Hoang Cổ Thánh Thể (Bản Dịch)

Chương 2522 - Chương 2522 - Thu Được Đấu Thiên Thần Kích

Chương 2522 - Thu được Đấu Thiên thần kích
Chương 2522 - Thu được Đấu Thiên thần kích

Nhóm dịch: Thiên Tuyết

“Khê Nhi đã là con của thế giới Nam Đẩu, nhưng mà hiện tại xem ra, nhân duyên của nàng dường như không chỉ đơn giản như vậy.”

Quân Tiêu Dao thầm nghĩ trong lòng.

Nhưng mà cho dù như thế nào, Vân Khê có tiềm lực và tư chất tốt hơn, làm ca ca hắn đương nhiên vui mừng cho nàng.

“Khê Nhi có thể cảm giác được thứ này lai lịch phi phàm, giá trị vô lượng, trợ giúp đối với ca ca có lẽ cũng rất lớn.” Vân Khê nói.

“Nói bậy gì thế, là của muội thì chính là của muội.”

“Không phải của muội, nếu muội muốn, cho dù là bảo bối trân quý nhất trên thế giới, vi huynh cũng sẽ lấy tới cho muội.”

Quân Tiêu Dao sủng nịch sờ đầu Vân Khê.

Dù sao hắn hiện tại chỉ có một đứa muội muội hờ.

Không chiều thì còn có thể làm sao?

Mà ánh mắt Vân Khê bỗng nhiên lộ ra một tia giảo hoạt, hỏi: “Thật sự là bảo bối trân quý gì đều được hết sao?”

“Đương nhiên.” Quân Tiêu Dao đáp.

“Vậy để sau này Khê Nhi suy nghĩ.”

Vân Khê khẽ cười.

Nhưng thật ra, nàng muốn cái gì, trong lòng đã rất rõ ràng.

Chỉ có ca ca ngu ngốc này mới không biết đi.

Bởi vì hắn chính là bảo bối trân quý nhất trong lòng nàng.

Mà bên kia, Lý Vô Song bị Lý Phi Nghiên quấn lấy, cái mũi cũng sắp tức đến nổ tung rồi.

Mẹ nó, hai huynh muội các ngươi không chỉ trao đổi tình cảm, lại còn đang phân phối quyền sở hữu cơ duyên nữa chứ.

Có đặt Đấu Thiên Chiến Hoàng ta đây vào mắt hay không thế?

Lý Vô Song đặc biệt nghẹn khuất.

Tốt xấu cũng là cuồng nhân vang danh một thời chuyển thế.

Vậy mà lại bị ngó lơ.

“Đấu Thiên Chiến Hoàng, ngươi chết tâm đi, cả đời này ngươi không có khả năng là đối thủ của chủ nhân.”

Lý Phi Nghiên lạnh lùng nói.

Nghe thấy lời này, trong đầu Lý Vô Song nổ tung.

Đại tỷ của hắn lại kêu Quân Tiêu Dao là chủ nhân?

Trong mắt Lý Vô Song hiện lên lệ khí.

Bên này, tỷ đệ đánh nhau tàn nhẫn.

Bên kia, huynh muội tình thâm.

Có thể nói là đối lập cực kỳ rõ ràng.

“Được rồi, Khê Nhi, ngươi thử thu trái tim kia xem.” Quân Tiêu Dao nói.

“Vâng.”

Vân Khê chợt lóe, dừng ở trước trái tim ngọc thạch, hít sâu một hơi, một tay dán lên.

Nàng hy vọng có thể thành công.

Bởi vì chuyện này liên quan đến nàng ngày sau có tư cách ở bên cạnh Quân Tiêu Dao hay không.

Nàng không muốn chỉ làm một muội muội hờ được sủng ái.

Nàng còn muốn trợ giúp Quân Tiêu Dao, trở thành trợ lực của hắn, thành sự tồn tại không thể thiếu!

Nàng rất tham lam, nàng còn muốn càng nhiều hơn!

Bên này, Quân Tiêu Dao cũng không nhàn rỗi.

Tuy rằng trái tim ngọc thạch này là cơ duyên lớn nhất ở nơi đây.

Nhưng Chuẩn Tiên khí Đấu Thiên thần kích thật sự cũng là thu hoạch không nhỏ.

Vừa vặn Quân Đế Đình hắn mới thành lập không lâu, không có thứ gì đủ ghê gớm để trấn giữ toàn trận.

Chuẩn Tiên khí Đấu Thiên thần kích này trái lại là một lựa chọn không tồi.

