Hoang Cổ Thánh Thể (Bản Dịch)

Chương 2555 - Chương 2555 - Tranh Đoạt Trung Tâm Khống Chế Đại Diễn Đạo Đỉnh

Chương 2555 - Tranh đoạt trung tâm khống chế Đại Diễn Đạo Đỉnh
Chương 2555 - Tranh đoạt trung tâm khống chế Đại Diễn Đạo Đỉnh

Nhóm dịch: Thiên Tuyết

Giờ phút này khí tức của nàng rõ ràng cũng đã thâm sâu hơn nhiều so với trước lúc tiến vào tháp Phật môn.

Rõ ràng là có thu hoạch không tầm thường trong tháp Phật môn.

Nhìn thấy Phạm Thanh Đăng hiện thân.

Bên phía Bạt tộc, sắc mặt đám người Tân Hình đều hơi trầm xuống.

Một tên Quân Tiêu Dao thôi cũng đã đủ phiền phức rồi.

Hiện tại lại có thêm một thiên kiêu Phật môn thực lực bất phàm.

Bỗng nhiên, tháp Đạo môn lại lần nữa có ánh sáng rực rỡ.

Một người mặc áo bào đen bước ra.

Chuyện này khiến một vài thiên kiêu Đạo môn ở đây đều có hơi mơ hồ.

Hình như người này không phải người của Tam Thanh đạo môn bọn họ.

“Vân Tiêu, lại gặp rồi.”

Một giọng nói trầm thấp hùng hậu truyền ra từ miệng Lý Vô Song.

Lý Thanh Hàn vẫn còn đứng đấy, đương nhiên hắn không thể để lộ sơ hở nào.

“Đấu Thiên Chiến Hoàng, không nghĩ đến thế mà ngươi cũng trà trộn vào đây.”

Vẻ mặt Quân Tiêu Dao hờ hững.

Tuy hắn biết thân phận của Lý Vô Song.

Nhưng trước mắt vẫn cần diễn vở kịch này cùng hắn ta.

Nếu như thân phận của Lý Vô Song bị lô, tất nhiên hắn ta sẽ thành chim sợ cành cong, thậm chí sẽ âm thầm ẩn náu muốn vụng trộm trưởng thành.

Đến lúc đó Quân Tiêu Dao muốn thu hoạch hắn, độ khó sẽ lớn hơn nhiều.

Cho nên hiện tại, vẫn chưa phải lúc bại lộ thân phận thật của Lý Vô Song.

“Cái gì, hắn chính là Đấu Thiên Chiến Hoàng chuyển thế!”

Nghe được lời Quân Tiêu Dao, thiên kiêu Tam giáo có mặt ở đây đều vô cùng chấn động.

Vị cuồng nhân tuyệt thế đã từng lấy sức một người đảo loạn Tam giáo mưa gió kia thế mà lại đang ở ngay trước mặt bọn họ.

“Đấu Thiên Chiến Hoàng...”

Bên phía Bạt tộc, trong mắt mấy người Tân Hình lộ vẻ khác thường.

Chuyện liên quan tới vị cuồng nhân này đương nhiên bọn họ cũng đã nghe qua.

Cục diện trước mắt là Bạt tộc, Tam giáo, còn có một Đấu Thiên Chiến Hoàng.

Trong lúc nhất thời, đúng là không có người nào dám hành động thiếu suy nghĩ.

Thời gian cũng dường như dừng lại.

Mà đúng lúc này.

Trận văn trên mặt đất dưới ba tòa tháp Tam Thánh tỏa ánh hào quang chói lọi kia bỗng nhiên được thắp sáng.

Một luồng hào quang rực rỡ chiếu rọi lên.

Mà ở trong vầng sáng nồng đậm, một chiếc đỉnh nhỏ màu vàng óng hiện ra.

“Cái đó là...”

Mọi người ở đây đều nín thở.

Sau đó, giống như nghĩ đến cái gì, ánh mắt trừng lớn.

“Không phải là...”

Rất nhiều người đều đoán được.

Quân Tiêu Dao thì cười nhạt.

Suy đoán lúc trước của hắn quả nhiên không sai.

Chiếc đỉnh nhỏ màu vàng óng này, hẳn là trung tâm khống chế chân chính của Đại Diễn Đạo Đỉnh.

Nói cách khác, nắm được chiếc đỉnh nhỏ màu vàng ấy là có năng lực lấy được toàn bộ Đại Diễn Đạo Đỉnh.

Mà sở dĩ tại sao cái miệng đỉnh này lại xuất hiện vào lúc này.

Trước đó Quân Tiêu Dao cũng đá có suy đoán.

Đó chính là chỉ khi lĩnh ngộ dị tượng thiên môn trong tháp Tam Thánh mới có thể khiến chiếc đỉnh này hiện lên.

Hơn nữa, không phải chỉ một loại dị tượng thiên môn.

