Nhóm dịch: Thiên Tuyết
Đúng lúc này, bước chân Quân Tiêu Dao dừng lại.
“Ra đi.”
một nữ tự mặc áo giáp màu đen, dáng người duyên dáng hiện lên.
Chính là vị nữ tử áo giáp đen bên cạnh Đông Phương Ngạo Nguyệt kia, tên là Kiêu.
“Có gì không?”
Quân Tiêu Dao hỏi.
Hắn nhận ra được vị nữ tử giáp đen trước mặt này là một Chuẩn Đế.
Mà hơi thở lại hắc ám, thâm sâu, chắc là một Chuẩn Đế tinh thông Sát Đạo.
Khiến hắn liên tưởng tới Sát Thủ Vương của Cửu Thiên Tiên Vực.
Chuẩn Đế, cảnh giới đã rất cao.
Nhưng vẻ mặt Quân Tiêu Dao không có thay đổi gì.
Sau khi trải qua cải thiện toàn diện trong Vũ Trụ Chi Thai.
Dù đối mặt với Chuẩn Đế, Quân Tiêu Dao cũng không cảm thấy áp lực.
“Ta có thể cảm nhận được, tiểu thư có tình cảm đặc biệt với ngươi.”
Kiêu nói.
“Thì làm sao?”
Quân Tiêu Dao hỏi.
“Ta hi vọng, ngươi đừng làm tổn thương trái tim tiểu thư.”
Kiêu nói.
“Đông Phương Ngạo Nguyệt thật may mắn khi có người hầu cực kỳ trung thành như ngươi.”
Quân Tiêu Dao mỉm cười.
Bình thường Chuẩn Đế đều ỷ vào thân phận của mình, không thể nào dễ dàng trở thành người hầu của người khác.
Kiêu trung thành với Đông Phương Ngạo Nguyệt như thế, hiển nhiên là có chuyện xưa rồi.
Kiêu im lặng một lúc, sau đó nói: “Ta đã nhìn nàng lớn lên, trước đó ta đi theo mẫu thân của nàng.”
“Thật ra tiểu thư là đứa nhỏ khiến người khác rất đau lòng, chỉ là nàng giỏi dùng vẻ lạnh lùng của mình che giấu đi tính cách của mình.”
Kiêu thở dài.
“Vì sao lại thế?”
Quân Tiêu Dao hỏi ngược lại.
“Mẫu thân của nàng đã chết khi nàng còn bé, chết trước mặt nàng...”
“Hả?”
Ánh mắt Quân Tiêu Dao loé lên vẻ tăm tối.
Chẳng lẽ đây chính là khúc mắt của Đông Phương Ngạo Nguyệt.
Hắn liền nhớ lại chuyện trước đó, Đông Phương Khinh Vũ chất vấn, nói Đông Phương Ngạo Nguyệt cướp đi hết tất cả của nàng.
Đông Phương Ngạo Nguyệt lại nói, thứ nàng muốn, không ai cho nàng được cả.
Chắc hẳn là nói tới mẫu thân nàng.
“Thế mẫu thân của Ngạo Nguyệt cô nương là...” Giọng điệu của Quân Tiêu Dao thoáng dừng lại.
Kiêu lắc đầu, không nói thêm gì nữa.
“Đây là chuyện cấm kỵ, nếu như ngươi muốn biết, thì đã chính miệng tiểu thư nói cho ngươi đi.”
“Tóm lại, ta hi vọng, ngươi đừng làm tiểu thư đau lòng, nàng đã từng bị tổn thương một lần.”
“Nếu như lại bị tổn thương lần nữa, hậu quả đó...”
Kiêu không có cách nào tưởng tượng nổi.
Mẫu thân mất đi đã khiến Đông Phương Ngạo Nguyệt biến thành kiểu tích cách lạnh lùng cực đoan tột cùng hiện giờ.
Nếu như Quân Tiêu Dao lại tổn thương nàng lần nữa.
Thế thì Đông Phương Ngạo Nguyệt tuyệt đối sẽ hắc hoá hoàn toàn.
Hoá thân thành nữ ma đầu tuyệt thế.
Nàng không mong sẽ xảy ra tình huống thế này.
“Ta biết rồi.”
Quân Tiêu Dao gật đầu.
Kiêu khẽ gật đầu, cũng rời đi,
Quân Tiêu Dao rơi vào trầm tư.
“Xem ra cái chết của mẫu thân Đông Phương Ngạo Nguyệt đáng tranh luận, sợ là có gì đó bí ẩn, không phải tự nhiên mà tử vong.”
“Cho nên, Đông Phương Ngạo Nguyệt muốn trở nên mạnh hơn, nắm càng nhiều thế lực và lực lượng trong tay là vì...”
“Báo thù sao?”
“Nhưng mà đối tượng nàng muốn trả thù là ai chứ?”
