Hoang Cổ Thánh Thể (Bản Dịch)

Chương 2508 - Chương 2508 - Động Thủ Trên Đầu Thái Tuế

Chương 2508 - Động thủ trên đầu thái tuế
Chương 2508 - Động thủ trên đầu thái tuế

Nhóm dịch: Thiên Tuyết

Phụt!

Lão giả có tu vi cảnh giới Tạo Hóa Thần Tôn trực tiếp bị bóp nát thành thịt băm!

Nguyên Thần trực tiếp bị bóp nát!

Máu bắn tung tóe khắp nơi!

Một Tạo Hóa Thần Tôn được xưng là đại nhân vật, cứ như vậy bị nghiền chết tươi giống như một con kiến hôi bé nhỏ.

Tất cả tu sĩ ở đây đều sợ ngây người.

Công tử này là một kẻ tàn nhẫn!

Đồng tử của nữ tử kia cũng chợt co rút lại.

Nàng trầm tư đưa mắt đánh giá Quân Tiêu Dao.

Tuy quanh người Quân Tiêu Dao bao phủ một tầng hơi thở mông lung.

Nhưng ánh mắt của nữ tử này cũng vô cùng phi phàm, không phải người mà những tu sĩ ở Tinh Hải Hắc Ám có thể so sánh được.

Trong lòng nàng đã bắt đầu suy nghĩ, rốt cuộc mình đã vô tình trêu chọc tới thế lực nào.

“Công tử, người ngươi cũng đã giết, hiện tại có thể bớt giận một chút hay không?”

Nữ tử vẫn giữ vẻ mặt trầm ổn như cũ, khẽ nói.

Trước khi xác định được thân phận của công tử áo trắng này, nàng không có ý định hành động thiếu suy nghĩ.

Có thể trở thành chủ sự của phòng đấu giá Hồng Trần, tầm mắt và thủ đoạn của nàng há có thể tầm thường và nông cạn được.

Loại chuyện xông lên đánh nhau với kẻ địch mà không có suy tính một cách ngu xuẩn, nàng sẽ không bao giờ làm ra.

Nhưng mà nàng thật sự không biết rốt cuộc phòng đấu giá Hồng Trần đã đắc tội công tử trước mặt lúc nào.

“Chỉ là một con kiến hôi mà thôi, cho dù phòng đấu giá Hồng Trần bị tuyệt diệt, bản công tử cũng không bận tâm.”

Giọng điệu Quân Tiêu Dao đầy lạnh nhạt.

Mạng sống của tất cả mọi người trong phòng đấu giá Hồng Trần cộng lại há có thể so với một sợi tóc của Vân Khê?

Mới giết một Thần Tôn mà thôi, đối với Quân Tiêu Dao không đau không ngứa, không có chút cảm giác gì.

Trời ạ...

Đầu óc của tất cả mọi người xung quanh đều ong lên.

Trong lòng bọn họ đều đang suy đoán, vị công tử này, đến tột cùng là có xuất thân như thế nào.

Không chỉ bản thân có thực lực áp đảo có thể nghiền nát dễ dàng một Tạo Hóa Thần Tôn, hơn nữa căn bản hắn không thèm để những cường giả này vào trong mắt.

Tâm trí nữ nhân kia chấn động, mắt đẹp hiện lên một tia suy tư.

“Mời công tử theo ta vào phòng đấu giá đi.”

Nữ tử nói.

Quân Tiêu Dao cũng cảm thấy nơi này không phải chỗ thích hợp để nói chuyện.

Tại một tòa cung điện sâu trong phòng đấu giá Hồng Trần.

Quân Tiêu Dao ngồi ở chủ vị, im lặng không nói gì.

Nhưng bầu không khí ngưng trệ lại khiến cho nữ tử cảm thấy trái tim nàng đang vô thức đập nhanh hơn.

Nàng tự hỏi rằng bản thân đã gặp qua biết bao thiên kiêu hào kiệt, bao công tử Đế tộc, nhưng không có một người nào có thể mang đến cho nàng áp lực lớn như vậy.

“Công tử, không biết phòng đấu giá Hồng Trần của ta rốt cuộc đã đắc tội ngài ở đâu?”

Nữ tử hỏi.

Ngón tay Quân Tiêu Dao chậm rãi gõ vào tay vịn, vẫn giữ im lặng không nói gì.

Nữ tử thấy thế, khẽ cắn môi, gọi một hạ nhân tới.

“Đi điều tra xem trong khoảng thời gian này phòng đấu giá Hồng Trần đã xảy ra chuyện gì đáng chú ý.”

