Hoang Cổ Thánh Thể (Bản Dịch)

Chương 2550 - Chương 2550 - Ta Mới Là Người Sở Hữu Bản Nguyên Ma Quân!

Chương 2550 - Ta mới là người sở hữu bản nguyên Ma Quân!
Chương 2550 - Ta mới là người sở hữu bản nguyên Ma Quân!

Nhóm dịch: Thiên Tuyết

Chứng kiến cái chết của Ma Sát Tử, Phạm Thanh Đăng cũng khá kinh hãi.

Nàng tự thấy, dưới trạng thái công bằng nàng cũng có thể trấn giết được Ma Sát Tử.

Nhưng chắc chắn không được như Quân Tiêu Dao, nhấc tay một cái đã có thể tiễn hắn đi.

Sau khi giết Ma Sát Tử, Quân Tiêu Dao nhìn về phía Oản Nhi và Phù Đồ Ngạn.

Phù Đồ Ngạn là một quân cờ đã được an bài ngay từ đầu khi ở vũ trụ Huyền Hoàng, tới tận bây giờ mới thu thì đúng là hơi lâu.

“Oản Nhi, bây giờ nên làm gì?”

Phù Đồ Ngạn và Oản Nhi tụ lại một chỗ, sắc mặt tái nhợt, giọng nói đầy sợ hãi.

Lúc trước hắn là một thiếu gia chỉ biết ăn chơi.

Dù có được bản nguyên Ma Quân thì tính cách cũng không thể lập tức thay đổi được.

Cho nên trong giờ phút này, loại cảm giác sắp chết khiến hắn vô cùng sợ hãi.

Hiện tại Oản Nhi cũng đang rất rối rắm.

Trông thấy dáng vẻ ngu ngốc hèn nhát này của Phù Đồ Ngạn.

Cơn thịnh nộ của nàng không kìm nén được nữa, lập tức bùng phát.

“Cái tên ngu xuẩn nhà ngươi, có chút cốt khí của người thừa kế của Ma Quân được không hả?”

Oản Nhi giận nhưng không có chỗ phát tiết.

Sao nàng lại dính phải một tên hèn nhát như vậy chứ?

Sao hắn có bản nguyên Ma Quân được vậy, nhặt được à?

Nghe vậy, Quân Tiêu Dao không nhịn được cười khẽ.

“Thú vị, xem ra quân cờ Phù Đồ Ngạn này mang đến cho cô nương không ít phiền phức.” Quân Tiêu Dao cười nhạt nói.

“Cái gì, quân cờ?” Oản Nhi giật mình.

Phù Đồ Ngạn lại càng sửng sốt hơn.

Hắn nhớ tới lúc trước khi mình có được bản nguyên Ma Quân, đúng thật là tình cờ nhặt được.

Phù Đồ Ngạn trợn tròn hai mắt, sống lưng lạnh toát.

Hắn nhìn nụ cười nhạt trên mặt Quân Tiêu Dao, không thể tin được.

“Ồ, giờ mới hiểu à, hơi trễ đó.” Quân Tiêu Dao nói.

“Ngươi có ý gì, chẳng lẽ…” Oản Nhi nhìn Phù Đồ Ngạn.

“Không, không thể nào, ta là truyền nhân của Ma Quân, là thiên mệnh chi nhân!”

Phù Đồ Ngạn hét lên, thúc giục lực bản nguyên Ma Quân trong cơ thể, muốn làm như Cổ Nghiệt, phá tan sự trói buộc của Phương Thốn Càn Khôn.

Nhưng một giây sau.

Quân Tiêu Dao vươn tay lên vẫy nhẹ một cái.

Lực bản nguyên Ma Quân trong cơ thể Phù Đồ Ngạn lập tức thoát ra khỏi cơ thể hắn, lơ lửng trong tay Quân Tiêu Dao.

Một màn này khiến Oản Nhi và Phạm Thanh Đăng đứng hình.

“Cái này…sao có thể?”

Đồng tử Oản Nhi co lại, không thể tin được.

Đó là bản nguyên Ma Quân đó, sao có thể bị người khác điều khiển một cách dễ dàng như vậy.

Làm được như vậy thì chỉ có một khả năng, đó là…

Hô hấp Oản Nhi trở nên dồn dập, đầu óc nổ tung như có hàng vạn tia sét đánh xuống!

Suy đoán này khiến da đầu nàng run lên, không thể tin nổi!

“Tất cả mọi thứ của ngươi là ta ban cho.”

“Sở dĩ ngươi có thể sống được tới bây giờ cũng là nhờ sự nhân từ của ta.”

“Vì vậy, Phù Đồ Ngạn, ngươi nên biết ơn ta vì đã để ngươi sống lâu đến vậy.”

