Nhóm dịch: Thiên Tuyết
“Là… là thiếu chủ của Vân thị.”
Bùm!
Trong đầu Lý Phi Nghiên bỗng ầm vang, rung lắc dữ dội!
Nàng run rẩy nhìn phía Quân Tiêu Dao.
Cơ thể như muốn tê liệt tại chỗ!
Nghe đồn Vân Tiêu thiếu chủ thích mặc áo trắng.
Hơn nữa vừa rồi, công tử áo trắng này chỉ cần một chiêu đã nhẹ nhàng bóp chết một Tạo Hóa Thần Tôn.
Đến kẻ ngốc cũng biết thân phận của hắn.
Mà đoàn lính thuê Hồng Trần, vậy mà dám cả gan bắt cóc muội muội của thiếu chủ Vân thị, lại còn đem nàng ra để bán đấu giá!
Con mẹ nó đây là động thổ trên đầu thái tuế rồi!
Lúc trước, Lý Phi Nghiên còn lấy thân phận quý nữ đế tộc Lý thị của nàng ra, muốn dọa sợ Quân Tiêu Dao.
Giờ làm sao đây?
Hiện tại Lý Phi Nghiên chỉ cảm thấy mình giống như một tên hề buồn cười.
Muốn so thân phận với Quân Tiêu Dao, đây không phải múa rìu qua mắt thợ, tự rước lấy nhục vào người sao?
Dù là trong bát đại đế tộc hiện tại, thân phận của Quân Tiêu Dao cũng là sự tồn tại nhất đẳng cao quý nhất.
Chỉ là thân phận thiếu chủ Vân thị thì Lý Phi Nghiên còn có thể miễn cưỡng ứng phó một chút.
Nhưng vấn đề là, Quân Tiêu Dao còn là chưởng lệnh giả của Nho môn, chủ vũ trụ Huyền Hoàng, chủ Quân Đế Đình.
Hắn còn có một phụ thân đảm nhiệm chức vụ thủ quan.
Bối cảnh thân phận cao quý như vậy, đừng nói đến Lý Phi Nghiên chỉ là một quý nữ đế tộc.
Cho dù phóng tầm mắt khắp toàn bộ thế hệ trẻ của đế tộc Lý thị cũng tìm không ra một người nào có thân phận đủ cao quý để chống lại Quân Tiêu Dao cả.
Nghĩ tới đây, khuôn mặt Lý Phi Nghiên trắng bệch, đôi môi ngọc khẽ run.
“Vân Tiêu thiếu chủ...”
Miệng Lý Phi Nghiên đắng chát, trên mặt ngọc tinh xảo miễn cưỡng nặn ra nụ cười.
Vừa rồi nàng còn cảm thấy, Quân Tiêu Dao quá vênh váo hung hăng.
Mà bây giờ, nghĩ đến là muội muội của hắn bị bắt cóc đấu giá.
Lý Phi Nghiên thậm chí cảm thấy Quân Tiêu Dao không trực tiếp đại khai sát giới đã xem như là rất tốt lắm rồi.
Nếu không thì đoán chừng người của nàng đều đã chết hết rồi!
Hạ nhân kia rụt đầu rời đi.
Trong lòng Lý Phi Nghiên đã hận đến nghiến răng với đoàn lính đánh thuê Hồng Trần kia.
Trên thủ tọa, vẻ mặt Quân Tiêu Dao bình tĩnh.
Nhưng càng bình tĩnh, ngược lại khiến đáy lòng Lý Phi Nghiên càng lo sợ bất an hơn.
“Vân Tiêu thiếu chủ, chuyện là như vậy.”
Lý Phi Nghiên cũng vội vàng nói cụ thể mọi chuyện cho Quân Tiêu Dao, chính là muốn phủi sạch quan hệ, chuyện này không liên quan gì đến nàng.
Không phải nàng muốn bắt Vân Khê, mà là do thuộc hạ quá ngu xuẩn.
“Đừng nói gì hết, trước tiên diệt đám lính đánh thuê kia trước, không thành vấn đề chứ?”
Quân Tiêu Dao hỏi.
“Đương nhiên.”
Lý Phi Nghiên gật đầu nhẹ.
Thân phận của Lý Phi Nghiên đứng trước Quân Tiêu Dao không có chút tác dụng nào.
Trừ phi...
Là vị phía sau thương hội Hồng Trần thì có lẽ còn có tác dụng.
Có điều hiện tại vị kia không có mặt ở Tinh Hải Hắc Ám.
Nhưng có một tùy tùng của hắn sắp tới.
Đây cũng là nguyên nhân tại sao Lý Phi Nghiên lại tới đây.
Nếu như tùy tùng kia ra mặt, có lẽ mọi chuyện còn có dư địa để quay lại.
Mà bây giờ, đương nhiên nàng muốn thỏa mãn ý nguyện của Quân Tiêu Dao.
Đoàn lĩnh đánh thuê Hồng Trần chính mà một con chó do phòng đấu giá Hồng Trần nuôi.
