Nhóm dịch: Thiên Tuyết
“Thiếu chủ đại nhân?”
Lý Ấu Vi nhìn Quân Tiêu Dao.
Quân Tiêu Dao lấy lại tinh thần, mỉm cười nói: “Cho nên, Lý cô nương muốn ta cho ngươi mượn nhờ lực lượng bản nguyên của vũ trụ Huyền Hoàng, giúp đệ đệ của ngươi giải quyết thể Thạch Hóa?”
“Đúng vậy.”
Lý Ấu Vi gật đầu.
Quân Tiêu Dao nói tiếp: “Vậy hẳn ngươi cũng biết, lực lượng bản nguyên hiếm có, trân quý đến nhường nào, chớ đừng nói tới vũ trụ Huyền Hoàng còn là vũ trụ đa nguyên.”
“Muốn ta giúp đệ đệ ngươi giải quyết thể Thạch Hóa, nhưng lại không biết phải tốn bao nhiêu lực bản nguyên.”
“Vô Song rõ, ta cũng biết rõ, điều thỉnh cầu này có phần quá phận, làm khó thiếu chủ đại nhân rồi.”
“Nhưng mà, Ấu Vi thật sự không còn cách nào khác, ta không thể trơ mắt nhìn tiểu đệ của mình cứ tiếp tục thế được.”
“Mà tiểu đệ và phụ thân cứ bị những tộc mạch khác trong tộc chỉ trích.”
Nàng nói, khom người hành lễ với Quân Tiêu Dao.
Cũng may Lý Vô Song không có đi cùng với Lý Ấu Vi tới đây.
Nếu không nhìn thấy tỷ tỷ nhà mình làm ra dáng vẻ nhún nhường thế này, trong lòng hắn sợ là sẽ khó chịu vô cùng.
“Lý cô nương, ngươi thế này...”
Quân Tiêu Dao làm vẻ có hơi bối rối.
Lý Ấu Vi thấy thế, nghĩ nghĩ, cắn môi nói: “Nếu có gì Lý Ấu Vi có thể làm cho thiếu chủ, ta đều có thể cố gắng làm được.”
Lý Ấu Vi, da thịt như tuyết, gương mặt trắng muốt, lộ ra vẻ quyến rũ động lòng người.
Thân là một trong thất nữ của Lý thị, khí chất, phong thái của nàng đương nhiên không thể nhiều lời.
Lại thêm dáng vẻ cầu xin nhẹ nhàng như vậy.
Có thể nói, nam tử bình thường chắc chắn không nhịn được, sẽ mềm lòng.
Nhưng Lý Ấu Vi cũng hiểu rõ, Quân Tiêu Dao là nhân vật nhường nào.
Nữ tử như nàng, chỉ sợ được cho cũng không chắc được nhìn trúng.
Cho nên, nàng cũng chỉ có thể dùng hết lực lượng của bản thân, đi cầu xin.
“Haizz, Lý cô nương đã nói đến mức này mà ta lại từ chối thì không được ổn lắm.”
Quân Tiêu Dao nghĩ nghĩ, cố ý thở dài.
“Cảm ơn thiếu chủ!”
Mắt Lý Ấu Vi sáng lên, lộ ra vẻ mừng rỡ.
Sau đó nàng nói: “Thiếu chủ yên tâm, cho dù cuối cùng liệu có thể giúp được tiểu đệ giải quyết được vấn đề hay không, Lý Ấu Vi cũng đã thiếu món nợ ân tình này.”
“Ở đây Ấu Vi lập lời thề thiên đạo, sau này nếu thiếu chủ có gì cần tới Ấu Vi, chỉ cần Ấu Vi có thể làm được, sẽ trợ giúp hết mình.”
Lời nói Lý Ấu Vi vừa dứt, dường như ở nơi sâu xa nào đó có sinh ra dao động.
“Lý cô nương, ngươi cần gì phải thế?”
Quân Tiêu Dao khẽ lắc đầu.
Hắn không ngờ tới, Lý Ấu Vi lại làm lời thề với thiên đạo.
Cái gọi là lời thề thiên đạo, là lời thề thề bằng đạo tâm, nếu vi phạm thì vô cùng nghiêm trọng.
Tuy không đến mức mất mạng, nhưng cũng sẽ khiến đạo tâm bị tổn thương, dẫn đến con đường tu luyện bị chịu ảnh hưởng.
Nghiêm trọng hơn, sẽ trực tiếp đoạn tuyệt con đường tu luyện.
Chuyện này với tu sĩ mà nói, tuyệt đối là chuyện không thể nào tiếp thu được, quả thực còn khó chịu hơn cả chết.
Nhưng mà lời thề thiên đạo lại không có tác dụng với Quân Tiêu Dao.
Không nói đến chuyện đạo tâm của Quân Tiêu Dao đã hoàn hảo vô khuyết, không chịu hạn chế của trung đạo từ nơi sâu xa.
