Nhóm dịch: Thiên Tuyết
“A!” Cầu Mang phát ra tiếng gào thét.Thân là Bạt tộc, hắn có thể miễn dịch cảm giác đau.
Nhưng hắn không thể tin, không nghĩ tới binh khí bản mệnh của mình lại bị đập nát.
Binh khí này chính là hung binh tuyệt thế do hắn chém giết vô số sinh linh, huyết tế luyện thành.
Kết quả cứ thế mà vỡ vụn, chuyện này khiến hắn bị trọng thương nguyên khí.
Quân Tiêu Dao lại lần giơ chưởng ra, muốn đập nát nguyên thần của Cầu Mang.
Mà lúc này, hai người Tân Hình và Biện Linh liều chết xông lên.
Bọn họ không dám khinh địch, trực tiếp xuất ra tuyệt học của Bạt tộc.
Tân Hình đấm ra một quyền tràn ngập khí hoang vu, dường như muốn tước đoạt toàn bộ tinh hoa xác thịt của Quân Tiêu Dao.
Đây là một thức thần thông khủng bố của Bạt tộc, Hoang Vu Ma Quyền.
Quân Tiêu Dao thấy thế, thần sắc bình tĩnh, năm ngón tay hắn đưa ra.
Một lỗ đen như mực xuất hiện, muốn tước đoạt luyện hóa ngược lại Tân Hình.
Rõ ràng đây là hố đen duy nhất.
“Cái này...”
Vẻ mặt Tân Hình chấn động.
Rốt cuộc hắn biết được bao nhiêu pháp thế?
Không chỉ là chưởng lệnh giả Nho môn, tu luyện Nho đạo.
Thân thể còn mạnh mẽ như vậy.
Lại còn tu luyện loại pháp môn thôn phệ bá đạo hiến thấy nữa.
Có thể nói, thủ đoạn thần thông của Quân Tiêu Dao là tầng tầng lớp lớp, khiến thiên kiêu vương mạch Bạt tộc đều rung động cứng họng.
Lúc này, hai người Tân Hình và Biện Linh liên thủ, thần thông Bạt tộc cường hãn được thi triển ra, đối đầu với Quân Tiêu Dao.
Nhưng sau khi giao thủ một kích, thân người bọn họ nhanh chóng lùi lại.
Quân Tiêu Dao lấy sức một mình ngăn chặn sự kiêu căng phách lối của Bạt tộc.
Sinh linh bên phía Bạt tộc đều có hơi ngơ ra rồi.
Tuy nói bọn người Tân Hình, Biện Linh, Cầu Mang không tính là nổi bật nhất, cường hãn nhất trong số thiên kiêu vương mạch Bạt tộc đời thứ ba.
Nhưng dầu gì cũng là thiên kiêu vương mạch.
Càng chưa nói đến trong cùng cấp bậc, Bạt tộc so với những sinh linh khác là càng chiếm giữ nhiều ưu thế.
Thể xác bọn họ vô song, có thể miễn dịch cảm giác đau, còn nắm giữ Hoang Vu chi lực, còn có thể thôn phệ tinh huyết của quân địch.
Trong trường hợp cùng cấp bậc, sức chiến đấu là số một số hai, khó mà địch nổi.
Nhưng Quân Tiêu Dao lại dùng sức một người áp chế ba thiên kiêu vương mạch Bạt tộc trong nháy mắt.
Bọn họ thật sự không dám tin vào hai mắt của mình.
Mà lúc này, Tân Hình bỗng nhiên nhìn về phía Lý Vô Song nói: “Đấu Thiên Chiến Hoàng, ngươi và Tam giáo cũng là đại địch sinh tử, kẻ địch của kẻ địch chính là bằng hữu, không bằng chúng ta hợp tác với nhau, thấy sao?”
Ánh mắt Lý Vô Song lấp lóe.
Thật ra thì cho dù Tân Hình không nói, Lý Vô Song cũng sẽ ra tay với Quân Tiêu Dao.
Dù sao hắn cũng có ý định đoạt lấy Đại Diễn Đạo Đỉnh này.
Không nói hai lời, Lý Vô Song trực tiếp ra tay muốn đánh về phía Quân Tiêu Dao, cướp đoạt trung tâm Đại Diễn Đạo Đỉnh.
Nhưng mà, một bóng kiếm ngang trời xuất hiện.