Cần dị tượng thiên môn của Tam giáo đồng thời được lĩnh ngộ thì mới có thể khiến chiếc đỉnh nhỏ này xuất hiện.

Dựa vào thiên phú yêu nghiệt của Quân Tiêu Dao, lĩnh ngộ dị tượng thiên môn của Nho giáo ở trong tháp Nho môn đương nhiên là không nói chơi.

Mà Phạm Thanh Đăng, có được Vô Lậu Phật Thai, việc lĩnh ngộ dị tượng thiên môn Phật giáo hẳn cũng không thành vấn đề.

Còn về bên phía tháp Đạo môn.

Tuy Lý Vô Song không coi là đâu ở trong mắt Quân Tiêu Dao, cũng chỉ có thế thôi.

Nhưng Lý Vô Song là Chiến Hoàng chuyển thế, thiên tư của bản thân hắn vẫn rất yêu nghiệt.

Cộng thêm hắn có được bản nguyên Tam giáo hoàn chỉnh.

Cho nên việc lĩnh ngộ dị tượng thiên môn Đạo giáo hẳn cũng không phải là việc quá khó khăn.

Chính là bởi vì ba người đều lĩnh ngộ.

Cho nên trung tâm khống chế Đại Diễn Đạo Đỉnh mới có thể xuất hiện.

Quân Tiêu Dao là người đoán ra được trước tiên.

Nhưng bây giờ, tất cả mọi người nhìn thấy chiếc đỉnh nhỏ màu vàng óng này thì đều biết, đây là cơ duyên lớn cỡ nào.

Mắt Lý Vô Song tỏa sáng.

Lúc trước hắn bị Quân Tiêu Dao thu gặt, mất đi một lợi khí lớn là Đấu Thiên thần kích.

Mà Đại Diễn Đạo Đỉnh trước mắt này cũng là một món trọng khí.

Càng quan trọng hơn chính là, trong Đại Diễn Đại Đỉnh có đạo tắc nồng đậm.

Nếu như dùng nó để tu luyện ngộ đạo, đúng thật là tuyệt diệu.

Lý Vô Song cho rằng, nếu như hắn có được Đại Diễn Đạo Đỉnh thì tốc độ tu luyện sẽ tăng thêm một bước.

Cho nên, Lý Vô Song không chút do dự, vọt thẳng về phía chiếc đỉnh nhỏ màu vàng.

Quân Tiêu Dao thấy thế, bước chân tiến lên.

Đương nhiên hắn không thể để Lý Vô Song có được Đại Diễn Đạo Đỉnh này được.

Trước đó Quân Tiêu Dao cảm thấy tốc độ lĩnh ngộ pháp tắc của mình có hơi chậm.

Nếu như có Đại Diễn Đạo Đỉnh, tốc độ lĩnh ngộ pháp tắc của Quân Tiêu Dao sẽ tăng nhanh không ít.

Hơn nữa sau này còn có thể dung nhập Đại Diễn Đạo Đỉnh vào trong Vạn Vật Mẫu Khí Đỉnh.

Một bên khác, ba thiên kiêu mạch Doanh Câu Bạt tộc cũng đồng thời xông ra, muốn tranh đoạt chiếc đỉnh nhỏ màu vàng óng này.

Có thể nói, đây mới là cơ duyên lớn nhất trong Không Gian Tam Thánh.

“Chết đi!”

Cầu Mang xuất thủ, thân hình lại lần nữa to lên, giống như một người khổng lồ.

Rìu lớn màu máu trong tay hắn chém thẳng xuống Quân Tiêu Dao, lưỡi rìu màu máu xé rách đất trời.

Mà Quân Tiêu Dao lại vô cùng đơn giản, ngón tay và bàn tay thon dài trực tiếp đánh ra.

“Muốn chết!” Ánh lạnh lẽo bắn ra từ trong mắt Cầu Mang.

Bàn tay máu thịt của Quân Tiêu Dao đánh lên trên lưỡi rìu lớn màu máu, đúng là tạo nên âm thanh kim loại giao kích, hoa lửa lấp lóe.

Bên phía Bạt tộc, sắc mặt Tân Hình và Biện Linh đều thay đổi.

Thể xác cũng là lĩnh vực Bạt tộc bọn họ am hiểu nhất, kim cương không phá, vạn pháp bất xâm.

Nhưng hiện tại, thân xác Quân Tiêu Dao lại khiến bọn họ cũng phải chấn động không thôi.

Bàn tay Quân Tiêu Dao tỏa ra ánh sáng, lại lần nữa vỗ tới một chưởng.

Rẹt rẹt!

Rìu lớn màu máu của Cầu Mang thật sự bị đập nát, hóa thành rất nhiều mảnh kim loại.

Mảnh vỡ như phi đao bắn ra bốn phía, nháy mắt xuyên thủng thân thể Cầu Mang, đục hắn thành cái sàng.

Bình Luận (0)
Comment