Hoang Cổ Thánh Thể (Bản Dịch)

Chương 2488 - Chương 2488 - Nháy Mắt Lạc Bại

Chương 2488 - Nháy mắt lạc bại
Chương 2488 - Nháy mắt lạc bại

Nhóm dịch: Thiên Tuyết

Không, có lẽ có thể bỏ một trong đi.

Nhưng loại yêu nghiệt giống Quân Tiêu Dao, trong Giới Hải cũng đâu có mấy người?

Cho nên, cảnh giới Huyền Tôn Vô Thượng, gần như đã là tồn tại đỉnh lưu trong thế hệ trẻ tuổi ở Giới Hải.

Tuy trước đó thực lực của Đông Phương Khinh Vũ không yếu nhưng tuyệt đối không đến cảnh giới Huyền Tôn Vô Thượng.

“Chuyện này rốt cuộc là như thế nào?”

Tộc nhân các mạch đế tộc Đông Phương đều mơ hồ.

“Tại sao lại có thể như vậy?”

Khuôn mặt nhỏ của Đông Phương Tâm Tình cũng có hơi trắng bệch.

Đông Phương Khinh Vũ rõ ràng đã có chuẩn bị mà đến.

Khiến trong lòng nàng không khỏi có chút bận tâm.

“Xem ra Đông Phương Khinh Vũ này cũng đã khắc khổ một phen.”

Quân Tiêu Dao cười nhạt.

Hắn đưa ma chủng và Chủng Ma Tâm Kinh cho Đông Phương Khinh Vũ là thật.

Nhưng bản thân Đông Phương Khinh Vũ rõ ràng cũng đã khổ công một phen.

Loại tâm trạng đố kị nay, có đôi khi đúng thật là có thể chuyển hóa thành động lực to lớn.

Tu vi của Đông Phương Khinh Vũ khiến toàn trường chấn kinh.

Mà đôi mắt đẹp của Đông Phương Ngạo Nguyệt vẫn yên lặng như cũ, giống như ngay cả một chút ngạc nhiên cũng đều không có.

Nhìn thấy vẻ mặt vô cảm của Đông Phương Ngạo Nguyệt, đáy lòng Đông Phương Khinh Vũ dâng lên một ngọn lửa giận không tên.

Tại sao?

Tại sao nàng đã thể hiện ra thực lực như vậy rồi mà Đông Phương Ngạo Nguyệt vẫn mang dáng vẻ lạnh lùng, ung dung thản nhiên như cũ chứ?

Thật giống như hoàn toàn không để nàng vào mắt.

“Đông Phương Ngạo Nguyệt, ngươi không có chút ngạc nhiên và chấn kinh nào sao?” Giọng điệu Đông Phương Khinh Vũ lạnh như băng nói.

“Ta chỉ cảm thấy, ngươi rất đáng thương.” Đông Phương Ngạo Nguyệt nói, lạnh lùng như sương.

“Ngươi...”

Nghe được lời này của Đông Phương Ngạo Nguyệt, tâm trạng Đông Phương Khinh Vũ suýt chút nữa thì sụp đổ.

Cuối cùng nàng không kiềm chế được nữa, trực tiếp là xuất thủ.

Lực pháp tắc mênh mông cuộn trào, thần huy mênh mông khuấy động.

Tu vi Huyền Tôn Vô Thượng, dù phóng mắt ra toàn Giới Hải cũng là cự phách một phương.

Mà giờ khắc này Đông Phương Khinh Vũ xuất thủ, trong sự dịu dàng của phái nữ lại có thêm một loại lực sát thương kinh khủng.

Đông Phương Ngạo Nguyệt thấy thế, vẻ mặt vẫn hờ hững, lạnh lùng.

Nàng cũng ra tay, thân thể mềm mại dâng lên vạn luồng thần huy.

“Cái đó là... Cửu Thiên Huyền Nữ Kinh của đế tộc Đông Phương!”

Nhìn thấy chiêu thức Đông Phương Ngạo Nguyệt mà triển khai, ánh mắt một số người ở đây lộ ra ánh sáng kỳ lạ.

Cửu Thiên Huyền Nữ Kinh, chính là tiên kinh trấn tộc của đế tộc Đông Phương.

Nghe đồn tổng cộng có cửu biến.

Được mệnh danh là tu ra cửu biến, quét ngang vô địch.

Lực pháp tắc phun trào trong ngọc chưởng của Đông Phương Ngạo Nguyệt ngưng tụ thành một ấn kết.

Cửu Thiên Huyền Nữ Ấn!

Một chưởng của nàng phủ xuống, mang theo một luồng sức mạnh vô song!

“Cái gì, cũng là Huyền Tôn Vô Thượng!”

Cảm nhận được khí tức Đông Phương Ngạo Nguyệt tản ra, toàn trường lại lần nữa chấn kinh.

