Hoang Cổ Thánh Thể (Bản Dịch)

Chương 2530 - Chương 2530 - Vân Khê Thổ Lộ Chân Tình

Chương 2530 - Vân Khê thổ lộ chân tình
Chương 2530 - Vân Khê thổ lộ chân tình

Nhóm dịch: Thiên Tuyết

“Sao lại thế...”

Lận Côn choáng váng.

Tuy hắn cũng nghe nói, Quân Tiêu Dao đã đánh bại Sở Tiêu - truyền nhân Nhân Hoàng.

Nhưng nghe nói là một chuyện, tự mình trải nghiệm lại là một chuyện khác.

Quân Tiêu Dao không ra tay nữa.

Hắn thản nhiên nói: “Từ tên ngu xuẩn nhà ngươi đã có thể nhìn ra được chủ tử nhà ngươi hẳn là cũng không thông minh đến đâu.”

“Cút về nói với chủ tử nhà ngươi, ta sẽ không để cho muội muội của ta đi tu luyện dưới tay của loại người như hắn đâu.”

“Nếu như không phục, Địa Hoàng cung các ngươi cũng có thể phái người đến đế tộc Vân thị tìm ta.”

Quân Tiêu Dao dứt lời, trực tiếp đưa Vân Khê và Lý Phi Nghiên cùng rời đi.

“Đáng ghét, người này thế mà lại ghê gớm đến vậy, hắn rốt cuộc là quái vật gì chứ?”

Nguyên thần của Lận Côn cũng đang run rẩy.

Dù cho là những thiên kiêu Giới Trong Giới cũng không ghê gớm bằng Quân Tiêu Dao.

Nhưng bất luận ra sao, lần chịu thiệt này hắn bắt buộc phải chấp nhận.

Mất đi nhục thân, nguyên thần cũng chịu phải tổn thất, ảnh hưởng rất lớn đến hắn, dường như đã đoạn mất tiền đồ của hắn.

Ánh mắt Lận Côn đầy oán hận, nguyên thần chạy trốn vào khoảng không.

Phía bên này, nhóm người Quân Tiêu Dao cũng đã rời khỏi biển Mê Huyễn của thế giới địa tâm.

“Khê Nhi, muội sẽ không trách vi huynh không cho muội đi Địa Hoàng cung đâu nhỉ?” Quân Tiêu Dao hỏi.

Vân khê sững sờ, sau đó nghiêm túc nhìn chăm chú Quân Tiêu Dao, hỏi ngược lại: “Ca ca biết tại sao Khê Nhi lại muốn nỗ lực trở nên mạnh không?”

Quân Tiêu Dao im lặng.

“Bởi vì, Khê Nhi muốn làm nương tự hào, còn có... muốn khiến... ca ca cũng tự hào về Khê Nhi.”

Vân Khê nói đến đây, cụp mắt xuống.

Lông mi dài cũng khẽ run lên.

Đây là lời thật lòng của nàng.

“Nha đầu ngốc, muội vẫn luôn là sự tự hào của ta mà.”

Quân Tiêu Dao cười dịu dàng.

Muội muội hờ này, khi cần dỗ dành vẫn phải dỗ dành đôi chút.

“Nhưng mà...” Vân Khê hơi dừng lại, rồi tiếp tục nói.

“Ca ca biết không, trước đây ta bị người của đoàn lính đánh thuê Hồng Trần bắt được.”

“Ta nói với bọn họ, Vân Tiêu thiếu chủ của đế tộc Vân thị là ca ca của ta.”

“Nhưng bọn họ lại chê cười ta, nói ta mơ mộng hão huyền, nằm mơ giữa ban ngày.”

Vân Khê nói đến đây, đôi bàn tay trắng như phấn đã siết chặt, vai nhỏ khẽ run.

Quân Tiêu Dao thấy thế cũng thở dài trong lòng.

Hắn biết, sự xuất sắc quá đỗi của hắn đã đem đến cho tiểu cô nương Vân Khê này áp lực không nhỏ.

Hắn đặt một tay lên vai nhỏ của Vân Khê, nói: “Không cần quan tâm những chuyện đó.”

“Nhưng mà, Khê Nhi không thể không để ý.”

“Ca ca xuất sắc đến thế, mà Khê Nhi lại...”

“Khê Nhi muốn xứng với ca ca...”

Vân Khê thổ lộ chân tình, trong đôi mắt đẹp ẩn chứa sự long lanh lấp lánh.

Quân Tiêu Dao thở dài một hơi, nói: “Hà tất phải để ý cái nhìn của người khác, cũng không cần cho bản thân áp lực lớn như thế.”

“Muội là muội muội của ta, điểm này sẽ mãi mãi không thay đổi.”

“Ta còn sợ sau này muội gả cho người ta rồi sẽ chê vi huynh nữa đấy.”

Quân Tiêu Dao vì thay đổi không khí mà cố ý chòng ghẹo, nói đùa.

Ai ngờ, Vân Khê lại khoác vai Quân Tiêu Dao.

