Nhóm dịch: Thiên Tuyết
Bên trong thế giới trong đỉnh, Quân Tiêu Dao đang tản bộ.
Hắn vừa tiến vào thế giới trong đỉnh thì lập tức nhận ra biến hóa trong thiên địa.
Đó chính là, đạo uẩn vô cùng nồng đậm.
Tu đạo, lĩnh ngộ pháp tắc vân vân ở nơi này đều cực tốt.
“Trách không được gọi là Đại Diễn Đạo Đỉnh, đạo uẩn trong này thật đúng là quá nồng đậm.”
“Khó trách người sáng tạo của Tam giáo cũng sẽ ở trong này luận đạo.”
Quân Tiêu Dao tự nói thầm.
Đại Diễn Đạo Đỉnh này, quả thật là một món thiên địa kỳ vật.
Điều này càng khiến trong lòng Quân Tiêu Dao hiện lên suy nghĩ.
Nếu mà có thể nắm Đại Diễn Đạo Đỉnh này trong tay.
Quân Tiêu Dao hoàn toàn có thể dùng nó để lĩnh ngộ pháp tắc.
Quân Tiêu Dao cảm thấy tốc độ lĩnh ngộ pháp tắc của mình bây giờ vẫn là quá chậm.
Nếu có Đại Diễn Đạo Đỉnh phụ trợ lĩnh ngộ, tốc độ hẳn là sẽ nhanh hơn một chút.
“Đại Diễn Đạo Đỉnh này, rốt cuộc làm gì mới có thể thu phục được nó đây?” Quân Tiêu Dao suy tư trong lòng.
Nếu như Đại Diễn Đạo Đỉnh dễ thu như vậy, sợ là đã bị cường giả Tam giáo thu đi từ lâu rồi.
Chắc chắn là cần một phương pháp đặc biệt nào đó.
Hoặc là Đại Diễn Đạo Đỉnh này, vốn là của người sáng tạo Tam giáo lưu lại cho hậu bối.
Quân Tiêu Dao vừa suy nghĩ vừa tiếp tục xâm nhập.
Không biết đã qua bao lâu.
Quân Tiêu Dao phát hiện, phía trước có một vách đá, trên đó hình như có khắc hoa văn.
Quân Tiêu Dao tiến lên, phát hiện đây là tmột bức bích họa do tiền nhân Tam giáo lưu lại.
Tuy không phải là cơ duyên lớn, nhưng đối với Quân Tiêu Dao thì có còn hơn không.
Sau đó, Quân Tiêu Dao tiếp tục đi tới, lại phát hiện ra mấy di tích.
Điều này ngược lại khiến Quân Tiêu Dao có cái nhìn hiểu rõ sâu sắc hơn đối với Tam giáo.
Tuy bây giờ hắn là chưởng lệnh giả Nho môn, tu luyện Thiên Địa Hạo Nhiên Bảo Điển của Nho môn.
Nhưng không có nghĩa hắn không hề hiểu chút gì cả về Phật môn, Đạo môn.
Lấy thiên phú yêu nghiệt hiện tại của Quân Tiêu Dao, chỉ cần hắn nguyện ý, Nho đạo gì đó, còn có Đan đạo, Kiếm đạo, Trận đạo, Khí đạo, Phù đạo vân vân, đều là dễ dàng học được.
Có thể nói, sau khi tiêu hóa những cơ duyên này, Quân Tiêu Dao không chỉ có sự hiểu biết sâu sắc hơn về Nho giáo, mà còn có cái nhìn sâu hơn về Đạo và Phật nữa, không thua gì những thiên kiêu của hai giáo khác.
Mà ngay khi Quân Tiêu Dao ngồi xếp bằng ngộ đạo trước di khắc thạch bích.
Bỗng nhiên, xa xa có tiếng xé gió truyền đến.
Quân Tiêu Dao mở mắt nhìn lại.
Một nam tử đạo bào quần áo nhuộm máu, độn không mà đến.
Đây chính là thiên kiêu của Tam Thanh đạo môn, Quan Hồng Quyên!
“Vân Tiêu thiếu chủ!”
Nhìn thấy Quân Tiêu Dao, trong mắt Quan Hồng Quyên nhất thời lộ vẻ mừng rỡ.
Quân Tiêu Dao đứng dậy tiến lên.
“Quan đạo hữu, đã xảy ra chuyện gì với ngươi vậy?”
Nhìn Quan Hồng Quyên một thân vết máu, Quân Tiêu Dao nhíu mày.
“Vân Tiêu thiếu chủ, là Bạt tộc, Bạt tộc cũng tiến vào Không Gian Tam Thánh!” Quan Hồng Loan nói.
