Hoang Cổ Thánh Thể (Bản Dịch)

Chương 2545 - Chương 2545 - Lý Thanh Hàn Phẫn Nộ

Chương 2545 - Lý Thanh Hàn phẫn nộ
Chương 2545 - Lý Thanh Hàn phẫn nộ

Nhóm dịch: Thiên Tuyết

Giờ phút này, Lý Thanh Hàn không chỉ phải đối kháng Trâu Cốc mà còn phải điều động lực pháp tắc áp chế Dục Tâm Ma Hỏa trong cơ thể.

Có thể tưởng tượng được, tình hình của nàng tồi tệ như thế nào.

Đương nhiên, nếu như cho Lý Thanh Hàn đầy đủ thời gian, đương nhiên Lý Thanh Hàn cũng có thể diệt sạch Dục Tâm Ma Hỏa này.

Nhưng vấn đề là, Trâu Cốc sẽ cho nàng thời gian sao?

“Chậc chậc, máu của nữ tử nhân loại khi động tình là ngọt ngào thuần mỹ nhất.”

“Trước kia ta cũng đã từng thử qua.”

“Nhưng nữ tử băng sơn lạnh lùng như ngươi, thì vẫn là lần đầu tiên nếm thử.”

Trâu Cốc nhếch khóe miệng lên tiếng, lộ ra răng nanh hút máu, mang theo nụ cười tà dị.

“Vô liêm sỉ!”

Lý Thanh Hàn cắn nát răng ngà, đôi mắt đẹp bắn ra sát ý và lạnh lùng.

Nàng cầm kiếm lại ra tay, kiếm quang lay động Cửu Trọng Thiên.

Chính là tuyệt học kiếm đạo của Tam Thanh đạo môn, Cửu Huyền đạo kiếm!

Nhưng Trâu Cốc, thân là sinh linh vương mạch của Bạt tộc, thực lực há lại tầm thường.

Lý Thanh Hàn vốn bị thương, hơn nữa còn phải áp chế Dục Tâm Ma Hỏa trong cơ thể.

Uy lực của kiếm chiêu đương nhiên không có khả năng đạt tới thời đỉnh phong của nàng.

Hơn nữa sinh linh Bạt tộc trời sinh thân thể vô song, giống như sắt thép, thủy hỏa bất xâm.

Thế nên kiếm chiêu này, không cách nào tạo thành thương tổn quá lớn đối với Trâu Cốc.

Hắn ngược lại là thò tay ra hướng về phía Lý Thanh Hàn muốn bắt nàng.

Lý Thanh Hàn cắn răng, không biết nên làm thế nào cho phải.

Tuy nhiên, nếu thật sự đến bước đó.

Cho dù nàng tự sát cũng sẽ không lưu lại cái gì cho sinh linh Bạt tộc.

Mà ngay trong nháy mắt này.

Vụt!

Một kiếm quang xẹt qua hư không như cắt giấy.

Trực tiếp chém cánh tay lộ ra của Trâu Cốc ra làm hai!

Nhìn thấy kiếm quang có hơi quen thuộc này, đôi mắt đẹp của Lý Thanh Hàn lộ ra vẻ mừng rỡ.

Như một người sắp chết đuối bắt được cọng rơm cứu mạng cuối cùng.

“Vân Tiêu thiếu chủ!”

Tâm trạng của Lý Thanh Hàn phập phồng lên xuống.

Người tới mặc một bộ áo trắng, nhẹ nhàng như tiên, đương nhiên là Quân Tiêu Dao.

Hắn nhìn về phía Trâu Cốc, lạnh nhạt nói: “Dám động thủ với người của Tam giáo, Bạt tộc, các ngươi đúng là không muốn sống nữa.”

“Là ngươi!”

Nhìn thấy Quân Tiêu Dao, đồng tử Trâu Cốc chợt co rụt lại.

Có thể nói, cho dù đụng phải bất kỳ thiên kiêu nào của Tam giáo, Trâu Cốc không hề có chút kiêng kỵ nào.

Càng không có khả năng sợ hãi.

Nhưng cố tình lại gặp phải Quân Tiêu Dao.

Đây chính là Tiên Thiên Thánh Thể Đạo Thai!

Nếu Trâu Cốc nói không kiêng kỵ gì, đó là không có khả năng.

“Ngươi nhận ra ta?” Quân Tiêu Dao thản nhiên nói.

“Tiên Thiên Thánh Thể Đạo Thai của thế giới Nam Đẩu, ai có thể nghĩ tới, ngươi lại có thể trưởng thành tới mức này?” Giọng Trâu Cốc trầm xuống.

Chỉ sợ khi đó, mạch Tướng Thần cũng không nghĩ tới.

Một Tiên Thiên Thánh Thể Đạo Thai đi ra từ thế giới Đại Thiên sẽ trưởng thành tới tình trạng như bây giờ.

