Hoang Cổ Thánh Thể (Bản Dịch)

Chương 2576 - Chương 2576 - Kẻ Chủ Mưu Sau Lưng

Chương 2576 - Kẻ chủ mưu sau lưng
Chương 2576 - Kẻ chủ mưu sau lưng

Nhóm dịch: Thiên Tuyết

“Đương nhiên là không phải, trong lòng Ngọc Sênh, thiếu chủ là mạnh nhất.”

Đôi mắt sáng của Vân Ngọc Sênh hiện lên ánh sáng.

Quân Tiêu Dao khẽ gật đầu, sau đó nhìn về phía Tử Đằng nói.

“Ông nói đây là phân chia ngẫu nhiên, bổn thiếu chủ tin rồi.”

“Nhưng… có những chuyện không phải tóm lược đơn giản như vậy đâu, bổn thiếu chủ ghi nhớ rồi.”

Giọng điệu của Quân Tiêu Dao nhẹ nhàng, lúc nghe thậm chí không có cảm giác tức giận gì.

Nhưng Tử Đằng lại có cảm giác rùng mình và lạnh lẽo một cách khó hiểu.

Đáy lòng ông ta hơi trầm xuống.

Nếu không phải người đó dặn dò thì sao ông ta có thể đi chọc Đại Phật Quân Tiêu Dao này chứ.

Chỉ là, ông ta cho rằng chỉ cần ở trong thành lũy Tam Hoàng thì có lẽ Quân Tiêu Dao sẽ thu liễm, không làm chuyện khó coi.

Nhưng Tử Đằng vốn không biết Quân Tiêu Dao là người như thế nào.

Người không phạm đến ta, ta không phạm đến người.

Nếu người phạm ta, thì trời tru đất diệt!

Thành luỹ Tam Hoàng, chỗ sâu trong ải Đông Lĩnh, trong một cung điện sương mù mịt mờ.

Có mấy bóng người ở trong đó.

Không bao lâu sau, một lão giả xuất hiện tại đây, đúng là Tử Đằng.

Tử Đằng vào trong điện, hơi chắp tay nói với một nam tử trẻ tuổi bên trong.

“Thiếu gia, chuyện ngài phân phó đã làm xong.”

“Thiếu chủ Vân thị đã bị phân phối đến tiểu đội số 72.”

Nam tử trẻ tuổi khẽ gật đầu nói: “Làm không tệ.”

Nam tử trẻ tuổi này, trên đầu mọc sừng kỳ lân màu vàng tím.

Trong mắt thoáng qua ánh tím, như có ngọn lửa màu tím lượn lờ, cả người lộ ra vẻ tài hoa xuất chúng, khí độ bất phàm.

Hắn là thiên kiêu tuyệt thế trong tộc Tử Diệm Kỳ Lân.

Cũng là một trong Yêu tộc tứ thiếu của vũ trụ Thiên Yêu, được gọi là Tử Diệm yêu thiếu.

Mà một bên khác, một nữ tử bỗng cất tiếng nói.

“Ngươi làm như vậy thật sự không có vấn đề gì đấy chứ, thiếu chủ Vân thị cũng không phải nhân vật dễ trêu chọc.”

Nữ tử này mặc một bộ váy đỏ, tư thái thướt tha mềm mại, khuôn mặt nhọn xinh đẹp mang theo ý mê hoặc.

Nàng có loại mị ý như nước, môi đỏ tươi đẹp, hàm răng óng ánh, phía sau còn có đuôi cáo lông xù mềm mại.

Nàng cũng là một trong Yêu tộc tứ thiếu, cũng là phái nữ duy nhất, gọi là Thuần Hồ yêu nữ.

“Ha ha, hết cách, nhận ủy thác của người ta mà thôi.”

Tử Diệm yêu thiếu không để bụng bật cười.

“Hồng Trần Đế Tử à, chính hắn không tới, lại nhờ người đi dò xét.”

“Không phải hắn cũng kiêng dè thiếu chủ Vân thị đấy chứ.” Thuần Hồ yêu nữ nói.

“Hẳn là không đến mức đó, hắn có thế nào cũng là hậu duệ của người thủ quan, không thể thấp hơn Vân Tiêu bao nhiêu.”

“Hắn hẳn là sẽ đến, nhưng không phải bây giờ.”

Tử Diệm yêu thiếu nói.

Thì ra, Tử Diệm yêu thiếu này và Hồng Trần Đế Tử có quan hệ không tệ, có đôi chút giao tình.