Quân Tiêu Dao cảm thấy, chuyện này có hơi phiền phức.
Hắn sẽ không làm tổn thương Đông Phương Ngạo Nguyệt.
Nhưng cuối cùng vẫn phải quay lại làm Khương Thánh Y.
Nếu như là biết Quân Tiêu Dao thân thiết với nàng là vì mục đích này, không biết sẽ có phản ứng gì.
“Ầy, đau đầu quá, thôi kệ, chuyện này sau này hẳn nói.”
Quân Tiêu Dao có hơi nhức nhứt cái đầu.
Vẫn nên giải quyết chuyện trước mắt trước rồi lại nói.
“Vân Tiêu thiếu chủ...”
Một giọng nói mềm nhẹ truyền tới.
Quân Tiêu Dao nhìn lại, người lên tiếng chính là một nữ tử với dáng người cao gầy, gương mặt thanh tú, đẹp đẽ.
“Thì ra là Lý cô nương.”
Đáy mắt Quân Tiêu Dao hiện lên một tia u ám, ngoài mặt mỉm cười.
Nên tới, vẫn phải tới.
“Vậy mà Vân Tiêu thiếu chủ lại nhận ra tiểu nữ, khiến Ấu Vi thụ sủng nhược kinh.”
Lý Ấu Vi nở một nụ cười khéo léo.
“Tiếng tăm của bảy người con gái của Lý Thị trong Giới Hải cũng không nhỏ, đương nhiên bản thiếu chủ cũng có nghe thấy qua.”
Quân Tiêu Dao nói.
“Hiện giờ thiếu chủ mới là đại nhân vật hô mưa gọi gió trong Giới Hải, đám thế hệ trẻ chúng ta trước mặt thiếu chủ cũng chỉ có thế mà thôi.”
Lý Ấu Vi cười nói.
“Được rồi, Lý cô nương có chuyện gì không?”
“Chuyện này…” Lý Ấu Vi do dự trong lòng.
“Đi theo ta.”
Quân Tiêu Dao và Lý Ấu Vi cùng đi tới một nơi trong điện.
“Nói đi.”
Quân Tiêu Dao nói.
“Là về đệ đệ Lý Vô Song của ta...”
Lý Ấu Vi cũng nói một vài chuyện của Lý Vô Song ra.
Quân Tiêu Dao càng nghe càng cảm nhận ra được vị kia.
thể Thạch Hóa, còn có bảy người tỷ tỷ ưu tú.
Kết quả vị đệ đệ phế vật không được người trong đế tộc chào đón lại chiến hoàng trở về, chỉ bằng một hiệu lệnh, Giới Hải đều rung động.
Thật sự là mùi vị quen thuộc.
Đừng nói Quân Tiêu Dao đã để lại một sợi dấu vết linh hồn trong bản nguyên Tam Giáo.
Cho dù không để lại, chỉ dựa vào miêu ta của Lý Ấu Vi, Quân Tiêu Dao cũng có thể kết luận vị Lý Vô Song này chính là thứ mọi người gọi là chuyển thế của Đấu Thiên Chiến Hoàng.
Chẳng qua, khiến Quân Tiêu Dao có hơi bất ngờ chính là.
Trong vài ghi chép lưu lại ở Tắc Hạ Học Cung.
Không phải Đấu Thiên Chiến Hoàng là một người có tính tình vô cùng điên cuồng, kiêu ngạo sao?
Bản nguyên Tam Giáo trở về, theo lý thuyết vị Lý Vô Song này hẳn sẽ trỗi dậy cực mạnh mẽ, vả mặt những người nhân tài xem thường hắn mới đúng chứ.
Sao đến giờ mà còn chưa có động tĩnh gì hết vậy?
“Không phải do biết kiếp trước mình điên cuồng quá, cho nên không muốn giẫm lên vết xe đổ, cho nên bắt đầu cẩu rồi?”
Quân Tiêu Dao đoán trong lòng.
Nhân tiện trở về liền diễn một màn giả heo ăn thịt hổ.
Với lại tên Lý Vô Song này cũng đã biết, Sở Phi Phàm – người nhận truyền thừa của hắn đã chết trong tay mình.
Nếu biết, còn dám chủ động đến tận cửa.
Xem ra là để mắt tới hắn rồi.
“Trên người của ta, nếu nói thứ có khả năng hấp dẫn vị Đấu Thiên Chiến Hoàng này.”
“Chỉ có Hạo Nhiên Thánh Tâm, còn có Vũ Trụ Chi Thai.”
“Hai thứ này, chắc chắn mang đến lợi ích rất lớn cho hắn.”
Trong lòng Quân Tiêu Dao cảm thấy có hơi buồn cười.
Hái rau hẹ lâu rồi, giờ lại bị rau hẹ cắn lại, đúng là lần đầu.
Nhưng mà càng thế Quân Tiêu Dao lại càng cảm thấy hứng thú.