Nữ tử phân phó.

Hạ nhân kia cung kính gật đầu.

Lúc này, Quân Tiêu Dao bỗng nhiên mở miệng hỏi: “Ngươi cảm thấy, nếu ta muốn diệt phòng đấu giá Hồng Trần thì sẽ có hậu quả như thế nào?”

Nghe hắn nói như thế, lông mày nữ tử nhíu chặt.

Nàng tự hỏi, nàng cư xử cũng được xem như là vô cùng khéo léo, không có lấy thế đè người, nhưng vị công tử này vẫn hùng hổ dọa người như trước.

Cho dù là tượng đất cũng đều có ba phần tính tình.

Nữ tử trực tiếp mở miệng nói: “Công tử, ta là đế tộc Lý thị, Lý Phi Nghiên.”

Lý Phi Nghiên báo ra thân phận của mình.

Nàng nghĩ ít nhất cũng có thể hơi kiềm chế sự kiêu ngạo của vị công tử này một chút.

Tuy nhiên…

“Ha…”

Một tiếng cười lạnh truyền đến.

“Thì ra là trưởng nữ trong thất nữ Lý thị, Lý Phi Nghiên.”

Quân Tiêu Dao cười lạnh.

Khó trách phòng đấu giá Hồng Trần ở loại địa phương như Tinh Hải Hắc Ám này vẫn có thể làm ăn tốt lắm, thì ra chủ sự chính là quý nữ của Đế tộc.

Lúc trước, người con thứ hai trong thất nữ Lý thị, Lý Ấu Vi ăn nói khép nép, cầu xin hắn cứu Lý Vô Song.

Kết quả hiện tại, trưởng nữ Lý Phi Nghiên lại muốn gây bất lợi với muội muội của hắn.

Đây rốt cuộc là trùng hợp, hay là…

“Chẳng lẽ cơ duyên khí vận của Khê Nhi có liên quan gì đến Lý Vô Song?”

Quân Tiêu Dao thầm nghĩ trong lòng.

Mà Lý Phi Nghiên cũng mỉm cười nói: “Nếu công tử biết thân phận tiểu nữ, vậy có thể nói chuyện một chút không?”

“Muốn đàm phán?”

Quân Tiêu Dao nhướng mày.

“Đó là đương nhiên.”

Lý Phi Nghiên nói.

“Đáng tiếc, ngươi không có tư cách nói chuyện với bản công tử.”

“Hiện tại điều duy nhất ngươi nên làm, chính là… quỳ xuống.”

Quân Tiêu Dao tùy ý nói.

“Ngươi…”

Cho dù là tượng đất cũng đều có ba phần tính tình.

Chớ nói đến một quý nữ đế tộc như Lý Phi Nghiên.

Ngay vào lúc mặt nàng lộ vẻ tức giận.

Hạ nhân kia đi đến, nói thầm bên tai Lý Phi Nghiên.

“Đại nhân, nếu như nói có chuyện gì đáng chú ý thì hôm trước đoàn lính thuê Hồng Trần đã bắt một thiếu nữ có thể Huyền Sa hiếm thấy.”

“Vậy nên xuất thân nàng có khả năng không tầm thường.”

“Chỉ có như vậy?”

Lý Phi Nghiên hơi nhíu mày.

“Nhưng mà…” Hạ nhân kia ngập ngừng muốn nói lại thôi.

“Nhưng mà cái gì?”

Lý Phi Nghiên cau mày hỏi lại.

“Nhưng mà nghe Nhị đương gia của binh đoàn kể rằng vị thiếu nữ kia từng nói qua, ca ca của nàng là…”

“Là ai?”

Trong mắt Lý Phi Nghiên hiện lên vẻ không kiên nhẫn.

Người này sao mà nói chuyện ấp a ấp úng như vậy?

Hạ nhân e ngại nhìn thoáng qua công tử áo trắng nãy giờ không nói một lời đang ngồi ở trên chủ vị, nuốt một ngụm nước bọt, sắc mặt trắng bệch phát run.

“Thiếu nữ kia nói ca ca của nàng là... thiếu chủ Vân Tiêu của đế tộc Vân thị…”

Không khí giống như bị ngưng đọng lại.

Mà Lý Phi Nghiên thì cảm giác trái tim nàng như bị đóng băng.

Đầu óc nàng thoáng trống rỗng, theo bản năng lẩm bẩm: “Ngươi nói, là ai cơ?'

Bình Luận (0)
Comment