Nhóm dịch: Thiên Tuyết
Trong nơi hư không sâu xa ở Giới Hải.
Có một vành đai hành tinh hình thành bởi xác của những ngôi sao.
Mà trên một xác một ngôi sao trong đó.
Có một nam, một nữ đang ngồi xếp bằng.
Chính là Phù Đồ Ngạn trốn từ vũ trụ Huyền Hoàng sang, còn có ma nữ Oản Nhi của Mạt Nhật Thần Giáo.
Oản Nhi, ngồi xếp bằng trong hư không, tu luyện trong Thổ Nạp.
Mà Phù Đồ Ngạn nhìn chằm chằm vào đường cong cơ thể yêu kiều, tinh tế thấp thoáng dưới vải lụa đen của Oản Nhi.
Nhận ra ánh mắt của Phù Đồ Ngạn, Oản Nhi hơi cau mày lại.
“Phù công tử, ngươi đang nhìn gì thế?”
Phù Đồ Ngạn nghe vậy, lấy lại tinh thần, vội ho: “Oản Nhi cô nương, trong khoảng thời gian này, chúng ta vẫn luôn chờ ở đây, rốt cuộc là có chuyện gì thế?”
“Không phải ta là truyền nhân của Ma Quân sao, đáng lẽ phải tiếp đón ta về Mạt Nhật Thần Giáo mới đúng.”
Trong khoảng thời gian này, Phù Đồ Ngạn và Oản Nhi vẫn luôn chờ ở đây.
Phù Đồ Ngạn có hơi không kiên nhẫn nổi nữa.
Hắn là truyền nhân của Ma Quân, tương lai là tồn tại thống trị toàn bộ Mạt Nhật Thần Giáo.
Kết quả, Oản Nhi lại cứ bắt hắn đợi ở đây, chưa từng cho hắn tiếp xúc với Mạt Nhật Thần Giáo.
Nghe đến đó, trên mặt Oản Nhi cũng hiện lên vẻ mất kiên nhẫn.
“Ngươi biết bao nhiêu về Mạt Nhật Thần Giáo?”
Oản Nhi lạnh lùng nói.
“Ậc, chuyện này... ta không biết.”
Phù Đồ Ngạn sững sờ, nói.
“Mạt Nhật Thần Giáo, là một tổ chức khổng lồ có thể so với Tam Giáo, phe phái trong đó cũng được chia thành nhiều loại.”
“Ngươi thật sự cho rằng, cứ trở về Mạt Nhật Thần Giáo là ngươi có thể trở thành giáo chủ à?”
“Đừng nói chi ngươi chỉ có một phần bản nguyên Ma Quân, vẫn còn những người thừa kế bản nguyên khác chưa từng xuất hiện.”
“Đến lúc đó có thể sẽ cạnh tranh rất kịch liệt.”
Oản Nhi nói.
“Thì ra là thế.”
Vẻ mặt Phù Đồ Ngạn có vẻ lúng túng.
Oản Nhi cũng bó tay rồi.
Nàng thật sự rất nghi ngờ, làm sao mà Phù Đồ Ngạn lại thành người thừa kế của Ma Quân.
Muốn tâm cơ, không có tâm cơ, muốn lanh lợi, lại không lanh lợi.
Tuy thực lực không thua kém gì, nhưng cũng không phải là tồn tại nghịch thiên tuyệt đối.
Dù nhìn từ nơi nào, Phù Đồ Ngạn cũng không giống truyền nhân của Ma Quân.
Theo lý, bản nguyên Ma Quân sẽ tự động đi chọn truyền nhân thích hợp.
“Vậy Oản Nhi cô nương có thể nói một chút về bố cục của Mạt Nhật Thần Giáo không?” Phù Đồ Ngạn hỏi.
Chuyện này liên quan đến tiền đồ của hắn, hắn đương nhiên không thể không chú ý.
Oản Nhi khẽ gật đầu, cũng giải thích sơ qua.
Mạt Nhật Thần Giáo, là một tổ chức lớn có thể so với tam giáo.
Sau khi Ma Quân bị diệt, phần lớn thành viên của Mạt Nhật Thần Giáo, đều lui về ẩn nấp trong Mạt Pháp giới.
Còn có một phần giáo chúng, thì rải rác ở từng thế giới vũ trụ của Giới Hải, âm thầm truyền giáo, chờ đợi Ma Quân lần nữa trở về.
Toàn bộ Mạt Nhật Thần Giáo, vỗn dĩ dưới sự thống trị của Ma Quân, có thể kiên cố như thùng sắt.