Giúp phóng đấu giá Hồng Trần vơ vét bốn phía, tìm kiếm các loại đồ vật hiếm có.
Mà bây giờ, con chó này chọc tới sự tồn tại không thể chọc vào, đương nhiên phải chết trước.
Cũng không lâu lắm, Lý Phi Nghiên nhận được tin tức, khẽ mỉm cười với Quân Tiêu Dao nói.
“Vân Tiêu thiếu chủ, người của đoàn lính đánh thuê Hồng Trần đều đã chết rồi.”
Nhưng mà, nét mặt Quân Tiêu Dao vẫn vô cảm như cũ.
“Vậy còn ngươi?”
Quân Tiêu Dao mở miệng nói.
“Ta?”
Đáy lòng Lý Phi Nghiên đánh thịch một cái.
“Trước đó ta mới giúp đồ đệ ngươi Lý Vô Song giải trừ thể Thạch Hóa xong, kết quả bây giời ngươi lại đấu giá muội muội của ta.”
“Tuy không phải là sai lầm của ngươi nhưng chung quy ngươi cũng là người chủ sự của phòng đấu giá Hồng Trần.”
Quân Tiêu Dao chậm rãi nói.
“Cái gì, thể Thạch Hóa của Vô Song giải được rồi sao?”
Lý Phi Nghiên giật mình.
Nàng là người chủ sự của phòng đấu giá Hồng Trần, rất ít khi về đế tộc Lý thị.
Mà Lý Vô Song giải quyết thể Thạch Hóa mới không bao lâu, đương nhiên Lý Phi Nghiên vẫn chưa biết.
Có điều càng như vậy, lòng Lý Phi Nghiên ngược lại càng là trầm xuống.
Nói như vậy, thật ra thì ngược lại nàng còn nợ ân tình của Quân Tiêu Dao.
Dù sao nàng cũng vô cùng xem trọng người đệ đệ Lý Vô Song này.
Nhưng phòng đấu giá Hồng Trần lại đi bắt cóc ngược muội muội của hắn để đấu giá.
Bất luận thế nào, Lý Phi Nghiên cũng đều là người đuối lý.
“Vậy ý của Vân Tiêu thiếu chủ là...”
Lý Phi Nghiên hít sâu một hơi, đường cong mỹ lệ chập trùng.
Nếu như đánh đổi khá nhiều để đền bù thì nàng cũng vẫn nguyện ý.
Nàng cũng không muốn trở mặt với nhân vật như Quân Tiêu Dao.
“Thả thức hải của ngươi ra, để ta gieo ấn ký.”
Ngón tay Quân Tiêu Dao nhẹ nhàng gõ tay vịn, giống như đang nói một chuyện nhỏ không có ý nghĩa.
“Cái gì, Vân Tiêu thiếu chủ, chuyện này...”
Lý Phi Nghiên cũng ngờ người.
Thân phận của nàng tuy không thể so sánh với Quân Tiêu Dao nhưng dầu gì thì cũng là kiêu nữ đế tộc.
Bị gieo ấn ký, vậy coi như là mất hết tôn nghiêm làm người rồi.
Sinh tử đều chỉ trong một ý niệm của Quân Tiêu Dao.
“Vân Tiêu thiếu chủ, ta thừa nhận, việc này đúng thật là phòng đấu giá Hồng Trần ta làm sai.”
“Ta cũng cam đoan, tiếp đó sẽ theo Vân Tiêu thiếu chủ đến cổ tộc Nghiêm thị dẫn muội muội thiếu chủ trở về.”
“Nhưng mà yêu cầu này của thiếu chủ có phải có hơi quá đáng rồi không.”
Không thể không nói, thân là người chủ sự quản lý phòng đấu giá Hồng Trần, Lý Phi Nghiên vẫn rất có tâm tính.
Cho dù giờ phút này, tâm trạng nàng vẫn trấn định.
Quân Tiêu Dao lại cười.
“Cổ tộc Nghiêm thị? Một cổ tộc chắc chắn bị tiêu diệt, cần ngươi sao?”
“Lựa chọn gieo ấn ký, hoặc là... hương tiêu ngọc vẫn!”
Ánh mắt Quân Tiêu Dao đạm mạc như sương.
Lý Phi Nghiên cũng là một mỹ nhân mỹ danh truyền xa, nhưng trong mắt hắn lại như hồng phấn khô lâu.
Sở dĩ hắn muốn gieo ấn ký xuống Lý Phi Nghiên đương nhiên không phải là có ý gì với bản thân nàng.
Mà là cảm thấy, biến nàng thành một quân cờ cho mình điều khiển có lẽ sẽ có chút tác dụng cho việc đối phó Lý Vô Song sau này.
Chỉ thế thôi.
Hơn nữa lần này Lý Phi Nghiên là người đuối lý.
Loại chuyện đúng lý không tha người này, chính là loại chuyện Quân Tiêu Dao rất thích làm.