“Chẳng qua là, ngươi thật sự không sợ trêu chọc thiếu chủ Vân thị hả?” Thuần Hồ yêu nữ cau mày hỏi.

Tử Diệm yêu thiếu là một trong Yêu tộc tứ thiếu, nếu trêu chọc Quân Tiêu Dao tthì hoặc nhiều hoặc ít cũng sẽ ảnh hưởng đến ba người khác.

Thật ra Thuần Hồ yêu nữ không nguyện ý vô duyên vô cớ đắc tội với một đại thần cỡ này.

Đương nhiên, nếu như bản thân Tử Diệm yêu thiếu muốn tìm đường chết chết, nàng sẽ không hỗ trợ.

Yêu tộc tứ thiếu chỉ là một loại danh hiệu mà thôi, giống như là Ngũ đại thiên kiêu vương giả Đông Tây Nam Bắc Trung.

Không có nghĩa là quan hệ giữa bọn họ chặt chẽ đến cỡ nào.

Chỉ là đại biểu bốn người bọn họ là bốn nhân tài kiệt xuất trong thiên kiêu Yêu tộc.

“Vì sao phải sợ, đừng quên nơi này là thành luỹ Tam Hoàng, hơn nữa còn là ải Đông Lĩnh.”

“Chúng ta là đệ tử ký danh của Tuyết Nguyệt Yêu Đế.”

“Cho dù Vân Tiêu có bá đạo như trong truyền thuyết, cũng phải nể mặt Tuyết Nguyệt Yêu Đế chứ.”

Tử Diệm yêu thiếu trái lại không hề lo lắng.

Bọn họ là Yêu tộc tứ thiếu trong vũ trụ Thiên Yêu, sau lưng đều có mạch tộc duệ khổng lồ của từng người.

Tuy không đến mức so được với Đế tộc, nhưng cũng là tồn tại không thể tùy tiện trêu chọc.

Đừng nói chi là, bọn họ còn là đệ tử ký danh của Tuyết Nguyệt Yêu Đế.

Tuy rằng chỉ là ký danh, nhưng vẫn có chút quan hệ.

Không nể mặt sư thì cũng nể mặt phật.

Tử Diệm yêu thiếu tin rằng, Quân Tiêu Dao sẽ không vì một tí tính toán này mà làm ra động tác gì lớn.

“Ta thì lại cảm thấy, ngươi có hơi tự tin và lạc quan thái quá.”

Thuần Hồ yêu nữ khẽ lắc đầu.

“Hà tất cẩn thận dè dặt như vậy, thực ra ta cũng muốn biết, Vân Tiêu đó, rốt cuộc có phải huyễn hoặc khó nắm bắt như trong truyền thuyết hay không.”

“Nếu lần này hắn thật sự xảy ra chuyện gì ngoài ý muốn, vậy cũng chỉ là bất trắc khi rèn luyện, Tử Đằng cũng từng nhắc nhở hẳn, hắn có khả thể không tham gia.”

Tử Diệm yêu thiếu khẽ cười nói, không bận tâm.

Chỉ cần Quân Tiêu Dao tự nguyện tham gia.

Như vậy mặc kệ xảy ra vấn đề gì, cũng sẽ không đến mức trách lên người hắn.

“Vậy thì rửa mắt mà chờ đi.”

Thuần Hồ yêu nữ cũng không khuyên nữa.

Là Hồ tộc giỏi đoán lòng người, Thuần Hồ yêu nữ luôn cảm thấy Quân Tiêu Dao này quá mức thần bí, cũng quá mức nguy hiểm.

Cùng lúc đó, tại một khu vực khác ở thành luỹ Tam Hoàng.

Khu vực rộng lớn vô cùng này là quân doanh của Trấn Giới quân.

Có thể nhìn thấy số chút binh sĩ Trấn Giới quân đang tu luyện.

Cũng có binh sĩ đang điều tức, tĩnh dưỡng, tán gẫu.

“Phải rồi, các ngươi hẳn cũng đã biết, những thiên kiêu từ các đại thế lực đến rèn luyện, sẽ bị lẫn lộn đưa vào đội ngũ của chúng ta.”

“Haiz, ngoài một số nhỏ thiên kiêu yêu nghiệt ra, phần lớn thực ra đều là con chồng trước, làm chậm trễ chúng ta.”

“Không sai, một đám con em đại tộc chưa từng trải qua rèn luyện, đến lúc đó còn phải phân tâm chiếu cố bọn họ.”

Một vài đội ngũ thậm chí còn đang cầu khẩn, đừng phân phối những thiên kiêu kia đến trong đội ngũ của bọn họ.

Bình Luận (0)
Comment