Hoang Cổ Thánh Thể (Bản Dịch)

Chương 2521 - Chương 2521 - Diệt Cổ Tộc Nghiêm Thị Trút Giận Cho Ngươi

Chương 2521 - Diệt cổ tộc Nghiêm thị trút giận cho ngươi
Chương 2521 - Diệt cổ tộc Nghiêm thị trút giận cho ngươi

Nhóm dịch: Thiên Tuyết

Bên này, Quân Tiêu Dao đã đáp xuống trên thiên trì.

Nhìn vật chất Tiên đạo đầy ao, Quân Tiêu Dao cũng không thể không lắc đầu cười một tiếng.

Trước đó Tiên tuyền Nhãn của hắn sắp khô cạn, vật chất Tiên đạo sắp hao hết.

Khi đó, Quân Tiêu Dao còn tùy ý nghĩ, rau hẹ Lý Vô Song này có thể mang đến cho hắn niềm vui bất ngờ gì hay không.

Không ngờ, đây thật đúng là buồn ngủ gặp manh chiếu.

Thu một ao lớn vật chất Tiên đạo vào trong Tiên tuyền Nhãn, đã đủ cho Quân Tiêu Dao tu luyện một khoảng thời gian.

Đương nhiên, trong cơ duyên trước mắt, vật chất Tiên đạo chẳng qua chỉ là món ăn phụ.

Giá trị của Chuẩn Tiên khí không cần nhiều lời.

Trái tim ngọc thạch kia càng có lai lịch phi phàm.

Quân Tiêu Dao vung tay lên, vật chất Tiên đạo vô cùng mênh mông trong thiên trì bị thu nạp vào Tiên tuyền Nhãn của vũ trụ bên trong.

Mà cũng chính vào lúc này, một giọng nói bao hàm nỗi nhớ cuối cùng không thể kiềm chế được truyền đến.

“Ca ca!”

Quân Tiêu Dao vừa mới xoay người, Vân Khê đã đụng đầu vào lồng ngực Quân Tiêu Dao.

Cũng may Quân Tiêu Dao thể chất vô song.

Bằng không thật đúng là chưa chắc đã chịu nổi cú va chạm này của Vân Khê.

“Ca ca... Ca ca...”

Vân Khê ôm Quân Tiêu Dao, ôm rất chặt.

Tuy rằng nàng và Quân Tiêu Dao tách ra chưa đến vài năm.

Nhưng đối với Vân Khê thì lại như sống một ngày bằng một năm, dường như đã cách mấy đời.

Mỗi một phút, mỗi một giây không nhìn thấy Quân Tiêu Dao đều giống như một loại giày vò.

Càng không thấy được thì càng nhớ nhung.

Trong mắt của Vân Khê lóe ra ánh sáng lấp lánh.

Cho dù gặp phải hung hiểm lúc lịch luyện hay là trở thành tù nhân, bị bán đấu giá, Vân Khê đều không có chút dao động cảm xúc nào.

Lại càng sẽ không sợ hãi rơi nước mắt.

Nhưng hiện tại, ở trong lòng Quân Tiêu Dao, ngửi hương vị quen thuộc trên người Quân Tiêu Dao.

Đôi mắt Vân Khê ửng đỏ.

Đây mới là nơi khiến nàng an tâm nhất.

Quân Tiêu Dao thấy thế, cũng cười bất đắc dĩ.

Bó tay với cô nàng này thật mà.

Nhưng mà rõ ràng là trong thời gian qua có lẽ nàng đã chịu không ít áp lực.

Đặc biệt là sau khi Quân Tiêu Dao nổi tiếng khắp Giới Hải, Vân Khê thân là muội muội, áp lực trong lòng có thể nghĩ ra được.

Quân Tiêu Dao sờ đầu Vân Khê.

“Mới bao lâu không gặp, Khê Nhi đã trưởng thành thành một đại cô nương rồi, nhưng mà khóc nhè ở trước mặt mọi người thì không thục nữ lắm đâu.”

Nghe thấy lời trêu chọc ôn hòa của Quân Tiêu Dao kia, Vân Khê cũng nín khóc bật cười, khuôn mặt xinh đẹp ửng đỏ, như hoa lê dính nước mưa, hơi lạnh trong sương.

Hai huynh muội không cần nói thêm bất kỳ lời nào, đều có thể cảm nhận được sự thân thiết và tình cảm đến từ đối phương.

Nhưng đối với người ngoài, đặc biệt là đối với vị Nghiêm Dịch công tử bắt được Vân Khê mà nói.

Giờ phút này hắn choáng váng cả người!!!

Nghiêm Dịch được vài vị cường giả của cổ tộc Nghiêm thị bảo hộ.