Quân Tiêu Dao nở nụ cười.

Dưới ánh nhìn chăm chú của Oản Nhi, Phù Đồ Ngạn và Phạm Thanh Đăng.

Luồng bản nguyên Ma Quân được lấy ra từ người Phù Đồ Ngạn dần dần nhập vào cơ thể Quân Tiêu Dao.

Thân thể Phù Đồ Ngạn run lên, sắc mặt tái nhợt, hô hấp khó khăn.

“Là ngươi, thì ra là ngươi…”

Giờ phút này không từ nào có thể diễn tả được tâm trạng của Phù Đồ Ngạn.

Dù hắn có ngu đến mức nào thì hiện tại cũng đã hiểu ra mọi chuyện.

Hóa ra từ đầu đến cuối hắn chỉ là một con cờ trong ván cờ của Quân Tiêu Dao mà thôi.

Hơn nữa hắn còn không nhận ra điều đó, ngu ngốc cho rằng mình là thiên mệnh chi nhân.

Thậm chí còn mơ đến ngày mình trở thành Ma Quân, thống lĩnh Mạt Nhật Thần Giáo.

Bây giờ, giấc mộng đó tan vỡ rồi.

Hắn như một thằng hề!

“Hóa ra ngươi mới là…”

Oản Nhi cũng vô cùng bất ngờ, mấp máy môi.

“Đúng vậy, Phù Đồ Ngạn chỉ là con cờ của bổn thiếu chủ mà thôi.”

“Ta mới là người sở hữu bản nguyên Ma Quân!”

Trừ Quân Tiêu Dao ra ba người còn lại đều ngây người.

May mà ở đây chỉ có bọn họ.

Nếu không, để chuyện này truyền ra ngoài cho người khác biết.

Thì đây chắc chắn là một sự kiện lớn gây sốc cực độ.

Vị này là Vân thị Thiếu chủ người được bao phủ bởi vô vàn ánh sáng chói lọi, nổi tiếng trong Giới Hải.

Vậy mà lại là người thừa kế tiềm ẩn của bản nguyên Ma Quân!

Đây quả là chuyện ngoài sức tưởng tượng của tất cả mọi người!

Ngay cả Oản Nhi cũng thấy đầu óc trống rỗng!

Phải biết rằng, Quân Tiêu Dao không chỉ là Vân thị Thiếu chủ.

Mà hắn còn là Nho môn chưởng môn lệnh giả nữa đấy.

Nho môn gần như là đối thủ một mất một còn Mạt Nhật Thần Gáo.

Thế mà đối thủ một mất một còn này hóa ra lại là người một nhà!

Mà quan trọng hơn là nàng đã hiểu hết mọi chuyện rồi.

Mọi chuyện đều là hiểu lầm của nàng.

Phù Đồ Ngạn không phải là người kế bản nguyên Ma Quân gì cả.

Hắn chỉ là một quân cờ mà thôi.

“Không, điều đó là không thể!”

Phù Đồ Ngạn gào lên, hắn tựa như phát điên.

Bản nguyên Ma Quân trong cơ thể bị rút đi, khí tức của hắn liền giảm xuống như một quả bóng bị xì hơi.

Lúc trước ở Phù Đồ thánh tộc hắn vốn là công tử bột.

Nhờ vào bản nguyên Ma Quân mới miễn cưỡng ngốc dậy được.

Bây giờ Quân Tiêu Dao lấy đi phần lực lượng này.

Chuyện này đối với hắn không khác gì đất bằng nổi sóng.

Nhưng mà chuyện khiến đáy lòng Phù Đồ Ngạn run rẩy chính là.

“Thế hóa ra việc ta nhặt được bản nguyên Ma Quân là ngươi cố ý sắp đặt à.”

Phù Đồ Ngạn nghiến răng, hai mắt đỏ ngầu.

“Tất nhiên rồi, nếu không phải ngươi thì làm sao có thể chăm ngòi mâu thuẫn giữa Phù Đồ thánh tộc và các tộc khác được chứ.”

“Phù Đồ thánh tộc bị diệt một cách dễ dàng như vậy, quả thật là không thể bỏ qua công lao của Phù Đồ Ngạn ngươi được.”

Lời này của Quân Tiêu Dao, đúng thật là giết người tru tâm.

Đừng nói là Phù Đồ Ngạn.

Ngay cả Oản Nhi nghe xong cũng cảm thấy đáy lòng lạnh băng.

Trước đó nàng mê muội, bảo sao bản nguyên Ma Quân lại có thể tìm một tên phế vật như Phù Đồ Ngạn làm kí chủ được chứ.

Bình Luận (0)
Comment