Hoang Cổ Thánh Thể (Bản Dịch)

Chương 2493 - Chương 2493 - Cởi Bỏ Khăn Che Mặt, Hợp Tác Vui Vẻ

Chương 2493 - Cởi bỏ khăn che mặt, hợp tác vui vẻ
Chương 2493 - Cởi bỏ khăn che mặt, hợp tác vui vẻ

Nhóm dịch: Thiên Tuyết

“Tuy truyền thừa của Ma Quân rất mạnh, nhưng ta mà nói thì xem như có cũng được mà không có cũng chẳng sao.”

“Nhưng mà bây giờ, bản nguyên Ma Quân còn có tác dụng với ta.”

“Ta hứa với ngươi, nếu như sau này ngươi thật sự cần nó, ta sẽ cho ngươi.”

Giọng điệu Quân Tiêu Dao rất nghiêm túc.

Hắn chưa từng hứa với ai cái gì cả.

Nhưng chỉ cần hứa, thì nhất định sẽ làm được.

“Vì sao, sao ngươi lại... đối xử tốt với ta đến vậy?”

Cho dù là Đông Phương Ngạo Nguyệt, người nữ tử lạnh lùng, tàn bạo đến nhường này, đến lúc này vẻ mặt cũng có hơi hoảng hốt.

Một người nam tử hoàn hảo tuyệt đối ở mọi phương diện.

Còn lại giúp nàng thêm một lần nữa thế này.

Cho dù là lần giúp đỡ nàng giấu giếm kế hoạch ở vũ trụ Huyền Hoàng.

Hay là lần giúp nàng lấy được Linh Tổ đế thân ở lăng Hiên Viên Đế.

Còn lần sau này, giúp này hàng phục một mạch Đông Phương Khinh Vũ.

Đến giờ, thậm chí cả bản nguyên Ma Quân cũng bằng lòng cho nàng.

Nói thật, ngay cả Đông Phương Ngạo Nguyệt cũng có hơi ngượng rồi.

“Vào lần gặp mặt đầu tiên, ta cũng đã nói, có lẽ kiếp trước chúng ta có duyên.”

Quân Tiêu Dao dịu dàng cười.

“Đừng có lại nói cho có lệ, mấy cái gọi là giao tình giữa người với người cũng chỉ là trao đổi lợi ích mà thôi.”

“Ngươi giúp ta nhiều như vậy, nói ta biết, ngươi muốn lấy cái gì, chỉ cần bản tiểu thư có thể, ta sẽ cho ngươi.”

Đông Phương Ngạo Nguyệt nói.

Nàng không thích nợ người khác.

“Thật sao?”

Quân Tiêu Dao cười.

“Đương nhiên, bản tiểu thư nói lời là giữ lời!”

Đông Phương Ngạo Nguyệt nói.

“Ta muốn ngươi!”

“Được thôi, ngươi muốn... cái gì?”

?

Vẻ mặt Đông Phương Ngạo Nguyệt cứng đờ, đôi mắt như bảo thạch có hơi đờ ra.

Trông có chút đáng yêu.

“Sao nào, không được à?”

Tác phong Quân Tiêu Dao nhẹ nhàng.

Những người khác nói ra lời này, chắc chắn sẽ luôn có cảm giác đùa giỡn lưu manh.

Nhưng mà từ trong miệng Quân Tiêu Dao nói ra, lại có cảm giác đủ khiến tâm hồn thiếu nữ của tất cả nữ tử phải tê dại.

Dù là người có tính cách lạnh lùng như Đông Phương Ngạo Nguyệt, lúc này đây hai gò má cũng theo bản năng mà thản nhiên ửng hồng.

Cũng may có khăn che mặt che lại.

Đông Phương Ngạo Nguyệt lại đỏ mặt, đúng thật là mặt trời mọc đằng tây.

“Vì sao?”

Đông Phương Ngạo Nguyệt kiềm chế trái tim thiếu nữ đang đập nhanh hơn.

“Không vì sao cả.”

Quân Tiêu Dao nói.

Đông Phương Ngạo Nguyệt cũng là một người phụ nữ thông minh.

Nàng biết, Quân Tiêu Dao không phải là kiểu người ham mê sắc đẹp, càng không có khả năng chỉ vì dung mạo của nàng lại nảy lòng tham với nàng.

Nhưng nàng nghĩ mãi mà chẳng rõ, Quân Tiêu Dao muốn gì từ nàng.

Nhưng mà, nếu nói nàng không có chút cảm giác gì với Quân Tiêu Dao.

Thì không thể nào.

Dù sao nàng cũng là phụ nữ, chỉ cần là phụ nữ thì hoàn toàn xoá bỏ, cắt đứt hết thảy tình dục.

Quân Tiêu Dao không vội thúc giục, chỉ mỉm cười nhìn Đông Phương Ngạo Nguyệt.