Chỉ vì thể chất Vận Mệnh Hư Vô Giả của hắn, hắn sẽ không chịu bất kỳ ràng buộc của bất kỳ lời thề nào.
Mà Lý Ấu Vi có thể trực tiếp làm lời thề với thiên đạo, cũng đủ nhìn ra, nàng thật sự rất xem trọng Lý Vô Song.
“So với những gì thiếu chủ phải trả ra, chút lời thề ấy có là gì đâu.”
Lý Ấu Vi kiên định nói.
Quân Tiêu Dao chỉ cười.
Hắn không nhất định phải trả ra gì.
Bởi vì hắn cảm thấy, thân là chuyển thế của Đấu Thiên Chiến Hoàng, cái gọi là thể Thạch Hóa có lẽ là một trong những phục bút.
Thậm chí, Quân Tiêu Dao còn nghi ngờ, bản nguyên Tam Giáo rời khỏi người của Sở Phi Phàm đã trở về Lý Vô Song.
Tu vi của Lý Vô Song lẽ ra đã khôi phục rồi.
Chỉ là giả heo ăn thịt hổ, cho nên mới không để lộ ra thôi.
Mà lần này, Lý Vô Song đã trực tiếp bán Lý Ấu Vi cho anh.
Tuy Quân Tiêu Dao cũng không thèm quan tâm đến lời thề thiên đạo của Lý Ấu Vi.
Nhưng mà lỡ như sau này có tác dụng thì sao?
“Thôi được, bây giờ tôi còn có việc khác, sau này Lý cô nương có thể dẫn đệ đệ của ngươi tiến vào vũ trụ Huyền Hoàng.”
Quân Tiêu Dao nói.
“Thế sau này làm phiền thiếu chủ đại nhân.”
Lý Ấu Vi thi lễ, sau đó rời đi.
“Tuy Đấu Thiên Chiến Hoàng thấp hơn Ma Quân một bậc, nhưng dầu gì cũng từng lại đại lão, cũng khá béo bở.”
“Rau hẹ lại muốn thu hoạch người lại ruộng, mơ mộng viển vông.”
Quân Tiêu Dao khẽ lắc đầu.
Quân Tiêu Dao khẽ lắc đầu.
Một giây sau, người hắn loé lên, rời khỏi đế tộc Đông Phương.
Bởi vì còn có một con cờ đang chờ hắn chơi xong.
Ở bên này, Lý Ấu Vi cũng đi tới chỗ của Lý Vô Song.
“Tiểu đệ, Vân Tiêu thiếu chủ hắn đã đồng ý thỉnh cầu của tỷ tỷ, sau này sẽ dẫn ngươi đến vũ trụ Huyền Hoàng, cuối cùng thể Thạch Hóa của ngươi đã có hy vọng rồi.”
Lý Ấu Vi vui vẻ nói.
“Hắn đồng ý chuyện này? Nhị tỷ, hắn không có làm gì với ngươi chứ?”
Lý Vô Song nhíu nhíu mày.
Lý Ấu Vi xinh đẹp rạng ngời, là một đại mỹ nhân yểu điệu.
Có lực hấp dẫn vô cùng với bất kỳ nam tử nào.
“Không có, thiếu chủ đại nhân hiểu rõ lý lẽ, đồng ý thỉnh cầu của ta.”
Lý Ấu Vi nói.
Nàng không kể chuyện lời thề thiên đạo ra.
Bởi vì theo nàng, đây chỉ là một chuyện nhỏ vô nghĩ mà thôi.
“Vậy là tốt rồi.”
Đáy lòng Lý Vô Song thở phào nhẹ nhõm.
Tuy hắn đã thức tỉnh ý thức của Đấu Thiên Chiến Hoàng.
Nhưng ý thức thuộc về Lý Vô Song cũng tồn tại.
Mà Lý Vô Song vô cùng trân trọng bảy người tỷ tỷ của hắn, là sự tồn tại như vảy ngược.
“Ta muốn xem xem, vị Vân Tiêu thiếu chủ này cuối cùng là nhân vật bậc nào, có thể có được Thánh Nho và Hạo Nhiên Thánh Tâm.”
Lý Vô Song thầm nghĩ.
Đúng lúc hắn cũng muốn gặp Quân Tiêu Dao.
...
Bên đây, sau khi Quân Tiêu Dao rời khỏi đế tộc Đông Phương thì cũng không trực tiếp về vũ trụ Huyền Hoàng.
Bởi vì hắn còn có chuyện muốn làm.
Hắn muốn mau đến xem bên phía Phù Đồ Ngạn thế nào.
Con cờ này, Quân Tiêu Dao vẫn chưa thu hoạch.
Hắn chợt nghĩ, vừa cảm nhận một chút đã xác định được phương hướng của Phù Đồ Ngạn.
Lý do nhanh gọn như thế là bởi vì, một phần nhỏ của bản nguyên Ma Quân trong cơ thể của Phù Đồ Ngạn vốn là hắn cho.
Đương nhiên có thể dễ dàng cảm ứng được vị trí.
...