Nhưng theo Ma Quân bị diệt, phe phái nội bộ Mạt Nhật Thần Giáo cũng bắt đầu phân hoá mọc lên như nấm sau mưa.
Tuy phe phái đông đảo, nhưng thực ra nghiêm khắc mà nói, có ba phe phái lớn chiếm chủ đạo.
Ba phe phái lớn này, cũng là nơi tồn tại của lực lượng cường đại nhất Mạt Nhật Thần Giáo bây giờ.
Đó là tay trái của Ma Quân, tay phải của Ma Quân, còn có mạch Ma Hậu.
“Tay trái của Ma Quân, tay phải của Ma Quân?” Ánh mắt Phù Đồ Ngạn lộ vẻ nghi hoặc.
Oản Nhi tiếp tục giải thích: “Cái gọi là tay trái phải của Ma Quân, chính là hai tùy tùng mạnh nhất của Ma Quân đại nhân.”
“Bọn họ được gọi là tay trái của Ma Quân và tay phải của Ma Quân.”
“Sau khi Ma Quân bị diệt, bọn họ coi như tồn tại cường đại nhất của cả Mạt Nhật Thần Giáo.”
“Thì ra là như vậy.” Phù Đồ Ngạn khẽ gật đầu.
“Dĩ nhiên, thực lực bọn họ rất mạnh, dã tâm tự nhiên cũng rất lớn.”
“Lúc Ma Quân còn sống, đủ để ngăn chặn dã tâm của bọn họ, nhưng sau khi Ma Quân mất, rốt cuộc không còn người nào có thể triệt để ước thúc bọn họ nữa.”
“Tay trái của Ma Quân, Tà Chủ, tay phải của Ma Quân, Uyên Hoàng, bọn họ đều có dã tâm trở thành giáo chủ Mạt Nhật Thần Giáo, thống trị Mạt Nhật Thần Giáo.” Oản Nhi nói.
“Thì ra là như vậy.” Phù Đồ Ngạn cảm giác mồ hôi lạnh túa ra sau lưng.
Cũng may Oản Nhi không trực tiếp mang hắn về Mạt Nhật Thần Giáo.
Nếu không, hắn sẽ có hậu quả gì còn chưa nhất định.
“Vậy ta nên làm gì, bản nguyên Ma Quân như ta há không phải là chẳng có tác dụng gì à?” Vẻ mặt Phù Đồ Ngạn có chút khó coi.
Lúc gặp được Oản Nhi, hắn còn cho rằng sau này bản thân sẽ bay lên, có thể trở thành giáo chủ nhất thống Mạt Nhật Thần Giáo.
Hiện tại xem ra, hay lắm, chính mình có mệnh hưởng thụ hay không còn chưa nhất định.
Thấy vẻ mặt hỗn loạn của Phù Đồ Ngạn, Oản Nhi cũng triệt để cạn lời.
Như này nhìn qua, nào có một chút phong phạm Ma Quân?
Nén tính khí, Oản Nhi giải thích: “Cho nên, chỉ có mạch Ma Hậu có thể giúp ngươi, mà ta chính là người của mạch Ma Hậu.”
“Mạch Ma Hậu?”
Oản Nhi lại lần nữa giải thích.
Cái gọi là mạch Ma Hậu, đó là hậu cung của Ma Quân đã từng.
Ngoài Ma Hậu ra, còn có mấy phi tử.
Bởi vì là hậu cung của Ma Quân, cho nên thực lực của những phi tử kia, cũng không hề yếu.
Tuy so với tay trái tay phải của Ma Quân vẫn kém hơn đôi phần, nhưng trong Mạt Nhật Thần Giáo, cũng đã tạo thành một mạch phe phái, có quyền lên tiếng rất lớn.
Mà Ma Hậu, sau khi Ma Quân ngã xuống, nàng cũng đi theo tự tử.
Thế nhưng, hiện tại trong nhất mạch Ma Hậu, có am cường giả hiểu suy tính xem bói tính được.
Ma Hậu thực ra cũng có người chuyển thế.
Cho nên, chỉ cần có thể tìm tới Ma Hậu người chuyển thế, là có thể hoàn toàn củng cố mạch Ma Hậu.
Mà mạch Ma Hậu, là phe trung tâm nhất với Ma Quân.
Ngoài ra, uy vọng của Ma Hậu, chỉ đứng sau Ma Quân.
Nếu như có thể tìm được người chuyển thế của Ma Hậu, vậy một số phe phái khác trong Mạt Nhật Thần Giáo, cũng sẽ hưởng ứng Ma Hậu.
Như vậy, mới có thể áp chế Tà Chủ và Uyên Hoàng.