Một lúc lâu sau, Đông Phương Ngạo Nguyệt quay lưng đi, tấm lưng ngọc ngà uốn lượn duyên dáng quay về phía Quân Tiêu Dao.

“Đợi bản tiểu thư hoàn thành mục tiêu của mình, sau khi đó, có lẽ... cũng không phải không thể.”

Lần đầu tiên giọng điệu của Đông Phương Ngạo Nguyệt có phần mất tự nhiên.

Chuyện này không hợp với tính của nàng.

Nhưng Quân Tiêu Dao lại để ý thấy, lỗ tai của Đông Phương Ngạo Nguyệt đã đỏ lên.

Đông Phương Ngạo Nguyệt với thủ đoạn tàn bạo lạnh lùng, tính cách ngang ngược, giết người không chớp mắt, giống như nữ vương.

Ở mặt này, còn ngây thơ hơn cả thiếu nữ mới lớn.

Kiểu đáng yêu tương phản thế này lại có sức hấp dẫn đặc biệt.

“Vậy được thôi, đương nhiên ta có thể đợi.”

Quân Tiêu Dao cũng không gấp.

Cơm phải ăn từng miếng, đối tượng phải công lược từng bước.

Nhưng mà nếu như bốn hồn của Khương Thánh Y, đều phải công lược từng bước như này.

Thế thì thật sự là một việc vất vả.

Nhưng Quân Tiêu Dao cũng không mảy may có lời oán giận nào.

Đây vốn là chuyện hắn phải làm.

Nghĩ tới đây, Quân Tiêu Dao nói: “Nếu chúng ta đã biết chuyện cả hai có bản nguyên Ma Quân, vậy xem như là quan hệ hợp tác rồi.”

“Sau này có lẽ có thể còn hợp tác nhiều hơn, trước hết chúc chúng ta hợp tác vui vẻ.”

Quân Tiêu Dao giơ tay ra.

Lúc này, Đông Phương Ngạo Nguyệt xoay người.

Nhưng một giây sau, nàng lại làm một hành động khiến Quân Tiêu Dao có hơi ngoài ý muốn.

Nàng đã thật sự tháo khăn che mặt xuống.

Lộ ra dung nhan tuyệt thế khiến đất trời phải ảm đạm, khiến nhật nguyệt thất sắc.

Sắc đẹp chứa đựng hiện tại lẫn quá khứ, dung nhan khiến hoa đào phải xấu hổ.

Dù là Quân Tiêu Dao, đều ngây người trong phút chốc.

Hắn biết, với nữ tử đế tộc Đông Phương mà nói, việc tháo khăn che mặt xuống có ý nghĩa đặc biệt.

Trên gương mặt đẹp lạnh lùng của Đông Phương Ngạo Nguyệt, hiện lên nét ửng đó khó mà nhận ra.

“Ngươi đừng có hiểu lầm, bản tiểu thư không có ý gì đặc biệt đâu.”

“Chỉ là ta cảm thấy, đã làm đồng bọn hợp tác với nhau, chí ít cũng phải đối đãi thẳng thắn, mà không cần phải che che giấu giấu.”

Đông Phương Ngạo Nguyệt giải thích.

Nhưng mà câu nói này nói thế nào, giải thích chính là che giấu, mà che giấu chính là sự thật.

“Ta hiểu mà.”

Quân Tiêu Dao gật đầu.

Không phải là nghĩ một đằng nói một nẻo sao, hắn hiểu mà.

Lập tức.

Đông Phương Ngạo Nguyệt vươn đôi bàn tay như sứ như ngọc nắm lấy Quân Tiêu Dao.

Trên gương mặt xinh đẹp, lạnh lùng tuyệt thế, lộ ra nét tươi cười.

Nụ cười này như chứa có ngàn vạn phong tình, loá mắt vô cùng.

“Hợp tác vui vẻ!”

Cũng may ở đây, chỉ có Quân Tiêu Dao.

Cũng chỉ có hắn thấy được dáng vẻ lúc cười của Đông Phương Ngạo Nguyệt.

Nữ tử lãnh khốc như băng này, cười lên thật sự là đáng yêu muốn chết!

...

Quân Tiêu Dao rời đi.

Chỗ bên Đông Phương Ngạo Nguyệt xem như tạm thời ổn định.

Sau này, chắc chắn còn có cơ hội hợp tác với nàng.

Hắn cũng không có lừa Đông Phương Ngạo Nguyệt về chuyện của bản nguyên Ma Quân.

Dù sao với hắn thì cái bản nguyên này quả thật cũng chỉ có thế.

Nhưng điều này nhắc nhở Quân Tiêu Dao, cũng nên kiểm tra con cá lớn mà Phù Đồ Ngạn câu lên.

Bình Luận (0)
Comment