Trước đó, Đông Phương Ngạo Nguyệt không hề triển lộ cảnh giới của mình.

“Không hổ là Đông Tôn trong ngũ đại vương giả thiên kiêu.”

Đối với Đông Phương Khinh Vũ, Đông Phương Ngạo Nguyệt có cảnh giới Huyền Tôn Vô Thượng cũng coi như có thể tiếp nhận.

Mà trong đôi mắt của Quân Tiêu Dao lại xuất hiện một vẻ thâm sâu.

“Thật sự chỉ là cảnh giới Huyền Tôn Vô Thượng thôi sao?”

Quân Tiêu Dao không tin.

Đông Phương Ngạo Nguyệt có được Đế thân Linh Tổ từ trong Hiên Viên đế lăng.

Đây chính là một cơ duyên cực lớn.

Hắn không tin thực lực của Đông Phương Ngạo Nguyệt không có chút tiến bộ nào.

Có điều việc này cũng cho thấy, tâm tư Đông Phương Ngạo Nguyệt sâu nặng, không bại lộ hoàn toàn thực lực của mình.

“Ngươi...”

Ánh mắt Đông Phương Khinh Vũ ngưng lại.

Hiện tại nàng có hơi may mắn, có Quân Tiêu Dao trợ giúp nàng.

Nếu không ngay cả tư cách khiêu chiến với Đông Phương Ngạo Nguyệt nàng cũng không có.

Nàng lại lần nữa ra tay.

Mà đôi mắt đẹp của Đông Phương Ngạo Nguyệt xuất hiện một vẻ lãnh khốc.

Nàng giơ tay lên, vạn luồng lực lượng hội tụ, thình lình là lực lượng đến từ cốt Vạn Đạo.

Cốt Vạn Đạo chính là thứ nàng đào ra từ trên người Đông Phương Hạo.

Không, hiện tại không nên gọi là cốt Vạn Đạo.

Mà là Vạn Đạo Thần Huyết!

Trong cơ thể Đông Phương Ngạo Nguyệt có hào quang sáng chói đang cuộn trào.

Vô số pháp tắc xen lẫn, hóa thành một bàn tay lớn che trời bao phủ về phía Đông Phương Khinh Vũ.

Rõ ràng là một loại sức mạnh của Vạn Đạo Thần Huyết, Vạn Đạo Chi Thủ!

Tuy cốt Vạn Đạo không có các loại thủ đoạn công sát phong phú bằng cốt chí tôn, nhưng không có nghĩa là nó không có thủ đoạn công kích.

Cảm thụ nhận được bàn tay lớn che trời kia, ánh mắt Đông Phương Khinh Vũ cũng hiện ra một tia nặng nề.

Ngay tại thời điểm nàng muốn dùng tất cả lực lượng để đối kháng, Quân Tiêu Dao lại lẩm bẩm nói: “Cũng đến lúc rồi.”

Nghĩ tới đây, tâm niệm Quân Tiêu Dao vừa động.

Nhất thời, lực lượng mà Đông Phương Khinh Vũ tụ ra bắt đầu tán loạn.

“Chuyện gì vậy chứ?”

Đông Phương Khinh Vũ vô cùng kinh ngạc.

Ầm!

Ngay sau đó, nàng trực tiếp bị một chưởng của Đông Phương Ngạo Nguyệt đánh bay, miệng phun máu tươi, vô cùng chật vật thê thảm!

Cảnh này khiến tất cả mọi người ở đây đều sửng sốt.

Mà tộc nhân thuộc mạch Đông Phương Khinh Vũ cũng như hóa đá, cứng ngắc tại chỗ.

Sao Đông Phương Khinh Vũ lại bại trận nhanh như vậy rồi?

“Chuyện này không nên...”

Tộc nhân thuộc mạch của Đông Phương Khinh Vũ ong ong cả đầu, hồi lâu chưa tỉnh hồn.

Mà người đế tộc Đông Phương còn lại thì có vẻ mặt thờ ơ, hiển nhiên không bất ngờ với kết cục này.

Tuy cảnh giới tu vi Đông Phương Khinh Vũ bày ra vượt quá dự liệu của bọn họ.

Nhưng Đông Phương Ngạo Nguyệt sẽ không có thủ đoạn át chủ bài chắc?

“Không, không thể nào, tại sao có thể như vậy...”

Môi đỏ Đông Phương Khinh Vũ nhuốm máu, trong đầu như có sấm sét đang nổ vang.

Nàng cũng không thể tin, phát hiện lực lượng trong cơ thể đều bị áp chế.

giống như lực lượng này không phải thuộc về bản thân nàng.

Nỗi đau đớn nhất trên đời này không phải chưa từng đạt được.

Mà là sau khi đạt được, lại lần nữa mất đi.

Bình Luận (0)
Comment