“Bạt tộc, quả nhiên là như thế.”
Quân Tiêu Dao ngược lại không cảm thấy quá mức bất ngờ.
Xem ra, đúng thật là Bạt tộc đã đả thông thông đạo không gian giữa khu Vô Nhân và nơi này.
Thế nhưng, điều khiến Quân Tiêu Dao suy tư là tại sao Bặt tộc lại xuất thủ.
Lý do duy nhất hẳn là muốn tiêu diệt lực lượng tinh anh của Tam giáo.
Dù sao những thiên kiêu đang lịch lãm ở đây đều là trụ cột tương lai của Tam giáo.
Nhưng nó chỉ đơn giản như vậy à?
Quân Tiêu Dao nghĩ đến một phương diện khác.
Mạt Nhật Thần Giáo!
Mạt Nhật Thần Giáo hợp tác với Bạt tộc.
Trước đó, bản nguyên Ma Quân bị thả ra cũng có một phần nguyên nhân là do có sự trợ giúp của Bạt tộc.
“Như vậy xem ra, ngoại trừ ma nữ kia thì hẳn là còn có người khác của Mạt Nhật Thần Giáo, mà mục đích...”
“Hẳn là Ma Hậu chuyển thế kia.”
Suy nghĩ của Quân Tiêu Dao linh hoạt lên, trong nháy mắt nghĩ đến rất nhiều.
Sau đó, Quân Tiêu Dao lấy thánh đan chữa thương cho Quan Hồng Quyên.
“Ta đi xem trước, Quan đạo hữu tìm một chỗ chữa thương, sau đó có thể thông báo tới tới Tam giáo.” Quân Tiêu Dao nói.
“Ta biết rồi, Vân Tiêu thiếu chủ cũng phải cẩn thận.” Quan Hồng Quyên gật đầu nói.
Thế nhưng nghĩ tới thực lực kinh khủng của Quân Tiêu Dao trong lời đồn, Quan Hồng Quyên cảm thấy, người nên lo lắng hẳn là đám Bạt tộc kia.
Sau đó, Quân Tiêu Dao một mình tiếp tục xâm nhập.
Mà phía bên kia.
Lý Vô Song đang tìm hiểu trước một vách đá, cũng biết được tin tức Bạt tộc xuất hiện.
“Sao Bạt tộc lại xuất hiện ở đây?”
Lý Vô Song nhíu mày.
Hắn sợ Bạt tộc sẽ làm phiền hành động của hắn.
“Không biết Tam tỷ như thế nào, ta phải đi tìm nàng trước.”
Tuy rằng lúc trước, Lý Thanh Hàn và Quân Tiêu Dao đi cùng với nhau khiến trong lòng Lý Vô Song vô cùng căm phẫn.
Nhưng dù sao nàng cũng là Tam tỷ của hắn.
Thân hình Lý Vô Song cũng chợt lóe lên.
...
Bên trong Không Gian Tam Thánh.
Một khu vực nào đó.
Hư không nổ tung, thần hoa rực rỡ, có kiếm quang lướt trời, có khí hoang tràn ngập.
Đó là hai bóng người đang chiến đấu.
Trong đó có một nữ tử áo trắng tay cầm kiếm, chính là Lý Thanh Hàn.
Chỉ là giờ phút này, trạng thái của nàng không được tốt cho lắm.
Dung nhan vốn trong trẻo lạnh lẽo của nàng mang theo một tia ửng hồng không bình thường.
“Ngươi, vô sỉ!”
Đôi mắt đẹp của Lý Thanh Hàn chứ sự lãnh khốc, nhìn về phía một bóng người khác.
Đó là một nam tử có khuôn mặt tà dị.
Chính là một trong tam vương của Bạt tộc, sinh linh vương mạch của mạch Tướng Thần, Trâu Cốc.
Trên mặt Trâu Cốc lộ ra nụ cười khẩy, nhìn về phía Lý Thanh Hàn.
Lúc trước hắn đột nhiên ra tay, đánh lén Lý Thanh Hàn, đánh Dục Tâm Ma Hỏa vào trong cơ thể nàng.
Dục Tâm Ma Hỏa là thủ đoạn đặc biệt của Trâu Cốc.
Nếu đánh vào trong cơ thể, chẳng những khiến đối thủ phải thừa nhận dày vò mỗi giây mỗi phút, mà còn sẽ câu lên rất nhiều ý niệm và cảm xúc rườm rà khác.
Đối với nữ tử, hiệu quả thậm chí còn xuất sắc hơn.