“Sẽ không đâu, ca ca còn nhớ ước hẹn với Khê Nhi không?”

“Trừ phi có nam tử cùng thế hệ xuất sắc hơn ca ca, nếu không, Khê Nhi mãi mãi sẽ không gả đi.”

Quân Tiêu Dao sửng sốt.

Ước hẹn này, Vân Khê thế mà vẫn còn nhớ.

Có điều hắn cũng không để ý lắm, Vân Khê còn nhỏ, chưa từng trải gì nhiều, sau này tự nhiên sẽ nghĩ thông thôi.

“Được rồi, còn làm nũng nữa hả, bên cạnh vẫn có người đó.”

Quân Tiêu Dao xoa đầu Vân Khê.

Gương mặt Vân Khê giống như là tôm hùm nấu chín, đỏ ửng cả lên.

Đây là lần đầu tiên nàng thổ lộ nhiều lời thật lòng đến thế với Quân Tiêu Dao.

Nhưng cũng tốt, suy nghĩ thực sự trong lòng nàng vẫn chưa lộ ra.

Nàng là một muội muội rất có lòng tham đó!

Có điều qua một màn thổ lộ này, tâm trạng Vân Khê cũng đã thoải mái hơn rất nhiều.

Một bên, Lý Phi Nghiêm nhìn thấy cảnh tượng huynh muội hòa thuận như này, khóe miệng cũng đã cong lên.

Điều này làm nàng nhớ lại tiểu đệ Lý Vô Song trong nhà.

Sau này, có lẽ cũng nên bớt chút thời gian đi thăm hắn.

Có điều Lý Phi Nghiên đã quyết định, chuyện mình trở thành người hầu của Quân Tiêu Dao vẫn là không nên nói cho Lý Vô Song.

Tránh làm hắn lo lắng.

Mặt khác, Lý Phi Nghiên bỗng nhiên còn nhớ đến một người khác.

“Chủ nhân, sau này có lẽ ngươi sẽ có thêm chút phiền phức.”

Lý Phi Nghiên đột nhiên nói.

“Phiền phức gì cơ?” Quân Tiêu Dao thản nhiên hỏi.

“Hồng Trần Đế Tử.” Lý Phi Nghiên đáp.

“Hắn á?”

Lông mày Quân Tiêu Dao nhướn cao.

Nói thật thì trước giờ đúng là Quân Tiêu Dao chưa từng để ý qua mấy chuyện này.

Lý Phi Nghiên tiếp lời: “Chủ nhân, tuy nói ra thì hơi có chút ngượng ngùng, nhưng lúc trước Hồng Trần Đế Tử đã từng có ý với ta.”

“Đương nhiên, hắn chính là hạng người hoa tâm, Phi Nghiên cũng chưa từng đáp ứng hắn bất cứ cái gì.”

“Nhưng mà bây giờ chủ nhân thu nhận Phi Nghiên, Hồng Trần Đế Tử sẽ không để mọi chuyện trôi qua dễ dàng như vậy.”

“Chớ nói chi đến chuyện tùy tùng của hắn cũng đã chết.”

Có lẽ là bởi vì, ở trong lòng Lý Phi Nghiên, chính Quân Tiêu Dao đã cứu nàng một mạng.

Cho nên nàng hiện tại cũng đang vì Quân Tiêu Dao mà suy nghĩ.

Lúc trước Hồng Trần Đế Tử nhìn trúng năng lực quản lý và tầm mắt của nàng.

Hơn nữa bản thân nàng cũng có xuất thân là quý nữ của Đế tộc, thân phận không tính là thấp.

Cho nên, Hồng Trần Đế Tử có tính toán muốn đưa Lý Phi Nghiên vào hậu cung của mình.

Nhưng mà khi đó Lý Phi Nghiên rất rụt rè nên không đáp ứng với hắn.

Sau đó thì Hồng Trần Đế Tử vẫn giao quyền quản lý phòng đấu giá Hồng Trần cho nàng.

Tuy Lý Phi Nghiên không đáp ứng hắn. Nhưng sợ là Hồng Trần Đế Tử đã xem nàng như nữ nhân của mình rồi.

Mà nữ nhân của mình bị người khác thu về dưới trướng, miệng gọi người khác chủ nhân.

Tâm trạng của Hồng Trần Đế Tử lúc này nàng có thể tưởng tượng được.

“Chỉ là một Hồng Trần Đế Tử mà thôi, cần gì phải để ý.”

Vẻ mặt Quân Tiêu Dao thản nhiên nói.

Lý Phi Nghiên nghe thế chỉ biết câm nín.

Hồng Trần Đế Tử là nhân vật như thế nào?

Chính là con nối dõi của thủ quan nhân Hồng Trần Đại Đế.

Là một thiên kiêu cấp phá cấm nổi danh lâu năm trong Giới Hải.

Trong tay còn nắm quyền tối cao của một thế lực lớn như thương hội Hồng Trần.

Bình Luận (0)
Comment