Mà giờ phút này, nhìn Vân Khê dựa vào lòng Quân Tiêu Dao, da đầu Nghiêm Dịch nứt toác, tóc gáy cả người dựng thẳng.

Giống như là, nước lạnh thấu xương đổ ập xuống từ trên đầu dọc theo cột sống, băng hàn thấu xương, tâm lạnh thấu!

Tiêu rồi!

Hoàn toàn tiêu rồi!

Con mẹ nó đây là tình tiết muốn cho mình nhận cơm hộp đây mà!

Nghiêm Dịch có chút khóc không ra nước mắt.

Nên nói vận khí của hắn tốt hay là không tốt đây.

Hắn gặp được thể Huyền Sa hiếm thấy.

Kết quả, thể Huyền Sa này là muội muội của thiếu chủ Vân thị!

Đây quả thực là đang động thủ trên đầu Thái Tuế!

Có thể nói, từ giây phút hắn bắt được Vân Khê, cỏ trên mộ phần của hắn cũng đã bắt đầu mọc rồi.

Không, hắn có mộ phần hay không vẫn là một vấn đề.

Nói không chừng ngay cả bã cũng không còn.

“Đi... đi, mau hộ tống ta đi!”

Nghiêm Dịch sợ hãi vô cùng, muốn trốn đi.

“Chính là hắn sao?”

Quân Tiêu Dao thản nhiên nhìn thoáng qua Nghiêm Dịch kia.

Tuy nói Nghiêm Dịch cũng không biết thân phân thật sự của Vân Khê.

Nhưng Quân Tiêu Dao là một người rất bao che khuyết điểm.

Mặc kệ nguyên nhân gì, khiến cho muội muội hắn chịu uất ức thì chính là tử hình!

Ầm!

Quân Tiêu Dao thậm chí lười ra tay, trực tiếp thúc giục nguyên thần cấp Hằng Sa đại viên mãn.

Sự xung kích linh hồn khủng bố đó trực tiếp là làm cho nguyên thần của Nghiêm Dịch nổ tung, rồi sau đó thân thể đồng thời phát nổ, hủy diệt!

Mưa máu văng tung tóe!

Thật đúng là cả bã cũng không còn.

“Con ta!”

Nghiêm Tịnh thấy một màn như vậy, mắt muốn nứt ra.

Nhưng mà, một Chuẩn Đế của Hoàng Tuyền môn quấn chặt lấy bà ta, khiến bà ta không cách nào rảnh để ra tay.

Quân Tiêu Dao thu hồi ánh mắt, nhìn về phía Vân Khê, thản nhiên cười nói: “Khê Nhi, còn tức không, tiếp theo ta sẽ diệt cả cổ tộc Nghiêm thị, trút giận cho muội.”

Có thể tiêu diệt cổ tộc một phương chỉ với một câu nói.

Cũng chỉ có Quân Tiêu Dao mới nói được ra lời này.

Mà Vân Khê lại chỉ nhìn chằm chằm khuôn mặt của Quân Tiêu Dao, mỉm cười lắc đầu.

“Chỉ cần có thể nhìn thấy ca ca là tốt rồi, những chuyện khác đều không quan trọng.”

Đối với nàng, chỉ cần có thể nhìn thấy Quân Tiêu Dao là đã hạnh phúc thỏa mãn lắm rồi.

“Vậy được rồi, sau khi trở về đế tộc Vân thị rồi chúng ta sẽ chậm rãi ôn chuyện, bây giờ làm chính sự trước cái đã.”

Vân Khê khẽ gật đầu, nói: “Ca, trước đó sở dĩ ta đến Tinh Hải Hắc Ám là bởi vì có loại cảm giác trong cõi u minh.”

“Giống như là có thứ gì đó đang kêu gọi ta.”

“Xem ra, chính là thứ này.”

Quân Tiêu Dao nhìn về phía trái tim ngọc thạch.

Theo lý thuyết, nếu Đấu Thiên Chiến Hoàng kiếp trước phát hiện thứ này, tại sao lúc đó hắn ta không trực tiếp luyện hóa chứ?

Nguyên nhân duy nhất chính là, thứ này có lai lịch lớn, nhân quả lớn.

Ngay cả Đấu Thiên Chiến Hoàng lúc đó cũng khó có thể xử lý, càng khó để luyện hóa.

Cho nên chỉ có thể tạm thời đặt Đấu Thiên thần kích uẩn dưỡng ở nơi này, tạm gác lại chờ cơ hội về sau.

Mà không ngờ, một lần chờ chính là một đời.

Nhưng mà nghĩ lại, thứ này, Đấu Thiên Chiến Hoàng thật sự không có phúc phận lấy.

Bình Luận (0)
Comment