Phải biết rằng, cho dù là thiên kiêu đế tộc cũng không thể xa xỉ đến mức ngày ngày đều dùng lực lượng bản nguyên vũ trụ để tu luyện.
Nhưng Quân Tiêu Dao có thể cho bọn họ.
Cho nên hiện tại, đám thanh niên của đế tộc Vân thị dường như đều xem Quân Tiêu Dao như thiên lôi sai đâu đánh đó.
Sùng bái hắn như Thần vậy.
Có mấy tộc lão nói đùa, nói sau này đế tộc Vân thị dường như có thể gọi là đế tộc Vân Tiêu.
“Ngọc Sênh, tin tức là thật sao?”
Giọng điệu của Quân Tiêu Dao hiếm khi có một tia gợn sóng.
“Đương nhiên, sao Ngọc Sênh dám lừa gạt thiếu chủ chứ.”
Vân Ngọc Sênh cũng mỉm cười.
Quân Tiêu Dao cười khẽ một tiếng.
Mà lúc này, hư không lóe lên, một thiếu nữ tuyệt mỹ chung linh dục tú, xinh đẹp vô song cũng hiện thân, tất nhiên là Y Y.
“Tiêu Dao, có chuyện gì vậy?”
Trong mắt nàng, Quân Tiêu Dao luôn là trạng thái không có gợn sóng, không hề bận tâm, quả thật không giống thanh niên trẻ hơn hai mươi tuổi.
Nhưng hiện tại, sắc mặt của Quân Tiêu Dao lại hiếm khi có một tia gợn sóng.
Quân Tiêu Dao khẽ cười nói: “Mẫu thân ta, từ thế giới Nam Đẩu đến đế tộc Vân thị.”
“Cái gì, Tiêu Dao, là mẫu thân của ngươi…” Y Y cũng kinh ngạc.
Sau đó, khuôn mặt nhỏ lập tức đỏ bừng.
Bỗng nhiên trong lòng có chút căng thẳng là sao nhỉ?
Y Y không biết tâm lý này của nàng thực sự được gọi là con dâu xấu hổ gặp cha mẹ chồng.
Tuy hiện tại nàng và Quân Tiêu Dao vẫn chưa xác định quan hệ gì cả.
Hai người họ cứ như vậy mà ở chung một cách tự nhiên.
Không cần dùng bất kỳ quan hệ nào để định nghĩa.
Chỉ là, sau khi biết mẫu thân của Quân Tiêu Dao đến, Y Y vẫn sẽ căng thẳng.
“Cuối cùng cũng đến rồi sao, còn có cô bé đó...”
Trong mắt Quân Tiêu Dao bất giác lộ ra vẻ hoài niệm.
Tuy ra khỏi thế giới Nam Đẩu không nhiều năm.
Nhưng có lẽ bởi vì chuyện trải qua bên trong quá nhiều.
Cho nên khiến Quân Tiêu Dao có loại cảm giác giống như đã có mấy đời.
Giống như trôi qua một thời gian rất dài.
Vừa nghĩ đến cô bé thanh lệ vô song đó, khóe miệng Quân Tiêu Dao lộ ra nụ cười thản nhiên.
Khi hắn rời khỏi thế giới Nam Đẩu, lúc hắn đến đế tộc Vân thị.
Vân Khê còn có dáng vẻ không nỡ.
Sau cùng, Quân Tiêu Dao chỉ có thể ước hẹn với nàng, khi nào nàng có thể tu luyện đến Chí Tôn, có thể nắm giữ lực lượng bản nguyên của thế giới Nam Đẩu, thì có thể đến tìm hắn.
Hiện tại xem ra, tốc độ tiến bộ của Vân Khê nhanh hơn hắn nghĩ.
Nhưng cũng đúng.
Là muội muội của Quân Tiêu Dao hắn, sao tư chất có thể bình thường?
Chưa kể, còn có thể Huyền Sa, còn đạt được sự gia trì toàn bộ bản nguyên thế giới Nam Đẩu.
Không yêu nghiệt cũng không được.
“Vậy chúng ta cùng nhau trở về đế tộc Vân thị xem xem.”
Quân Tiêu Dao nói.
Y Y gật đầu, biểu cảm mang theo các loại cảm xúc như niềm vui, căng thẳng, thấp thỏm.
Vũ trụ Huyền Hoàng và vũ trụ Vân Hải đã thành lập truyền tống trận.
Cho nên Quân Tiêu Dao trở về đế tộc Vân thị cũng cực kỳ thuận tiện.
Không bao lâu sau, Quân Tiêu Dao đã đến vũ trụ Vân Hải.
