Hoang Cổ Thánh Thể (Bản Dịch)

Chương 2557 - Chương 2557 - Lịch Sử Bao Giờ Cũng Giống Nhau Kinh Người, Đóng Cửa Đánh Chó

Chương 2557 - Lịch sử bao giờ cũng giống nhau kinh người, đóng cửa đánh chó
Chương 2557 - Lịch sử bao giờ cũng giống nhau kinh người, đóng cửa đánh chó

Nhóm dịch: Thiên Tuyết

Phạm Thanh Đăng thấy thế, chỉ có thể khẽ gật đầu, tiến đến chi viện Lý Thanh Hàn, đối chiến với Lý Vô Song.

Mà thiên kiêu Tam giáo và sinh linh Bạt tộc còn lại cũng giằng co với nhau, khí tức khóa chặt lẫn nhau.

Có điều bọn họ biết, thứ quyết định kết quả thắng bại thật ra nằm ở tình hình chiến đấu của đám người Quân Tiêu Dao.

Quân Tiêu Dao đưa tay lên, một bàn cờ nhỏ hư ảo xuất hiện trên lòng bàn tay, sau đó trực tiếp đón gió to lên.

Đạo văn hư không đan xen, lực lượng thế giới phun trào, trong nháy mắt hóa thành một phương thiên địa, giam ba thiên kiêu vương mạch Bạt tộc Tân Hình ở trong đó.

“Cẩn thận...”

Khí tức của ba người Tân Hình cũng bắt đầu dâng lên.

Lần này, Quân Tiêu Dao cất bước, muốn đích thân bước vào chiến trường.

Đây là bắt rùa trong hũ, đóng cửa đánh chó, không để ba thiên kiêu vương mạch Bạt tộc có cơ hội bỏ chạy được.

“Vân Tiêu, người thật sự dám cơ đấy!”

Nhìn thấy Quân Tiêu Dao tiến vào bên trong với vẻ mặt bình thản.

Sắc mặt Tân Hình lãnh khốc.

Hắn thật sự cho rằng bản thân có thể lấy sức một mình đối đầu với ba thiên kiêu vương mạch Bạt tộc bọn họ sao?

“Đóng cửa đánh chó mà thôi, nào có dám hay không dám gì chứ.” Quân Tiêu Dao miệt thị.

Chợt, hắn đánh ra một chưởng, chưởng phong chính khí bành trướng.

Thứ hắn thúc giục chính là Thiên Địa Hạo Nhiên Bảo Điển của Nho môn.

Vừa ra tay, chính khí rung động, dường như muốn làm sạch thiên địa, quét sạch hết tất cả những thứ tà ma quỷ quái dơ bẩn.

Hạo Nhiên chi khí của Nho môn có tác dụng khắc chế nhất định đối với Bạt tộc.

“Muốn chết!”

Ba người Tân Hình nghe vậy, trong con mắt màu tím nhạt bắn ra ánh sáng lạnh bức bách nhân tâm.

Thế mà lại dám gọi thiên kiêu vương mạch Bạt tộc bọn họ là chó.

Có thể nhẫn nại không thể nhẫn nhục!

Ba người bọn họ cùng ra tay thi triển thần thông Bạt tộc, sương mù màu đen ngập trời, Hoang Vu chi lực tràn ngập, giống như ngay cả hư không cũng đều phải khô héo.

Quân Tiêu Dao lấy ra một trăm vòng Thần miễn dịch pháp lực, chồng lên hố đen duy nhất.

Tất cả lực lượng đánh tới nếu không phải bị vòng Thần miễn dịch pháp lực triệt tiêu thì chính là bị hố đen duy nhất thôn phệ.

Quân Tiêu Dao như vào chỗ không người, bước một bước về phía trước, vượt qua hư không.

Một tay hắn hào quang rực rỡ, tay kia thì có lực luân hồi phun trào.

Hào quang kia sáng chói, ngưng tụ thành một bàn tay lớn che trời.

Lực luân hồi kia thì hóa thành một phương đạo bàn, dường như có thể luân chuyển thiên địa, nghiền ép vạn vật.

Đây đương nhiên là thần thông cốt chí tôn của Quân Tiêu Dao, Thượng Thương Chi Thủ và Đạo Bàn Luân Hồi.

Tuy hai thức thần thông này là chiêu thức Quân Tiêu Dao lĩnh ngộ ra tương đối sớm.

Nhưng có sự khác biệt với một vài chiêu thức thần thông khác.