Quân Tiêu Dao nâng tay, nắm lấy Đấu Thiên thần kích, muốn rút nó ra.

Mà Lý Vô Song nhìn thấy cảnh như vậy, không chỉ không phẫn nộ, ngược lại khóe miệng còn cong lên một tia cười khẩy.

“Thật sự cho rằng binh khí của ta dễ lấy như vậy sao?”

Đấu Thiên thần kích chẳng những dung nhập tinh huyết bản mạng của Đấu Thiên Chiến Hoàng, hắn còn để lại một vài hậu chiêu trong đó nữa.

Nếu như những người khác tùy tiện muốn động vào thần kích này thì tức khắc sẽ gặp phải xung kích từ ý chí mà Chiến Hoàng lưu lại.

Đó không phải là người bình thường có thể tiếp nhận được.

Dưới hành động bất ngờ, thậm chí nguyên thần cũng có thể trực tiếp bị ý chí Chiến Hoàng làm sụp đổ.

Ngay lúc bàn tay Quân Tiêu Dao nắm trên Đấu Thiên thần kích.

Ầm!

Cả Đấu Thiên thần kích tản ra một luồng kim mang rực rỡ, mang theo sự cuồng ngạo.

Trong ý thức của Quân Tiêu Dao nháy mắt hiện ra một bóng dáng cuồng ngạo vô cùng to lớn, đấu thiên chiến địa.

“Đồ kiến hôi, thần phục đi!”

Bóng dáng cuồng ngạo kia chính là ý chí Chiến Hoàng của Đấu Thiên Chiến Hoàng lưu lại.

Có thể nói, nếu không so được với Đấu Thiên Chiến Hoàng ở phương diện tâm tính thì sẽ bị ý chí Chiến Hoàng phá hỏng đạo tâm, nguyên thần tan biến.

Nhưng mà...

Quân Tiêu Dao ngắm nghía, nội tâm không chút dao động, thậm chí còn muốn cười.

“Chỉ như vậy thôi à?”

Quân Tiêu Dao hơi nghiêng đầu.

Nguyên thần Tam Thế chồng thêm cảnh giới linh hồn cấp Hằng Sa đại viên mãn thổi quét ra.

Ba đóa hoa Đại Đạo nở rộ, ba bóng dáng siêu nhiên ngồi xếp bằng trên đó, sương mù mênh mông.

Giống như đại biểu cho quá khứ, hiện tại, tương lai.

Nhìn thấy cảnh siêu nhiên huyền bí này, ngay cả ý chí Chiến Hoàng cũng ngây ngẩn cả người.

Tên này còn có thể làm màu hơn hắn nữa!

Có thể nói, đổi thành bất kỳ kẻ nào, lọt vào xung kích của ý chí Chiến Hoàng thì chắc chắn đạo tâm sẽ không vững, nguyên thần run rẩy.

Nhưng đối với Quân Tiêu Dao mà nói, cái này tính là gì chứ?

Nguyên thần Tam Thế là nguyên thần hiếm thấy nhất.

Tu luyện tới Đại Thành, có thể nắm giữ quá khứ, hiện tại, tương lai.

Tuy Quân Tiêu Dao còn chưa hoàn toàn khai thác ra sức mạnh thật sự của nguyên thần Tam Thế nhưng hiện tại, chồng thêm cảnh giới nguyên thần cấp Hằng Sa đại viên mãn.

Ý chí Chiến Hoàng này đối với hắn không có chút uy hiếp nào.

Quân Tiêu Dao chỉ sửng sốt một lát, sau đó bắt đầu tiếp tục dùng sức, muốn rút Đấu Thiên thần kích ra.

“Điều này sao có thể chứ?”

“Chẳng lẽ ý chí lưu giữ trong đó đã sớm tiêu tán?”

Lý Vô Song cũng ngơ ngác.

Mà bên này, Đấu Thiên thần kích vẫn luôn run rẩy, có hoàng kim khí dâng lên, kháng cự Quân Tiêu Dao.

Bởi vì Đấu Thiên thần kích dung nhập tinh huyết bản mạng của Đấu Thiên Chiến Hoàng, nên những người khác muốn đụng vào và kiểm soát nó thì đương nhiên không phải chuyện đơn giản.

Quân Tiêu Dao thấy thế, khẽ cau mày.

Ngay sau đó, đầu ngón tay hắn ép ra một giọt máu.

Chính là tinh huyết của Thánh Thể Đạo Thai!

Bình Luận (0)
Comment