Hoang Cổ Thánh Thể (Bản Dịch)

Chương 2551 - Chương 2551 - Giải Quyết Phù Đồ Ngạn

Chương 2551 - Giải quyết Phù Đồ Ngạn
Chương 2551 - Giải quyết Phù Đồ Ngạn

Nhóm dịch: Thiên Tuyết

Hiện tại.

Nhìn vị công tử áo trắng tâm tư thâm trầm ở trước mặt này.

Oản Nhi cảm thấy Quân Tiêu Dao chắc chắn là một truyền nhân hoàn mỹ của Ma Quân.

Mạnh mẽ, tuấn tú, thân phận cao quý, thâm tàng bất lộ, luôn giữ kín thân phận truyền nhân Ma Quân của mình.

Nhìn lại Phù Đồ Ngạn không bằng một góc của hắn.

Thậm chí ngay cả tư cách để so sánh cũng không có.

Lúc trước nàng từng nghĩ rằng, nếu có thể tìm được một người thừa kế có thực lực cường đại của bản nguyên Ma Quân, nàng tình nguyện làm ấm giường cho hắn.

Nhưng mà bây giờ sau khi thấy Quân Tiêu Dao.

Đừng nói là làm ấm giường, ngay cả làm những chuyện to gan hơn nữa cũng không thành vấn đề!

“Chết tiệt, là ngươi, tất cả đều do ngươi…”

Phù Đồ Ngạn vô cùng câm hận.

Hận đến nỗi quên luôn sợ hãi.

Quân Tiêu Dao lạnh nhạt lắc đầu, lười để ý đến cảm xúc của Phù Đồ Ngạn.

Hắn tùy tiện phất tay, pháp tắc bên trong Phương Thốn Càn Khôn dâng lên như thủy triều.

Không còn nghi ngờ gì nữa, thân thể Phù Đồ Ngạn tan nát như một quân cờ, hình thần câu diệt.

Quân Tiêu Dao thuận tay giải quyết Phù Đồ Ngạn như phủi một hạt bụi vậy.

Lúc này, Oản Nhi mừng rỡ nói.

“Không ngờ Vân Tiêu thiếu chủ lại là người một nhà!”

Nghe vậy trên mặt Phạm Đăng Nhiên hiện lên tia đề phòng.

Nếu Quân Tiêu Dao thật sự giấu kín như vậy.

Vậy hắn chắc chắn sẽ không ta cho mình.

Thậm chí sẽ làm ra một số chuyện rất đáng sợ đối với mình.

Phạm Đăng Nhiên biết bản nguyên Ma Hậu trong cơ thể mình có sức hấp dẫn rất lớn với người thừa kế bản nguyên Ma Quân.

Quân Tiêu Dao nhìn về phía Oản Nhi, nhìn nàng từ trên xuống dưới.

Oản Nhi có dáng người cao gầy, làn da trắng nõn như sữa, như ẩn như hiện thấp thoáng sau lớp vải đen, rất quyến rũ.

Trong Mạt Nhật Thần Giáo nàng là một ma nữ nổi tiếng và cũng là một báu vật, không biết đã khiến bao nhiêu giáo chúng mê mẩn.

Nhưng mà, trong mạch Ma Hậu, địa vị của nàng không thấp, thế nên không ai có tư cách cưỡng ép chiếm hữu nàng.

Lúc trước, khi bị ánh mắt của Phù Đồ Ngạn lướt qua, nàng sẽ thấy chán ghét, buồn nôn.

Nhưng khi bị Quân Tiêu Dao nhìn chằm chằm như thế này, nàng lại không ghét nổi.

Thậm chí, bị một mỹ nam tuyệt thế nhìn chăm chú như vậy, nàng còn cảm thấy hơi hưng phấn.

Chẳng lẽ nàng thật sự muốn làm ấm giường sao?

Nhưng cảm giác hưng phấn này rất nhanh đã bị một câu Quân Tiêu Dao kéo xuống.

“Người một nhà? E là cô nương đã hiểu lầm rồi.”

Quân Tiêu Dao cười nhạt, vẫn không thả Oản Nhi ra, từ từ siết Phương Thốn Càn Khôn lại.

“Nhưng mà Vân Tiêu thiếu chủ, ngài là người có được bản nguyên Ma Quân, hơn nữa còn mạnh hơn tên Phù Đồ Ngạn kia gấp nhiều lần.”

“Ngài rất có thể là Ma Quân tương lai thống nhất Mạt Nhật Thần Giáo!”

Oản Nhi biến sắc, vội mở miệng.

Cái quỷ gì vậy?

Chẳng lẽ Quân Tiêu Dao không có suy nghĩ giống như nàng sao?