Rõ ràng là Lý Thanh Hàn.
Nét mặt dưới mặt nạ của Lý Vô Song cứng lại!
Lịch sử đúng là giống nhau kinh người!
“Vân Tiêu thiếu chủ, ta cố gắng giúp ngươi kéo dài một đoạn thời gian.” Lý Thanh Hàn nói.
Đừng nhìn tính cách nàng lạnh lùng giống như sẽ không động tâm vì thứ gì bên ngoài.
Nhưng thật ra thì nàng vẫn là một kiếm tu chính nghĩa.
Quân Tiêu Dao thấy thế, đáy mắt lộ sự nghiền ngẫm.
Cảnh này nhìn thế nào cũng thấy có hơi quen mắt, giống như đã từng xảy ra ấy nhỉ?
Tuy hắn hoàn toàn không cần Lý Thanh Hàn trợ giúp.
Nhưng có thể khiến tâm tính Lý Vô Song bùng nổ, điều đó không tuyệt sao.
“Nếu vậy thì làm phiền Lý cô nương.”
Nhận được câu trả lời của Quân Tiêu Dao, khóe môi Lý Thanh Hàn thế mà mơ hồ lộ ra một tia ý cười.
Trước đó Quân Tiêu Dao cứu nàng.
Hiện tại, nàng có thể giúp đỡ Quân Tiêu Dao một chút, như vậy cũng đã có cảm giác thỏa mãn lắm rồi.
Mà Lý Vô Song nhìn thấy cảnh này, sắc mặt âm trầm xanh mét.
Tâm trạng hắn thì càng không cần nhiều lời.
Trước khi hắn tới đây có thề son sắt, cảm thấy tam tỷ Lý Thanh Hàn chắc chắn không có khả năng cùng xuất hiện với Quân Tiêu Dao.
Mà bây giờ thì sao?
Lý Thanh Hàn thế mà lại bởi vì bản thân có thể giúp đỡ được cho Quân Tiêu Dao mà lộ ý cười.
Cộng thêm trước đó hắn nhìn thấy Lý Thanh Hàn ôm lấy Quân Tiêu Dao.
Tuy đó là bởi vì Dục Tâm Ma Hỏa, nhưng Lý Vô Song không biết.
Sắc mặt hắn xanh lét.
“Người thành đại sự không câu nệ tiểu tiết, nhất định phải đoạt được Đại Diễn Đạo Đỉnh!”
Dường như có giọng nói nổ vang trong đầu Lý Vô Song.
Đó là ý chí thuộc về Đấu Thiên Chiến Hoàng.
Hắn đã mất đi Đấu Thiên thần kích, nếu như có thể có được Đại Diễn Đạo Đỉnh thì có thể bù lại một chút.
Cho nên Lý Vô Song chỉ có thể lại lần nữa ra tay.
Mà bên này, Quân Tiêu Dao tạm thời không để ý đến Lý Vô Song, ánh mắt ngược lại nhìn về phía ba thiên kiêu vương mạch Bạt tộc.
Đúng lúc này, Phạm Thanh Đăng tiến đến.
“Vân Tiêu thiếu chủ, ta tới giúp ngươi.”
Đừng quên, Phạm Thanh Đăng chính là người sở hữu bản nguyên thăng hoa, Vô Lậu Phật Thai.
Thực lực của nàng không phải là trưng cho đẹp.
Cộng thêm nàng còn có thu hoạch trong tháp Phật môn, chiến lực cũng không yếu.
“Phật nữ, ngươi đi trợ giúp Lý cô nương đối kháng Đấu Thiên Chiến Hoàng đi, sợ là một mình nàng không thể chống đỡ nổi.” Quân Tiêu Dao nói.
Tuy hắn biết Lý Vô Song sẽ không ra tay với tỷ tỷ của hắn, cho nên sẽ không hạ tử thủ.
Nhưng dù sao, hắn hẳn là còn có ý chí Đấu Thiên Chiến Hoàng, cho nên khó đảm bảo sẽ không xảy ra vấn đề gì.
“Nhưng mà một mình thiếu chủ...” Phạm Thanh Đăng chần chờ.
Một mình đối đầu với ba thiên kiêu vương mạch Bạt tộc, phóng mắt ra toàn Giới Hải cũng hiếm có thiên kiêu có năng lực này.
“Yên tâm đi.” Quân Tiêu Dao mỉm cười.