Những thần thông này là cốt chi tôn trời sinh tự mang, cho nên có thể nương theo thực lực của Quân Tiêu Dao tăng lên mà tăng lên theo.

Tương tự như dị tượng Thánh Thể.

Mà bây giờ, cốt chí tôn lột xác thành Thần Huyết Chí Tôn, uy lực của hai thức này cũng càng khác biệt so với quá khứ.

Thượng Thương chi Thủ, đánh ra rơi xuống.

Đạo Bàn Luân Hồi, đồng thời nghiền ép.

Ầm!

Một chiêu này đánh xuống.

Cầu Mang trước đó chịu thương thế không nhỏ, thân thể vốn thủng trăm ngàn lỗ trực tiếp nổ tung.

Ngay cả Bạt tộc với thân thể cường hãn cũng không chịu nổi một kích này của Quân Tiêu Dao, nổ chia năm xẻ bảy.

Nguyên thần cũng nổ tung, hoàn toàn không có khả năng may mắn còn sống sót.

Mà hai người Tân Hình và Biện Linh, cơ thể cũng chấn động ken két, thân hình nhanh chóng lùi lại.

Vẻ mặt của bọn họ đều ngơ ngác, giống như choáng váng, toàn thân phát lạnh, nguyên thần đều đang run rẩy.

Đây chính là thực lực của thiếu chủ Vân thị danh chấn Giới Hải à?

Cầu Mang, cứ thế mà chết như một con ruồi bị đập rồi?

Bọn họ cảm thấy nguyên thần của họ như thể đã bị đóng băng, hoàn toàn đánh giá sai thực lực của Quân Tiêu Dao.

“Dùng hết sức ra tay!”

Tân Hình nói với Biện Linh.

Hắn cảm thấy một loại nguy cơ tột độ.

Hai người đều biết lần này không liều mạng thì không được rồi.

Vừa ra tay, huyết hải dâng trào, dường như có rất nhiều bóng dáng giãy dụa hiện lên ở trong đó, đang kêu rên thảm thiết.

Đây là một đại cấm thuật của Bạt tộc, khi sử dụng, dường như có thể kéo bất kỳ sinh linh nào vào biển máu, trở thành vật tế.

Nhưng điều này vô ích với Quân Tiêu Dao.

Bóng dáng của hắn sáng rực rỡ chói lọi, như thể có vô số đạo vân đang lưu chuyển trên bề mặt cơ thể.

Những thứ này là sự biểu hiện của lực pháp tắc.

Giống như dệt thành một bộ quần áo pháp tắc, bao phủ cơ thể của Quân Tiêu Dao, khiến cho vạn pháp không thể xâm nhập.

Hắn ung dung bước đi trong biển máu, giống như một vị thần mặc áo trắng bước đi trên biển.

Sau đó Quân Tiêu Dao đánh ra một chưởng, thúc giục sức mạnh trăm vạn thế giới Tu Di trong cơ thể.

Sức mạnh này mạnh đến mức nào?

Nói là có thể hủy diệt tinh hải, phá vỡ bầu trời thì cũng không quá.

“A!”

Một tiếng hét phát ra.

Thân thể mềm mại của Thất vương nữ Biện Linh bị sức mạnh này nghiền nát, bị đánh thành bọt máu, nguyên thần bị diệt vong.

Bóng dáng của Tân Hình cũng bị đánh lùi lại, một cơn ớn lạnh chưa từng thấy trào lên đến cổ họng.

Đây là loại đối thủ gì vậy, đúng là khiến cho người ta tuyệt vọng!

Trong quá khứ, hắn chỉ nhìn thấy loại tuyệt vọng này trên mặt một số thiên kiêu Giới Hải.

Đó là nỗi sợ hãi của thiên kiêu Giới Hải khi đối mặt với Bạt tộc bọn họ.

Nhưng bây giờ, tình thế giống như đã đảo ngược.

Loại tuyệt vọng này hiện rõ trên khuôn mặt của bọn họ.

“Đi!”

Tân Hình bị dọa cho sợ muốn vỡ mật, muốn độn không để trốn thoát.

Hắn đốt cháy kích phát hoàn toàn sức mạnh của vương mạch Bạt tộc trong cơ thể mình, muốn phá vỡ Phương Thốn Càn Khôn.

Thần thông cường đại bắn phá đi, lại phát hiện ra rằng Phương Thốn Càn Khôn căn bản là không hề nhúc nhích.

Cùng lắm chỉ là tạo nên một lớp gợn sóng.

Bình Luận (0)
Comment