Quân Tiêu Dao lãnh đạm nói: “Ta chính là Vân thị Thiếu chủ, chủ của Quân Đế Đình, chủ của vũ trụ Huyền Hoàng, Nho môn chưởng môn lệnh giả.”

“Ngươi cho rằng, ta cần cái vị trí Ma Quân Mạt Nhật Thần Giáo sao?”

Quân Tiêu Dao nói một hơi khiến Oản Nhi á khẩu không nói được lời nào.

Nghe qua thì đúng là như vậy thật.

“Nhưng mà, chẳng lẽ Vân Tiêu thiếu chủ không muốn lấy được toàn bộ số bản nguyên Ma Quân ấy ư, hơn nữa Ma Quân đại nhân còn lưu lại người thừa kế.”

“Nếu trở thành Ma Quân, ngài có thể khiến thực lực của mình cường đại hơn nữa.” Oản Nhi vẫn thấy không cam lòng.

“Với thiên phú của ta, có cần thiết không?” Quân Tiêu Dao nói.

Oản Nhi lại á khẩu không trả lời được.

Nàng thậm chí còn muốn mắng người.

Tại sao bản nguyên Ma Quân lại rơi vào người tên yêu nghiệt không cần bản nguyên Ma Quân chứ.

Nghe được những lời này, vẻ đề phòng trong đôi mắt xinh đẹp của Phạm Thanh Đăng dần biến mất.

Nàng cũng lên tiếng: “Không hổ là Vân thị Thiếu chủ, trung can nghĩa đảm, trước sau vẫn hướng tới Tam giáo và chúng sinh ở Giới Hải.”

Phạm Thanh Đăng thật sự cảm thấy, Quân Tiêu Dao rất có khí khái, không bị lực lượng Ma Quân hấp dẫn.

Nhưng nàng sẽ không bao giờ ngờ tới, trong lòng Quân Tiêu Dao cũng chỉ muốn lợi dụng Mạt Nhật Thần Giáo mà thôi.

Tuy hắn không cần Ma Quân chi lực.

Nhưng Đông Phương Ngạo tuyết cần.

“Được rồi, ngươi tên Oản Nhi đúng không, buông thức hải xuống đi để ta gieo ấn ký lên, ngươi vẫn còn cơ hội sống sót.”

Quân Tiêu Dao nói.

Đã giải quyết xong quân cờ Phù Đồ Ngạn.

Đương nhiên phải tìm một quân cờ mới.

Ma nữ Oản Nhi này chính là quân cờ thích hợp, có thể giúp hắn hiểu rõ Mạt Nhật Thần Giáo hơn.

Cho nên, hắn đương nhiên không thể giết chết Oản Nhi.

“Cái này…” Oản Nhi cắn môi.

Buông thức hải, gieo ấn ký, trên cơ bản là đựa cái mạng này cho Quân Tiêu Dao.

Là ai thì cũng đều không muốn giao tính mạng của mình cho người khác.

Nhưng vấn đề là, nàng có quyền lựa chọn sao?

Không đồng ý thì sẽ chết ngay.

“Có lẽ, sẽ có cách thuyết phục hắn hướng về phía Mạt Nhật Thần Giáo ta.”

Oản Nhi bỗng nhiên nghĩ tới điều này.

Dù sao Quân Tiêu Dao cũng là người thừa kế bản nguyên Ma Quân, nàng cần phải phụ tá hắn.

Thế nên nầng chẳng do dự lâu liền đồng ý, thả thức hải.

Quân Tiêu Dao cũng thuận thế gieo ấn ký xuống, sau đó mở Phương Thốn Càn Khôn ra.

“Chủ nhân.”

Oản Nhi xoay người hành lễ với Quân Tiêu Dao, đường cong lập lộ ra cùng với giọng điệu ủy mị mê người.

Quân Tiêu Dao bất động, hắn biết, Oản Nhi hẳn là muốn hắn hắc hóa đây mà.

Hắn bình tĩnh nhìn về phía Phạm Thanh Đồng.

“Không ngờ, Phật môn đúng thật là thâm tàng bất lộ tướng, còn có một vị chủ Vô Lậu Phật Thai.”

“Tất nhiên, bổn thiếu chủ càng không ngờ rằng, phật nữ chính là Ma hậu chuyển thế.”

“Vân Tiêu thiếu chủ, ta…”

Phạm Thanh Đăng muốn nói lại thôi.

“Xem như chúng ta trao đổi bí mật đi.”

“Ngươi có bản nguyê Ma hậu, ta có bản nguyên Ma Quân.”

Quân Tiêu Dao đáp xuống bên cạnh Phạm Thanh Đăng.

Phạm Thanh Đăng lập tức lộ ra vẻ khác thường.

Bình Luận (0)
Comment