra tia sáng lạ.
Bảy tỷ tỷ này ngược lại rất tốt với hắn.
Mà Lý Vô Song cũng rất kính trọng bảy vị tỷ tỷ.
Nhưng bây giờ, không biết có phải là bởi vì thức tỉnh ký ức của Đấu Thiên Chiến Hoàng hay không, suy nghĩ của Lý Vô Song cũng có thay đổi ngầm đối với bảy tỷ tỷ.
Lý Vô Song lại không đơn thuần là Lý Vô Song, còn có suy nghĩ và tính cách của Đấu Thiên Chiến Hoàng ở trong đó.
“Tương lai thất nữ này ngược lại có thể trở thành trợ lực của mình.”
Một nữ tử vóc người cao gầy đi đến.
Tóc đen mềm mại, mặt như ngọc, da thịt trắng nõn nhẵn nhụi, có loại cảm giác đại gia khuê tú của đế tộc.
Chính là Lý Ấu Vi.
Nhưng đừng thấy dáng vẻ nàng dịu dàng như nước, thực lực và thiên phú tu luyện của nàng không hề yếu kém trong bảy tỷ muội.
Hôm nay đã là cảnh giới Đại Thiên Tôn.
Cách cảnh giới Huyền Tôn Vô Thượng không quá xa.
Đã được coi là người giỏi trong lớp trẻ ở Giới Hải.
Lại càng mạnh hơn Lý Vô Song của trước đây bao nhiêu lần.
Dĩ nhiên bây giờ Lý Vô Song đã là cảnh giới Tạo Hóa Thần Tôn.
Dĩ nhiên là Lý Ấu Vi không thể so sánh được.
Nàng không nhìn ra cảnh giới của Lý Vô Song đã thay đổi.
Dù sao cũng là Đấu Thiên Chiến Hoàng, vẫn phải có thủ đoạn che giấu khí tức.
Chắc chắn Chuẩn Đế bình thường không nhìn ra chút đầu mối nào.
Cho dù là Đại Đế, nếu không tỉ mỉ dò xét cũng khó phát giác điều gì.