Hắn trực tiếp giáng lâm tổ địa của dòng chính đế tộc Vân thị, Vân Thánh Tinh.
Bên trong một đại điện rực rỡ của Vân Thánh Tinh.
Một đoàn người đang nói chuyện.
Hầu như đều là tộc nhân của Vân Thiên Nhai nhất mạch.
Gia gia Vân Hồng Ba của Quân Tiêu Dao, tiểu cô mẫu Vân Anh Lạc, còn có Vân Mặc Cổ Tổ đều ở đây.
Đương nhiên, đáng chú ý nhất vẫn là nữ tử được mọi người vây quanh ở giữa.
Nữ tử mặc áp đen viền vàng kim, lông mày tinh tế, phong cách trác tuyệt.
Tuy là nữ tử tuyệt sắc, nhưng đồng thời cũng có khí tràng cực mạnh kiểu bàn tay nắm quyền thiên hạ, không thua kém nam tử.
Chính là Nguyệt Chỉ Lam, mẫu thân ở Giới Hải của Quân Tiêu Dao, Nữ Đế Huyền Thiên Thần Triều thế giới Nam Đẩu.
Là vị Đế trẻ nhất thế giới thế giới Nam Đẩu, còn là một nữ tử.
Tuy Nguyệt Chỉ Lam đến đế tộc Vân thị có nội tình thâm hậu, vẫn không giảm đi hào quang và phong thái của bà.
Mấy tộc lão của Vân Thiên Nhai nhất mạch vô cùng hài lòng.
Mà Nguyệt Chỉ Lam cũng đang trò chuyện thân thiết với mấy tộc lão của Vân Thiên Nhai nhất mạch.
Là thê tử của Vân Thiên Nhai, Nguyệt Chỉ Lam trở lại đế tộc Vân thị chỉ là chuyện sớm muộn.
Trước đó, bởi vì phong ba của thế giới Nam Đẩu mới chấm dứt, Huyền Thiên Thần Triều không tính là ổn định.
Cho nên lúc đó Nguyệt Chỉ Lam không lựa chọn đến đế tộc Vân thị với Quân Tiêu Dao.
Nhưng hiện tại, qua thời gian dài như vậy, chắc chắn thế giới Nam Đẩu đã hoàn toàn vững chắc dưới sự cai trị của Huyền Thiên Thần Triều.
Mà Nguyệt Chỉ Lam, dù đang nói chuyện với mấy tộc lão.
Nhưng trong đôi mắt đẹp rõ ràng có chút mất tập trung.
Cho đến khi một âm thanh truyền đến từ bên ngoài đại điện.
“Mẫu thân.”
Nghe được chữ này, trong lòng Huyền Thiên Nữ Đế Nguyệt Chỉ Lam lập tức khơi dậy gợn sóng, quay đầu nhìn về phía hai bóng dáng bên ngoài điện.
Trên mặt Quân Tiêu Dao mang theo mỉm cười.
Giây tiếp theo, hắn được Nguyệt Chỉ Lam ôm chặt lấy.
“Tiêu Nhi...”
Nguyệt Chỉ Lam ngạc nhiên, nhớ nhung, yêu thương, đủ loại cảm xúc đang quay cuồng.
Trong mắt Quân Tiêu Dao cũng mang theo ý cười chân thành hiền hòa, nhẹ nhàng ôm lấy Nguyệt Chỉ Lam.
Hắn không quên, ở thế giới Nam Đẩu, khi đối mặt với tướng thần pháp thân của một trong tam vương Bạt tộc.
Nữ tử yểu điệu, thậm chí có vẻ hơi yếu đuối này không chút ngần ngại chắn trước mặt hắn, đối mặt với Vương giả Bạt tộc.
Cho nên địa vị của Nguyệt Chỉ Lam trong lòng Quân Tiêu Dao cũng rất cao.
Nhìn cảnh hai mẹ con đoàn tụ, mấy tộc lão ở đây cũng cười ha ha.
Đặc biệt là Vân Mặc Cổ Tổ luôn lặng lẽ bảo vệ trong âm thầm ở thế giới Nam Đẩu, càng là mỉm cười.
Ông biết Nguyệt Chỉ Lam cưng chiều Quân Tiêu Dao đến mức nào.
Dường như là nâng hắn trong lòng để yêu thương.
Dưới sự cưng chiều này, Quân Tiêu Dao không trở thành nhị thế tổ quần áo lụa là, mà lại trở thành trụ cột của đế tộc Vân thị.
Cũng là có chút kỳ diệu.