Vô số hào quang bao phủ trên người hắn.

“Biết ta xuất thân từ thế giới Nam Đẩu, xem ra ngươi là hậu duệ của mạch Tướng Thần.”

Nghe nói như vậy, trong mắt Quân Tiêu Dao càng chảy xuôi vẻ lạnh như băng.

Tuy hắn không có thiện cảm gì đối với Bạt tộc.

Nhưng cũng không giống như các sinh linh Giới Hải khác, vô cùng thống hận Bạt tộc.

Dù sao bản thân Y Y cũng có liên quan đến Đế Nữ Bạt.

Thế nhưng đối với mạch Tướng Thần, Quân Tiêu Dao chỉ có lãnh ý.

Dù sao lúc trước, pháp thân Tướng Thần xâm lấn thế giới Nam Đẩu.

Còn khiến mẫu thân của hắn là Nguyệt Chi Lam bị thương.

Cho nên đối với mạch này, Quân Tiêu Dao chỉ có sát ý và chán ghét.

Không có bất kỳ lời nói nhảm nào, Quân Tiêu Dao trực tiếp giơ tay lên, pháp tắc trải rộng, uy năng mênh mông.

Trâu Cốc âm thầm cắn răng.

Hắn dù sao cũng là sinh linh vương mạch Bạt tộc, không có khả năng không chiến mà chạy.

Hơn nữa tuy Tiên Thiên Thánh Thể Đạo Thai khủng bố, nhưng trong cơ thể hắn chảy xuôi huyết mạch vương giả của Bạt tộc.

Hẳn là cũng không đến mức không có lực đánh một trận.

Nhưng mà một chiêu qua đi, kết quả chứng minh, Trâu Cốc thật sự không có sức đánh một trận.

Phụt!

Một cánh tay khác của Trâu Cốc trực tiếp bị Quân Tiêu Dao đánh cho vỡ vụn.

Cơ thể của Bạt tộc rất mạnh, được xưng là vạn pháp bất xâm, đao thương bất nhập.

Nhưng bất kỳ thân thể nào khi so sánh với Quân Tiêu Dao đều biến thành cặn bã trong nháy mắt.

Không phải thân thể Bạt tộc không mạnh, mà là thân thể của Quân Tiêu Dao quá mức biến thái, vượt xa cảnh giới tu vi bản thân hắn.

“Đi!”

Trâu Cốc không còn ảo tưởng nữa, lập tức xoay người bỏ chạy.

Nhưng Quân Tiêu Dao sẽ để cho hắn đi sao?

Một kiếm lướt qua, thời gian như bị đình trệ.

Như Thị Ngã Trảm, Sát Na Phương Hoa!

Hai kiếm chiêu hợp nhất, tốc độ nhanh đến cực hạn, uy lực lại mạnh đến cực hạn.

Nguyên thần của Trâu Cốc lẫn thân thể đồng thời vỡ vụn!

Chém giết sinh linh vương mạch Bạt tộc, tuyệt đối không phải là một chuyện đơn giản.

Nhưng đối với Quân Tiêu Dao thì đúng là dễ như uống nước ăn cơm.

Có lẽ, Trâu Cốc trong sinh linh vương mạch đời thứ ba của Bạt tộc không tính là đặc biệt xuất chúng.

Có lẽ vương mạch sinh linh xếp hạng mấy người đầu tiên, mới có thể cùng Quân Tiêu Dao đọ sức một chút.

“Lý cô nương, không có việc gì...”

Quân Tiêu Dao vừa xoay người.

Một thân thể mềm mại ấm áp va vào lòng hắn.

Lúc này mặt Lý Thanh Hàn ửng đỏ, thổ khí như lan.

“Lý cô nương, ngươi...”

Lông mày Quân Tiêu Dao khẽ nhíu lại, sau đó hơi điều tra một chút là hiểu được.

“Thì ra là như vậy.”

Ngay khi Quân Tiêu Dao muốn ra tay cứu chữa.

Bỗng nhiên, hắn như nhận ra cái gì đó, đáy mắt lộ ra một tia trêu chọc thản nhiên.

“Vân Tiêu thiếu chủ, ta… cảm giác rất kỳ quái...”

Lý Thanh Bần bỗng nhiên ôm lấy Quân Tiêu Dao, trong đôi mắt đẹp, sớm đã không còn thanh minh như trước.

Mà là một mảnh mê loạn.

Hiệu quả của Dục Tâm Ma Hỏa so với tưởng tượng của nàng còn lợi hại hơn.

Nếu là Trâu Cốc, cho dù Lý Thanh Bần liều chết cũng phải tự sát.

Nhưng nhìn tuấn nhan tuyệt thế của Quân Tiêu Dao trước mặt như trích tiên hồng trần.

Lý Thanh Bần còn muốn tự sát thì nàng đúng là đồ ngốc.

Bình Luận (0)
Comment