Hoang Cổ Thánh Thể (Bản Dịch)

Chương 2601 - Chương 2601 - Đại La Kiếm Thai Cũng “Tham Ăn” (Tt)

Chương 2601 - Đại La Kiếm Thai cũng “tham ăn” (tt)
Chương 2601 - Đại La Kiếm Thai cũng “tham ăn” (tt)

Nhóm dịch: Thiên Tuyết

Ầm ầm!

Càn quét hư không.

Côn Bằng biến ảo, giống như âm và dương đang giao hội và biến hóa.

Mà hàng trăm hàng ngàn ảo ảnh kỳ lân màu tím kia, dưới đợt tấn công mênh mông của Côn Bằng, chúng trực tiếp bị phai mờ.

Còn Tử Diệm yêu thiếu thì lại lần nữa phun ra một búng máu lớn.

Hắn không thể nào tin được mình vậy mà lại thua thế này.

Quân Tiêu Dao cũng lười đùa giỡn với hắn, nên tung một chưởng trấn áp hắn.

Tử Diệm yêu thiếu há có thể cam tâm bị trấn áp như thế.

Hắn trực tiếp sử dụng một chiếc sừng màu tím.

Đây là sừng kỳ lân, là vật hộ thân của hắn.

Tuy không phải là sừng kỳ lân thuần huyết chân chính, nhưng cũng là chiếc sừng của một cường giả Đế cảnh trong tổ tiên tộc Tử Diệm Kỳ Lân lấy xuống, có uy năng cực lớn.

Sau đó nó được ban cho Tử Diệm yêu thiếu và trở thành lá bài tẩy hộ thân của hắn.

Khi sừng kỳ lân vừa xuất hiện, một luồng khí tức cuồn cuộn tràn ngập đế uy.

Ánh tím xé trời, bắn về phía Quân Tiêu Dao.

Quân Tiêu Dao thấy vậy, ánh mắt của hắn vẫn không có một gợn sóng nào.

Hắn lật tay, Đại La Kiếm Thai lập tức xuất hiện trong tay hắn.

Một kiếm ngang trời.

Kiếm quang sáng chói, chói mắt hơn cả ánh tím, hơn nữa còn bao trùm lấy nó.

Đại La Kiếm Thai cũng là thần binh, lại còn có thể tiến hóa, hấp thụ rất nhiều thiên tài địa bảo.

Mà đây là sừng kỳ lân, nó cũng là một món bảo bối tốt.

Keng!

Trong hư không, hào quang bắn ra, Đại La Kiếm Thai càn quét và xảy ra va chạm với sừng kỳ lân.

Quân Tiêu Dao lập tức thi triển Cấm Tiên tầng thứ tư, giam cần hư không lại.

“Ngươi muốn làm gì!”

Thấy cảnh tượng này, sắc mặt của Tử Diệm yêu thiếu nhanh chóng thay đổi.

Sừng kỳ lân vậy mà lại bắt đầu không chịu sự kiểm soát của hắn nữa.

“Nếu ngươi sử dụng bảo bối này thì ta đành phải nhận vậy.”

Mũi kiếm của Quân Tiêu Dao rơi xuống sừng kỳ lân.

Đại La Kiếm Thai lập tức rung động ong ong, giống như là tìm được thứ gì đó mà bắt đầu hấp thu tinh hoa của nó vậy.

Khóe miệng Quân Tiêu Dao nhếch lên nụ cười nhạt.

Xem ra Đại La Kiếm Thai này cũng “tham ăn”.

Hắn thật sự không biết, sau này nếu dung luyện nó thành khí linh hoặc là kiếm linh thì nó sẽ trở thành một sự tồn tại như thế nào đây?

Không lẽ cũng là một thứ tham ăn?

Đại La Kiếm Thai bắt đầu hấp thu bí lực tinh hoa của sừng kỳ lân.

Hiển nhiên sừng kỳ lân cũng phản kháng.

Dù sao nó cũng là sừng do Đế cảnh của tộc Tử Diệm Kỳ Lân lấy xuống, nên chắc chắn là nó có linh tính.

Nhưng Đại La Kiếm Thai nào đâu phải là vật phàm, thế nên nó đã dốc hết sức để trấn áp.

Sắc mặt của Tử Diệm yêu thiếu trở nên cực kỳ khó coi.

Hắn là đang táng bảo vật cho Quân Tiêu Dao.

Một chưởng mà Quân Tiêu Dao giáng xuống để trấn áp, giống như thiên băng vậy.

Tử Diệm yêu thiếu khó mà phản kháng lại, trực tiếp bị trấn áp đập lún sâu vào trong lòng đất, máu tươi tràn ra, xương cốt vỡ vụn.

Một trong Yêu tộc Tứ thiếu, đệ tử trên danh nghĩa của Tuyết Nguyệt Yêu Đế, lại dễ dàng bị trấn áp như vậy.

Nhìn Tử Diệm yêu thiếu tỏ ra chật vật không chịu nổi.

Trấn Giới quân và những thiên kiêu có mặt tại đó đều cạn lời.

Cái gọi là cường long không áp địa đầu xà.

Mà tình hình trước mắt, con địa đầu xà này thê thảm quá đi mất.

Thuần Hồ yêu nữ nhìn thấy, trong lòng cũng sợ hãi.

Cũng may là nàng không có dính vào, nếu không thì e rằng kết cục hiện tại của nàng cũng sẽ giống vậy.

Nàng cũng không cho rằng Quân Tiêu Dao là một người thương hương tiếc ngọc.

Nhưng Thuần Hồ yêu nữ cũng không cảm thấy thương xót cho Tử Diệm yêu thiếu.

Trước đó nàng đã nhắc nhở qua rồi, nhưng tên Tử Diệm yêu thiếu này lại không thèm để ý, nên đó là chính chuyện của chính hắn.

Quân Tiêu Dao đi tới bên cạnh Tử Diệm yêu thiếu, dùng chân giẫm lên người hắn.

“Bây giờ ngươi đã biết hậu quả khi chọc ta rồi chứ?”

Quân Tiêu Dao không quan tâm là mèo hay chó gì cả.

Nhưng nếu như những con mèo, con chó đó nhất định liều chết chọc hắn.

Quân Tiêu Dao cũng không ngại trừng phạt chúng một chút, để chấn nhiếp những con mèo con chó khác.

“Vân Tiêu, ngươi quá đáng lắm rồi đó, sau lưng ta chính là tộc Tử Diệm Kỳ Lân!”

Vẻ mặt Tử Diệm yêu thiếu khó coi, hắn tức giận đến mức muốn hộc máu.

Quân Tiêu Dao giết Tử Đằng, còn khiến hắn trở nên chật vật như vậy.

Làm vậy thì hắn biết phải để mặt ở đâu chứ?

Rồi tộc Tử Diệm Kỳ Lân phải để mặt ở đâu?

“Ta sẽ quan tâm chắc, đừng nói là tộc Tử Diệm Kỳ Lân, cho dù là Tuyết Nguyệt Yêu Đế có đích thân tới thì cũng đừng hòng để ta bỏ qua cho ngươi.”

Quân Tiêu Dao đáp lại với vẻ mặt hờ hững.

Nghe hắn nói như vậy, toàn bộ đều im lặng.

Đang ở ngay tại địa bàn của Tuyết Nguyệt Yêu Đế mà hắn dám nói như vậy.

Cho dù là con trai của Thiên Nhai Đại Đế thì cũng phách lối quá rồi.

Nhưng sự phách lối này không gây ra sự phản cảm.

Với người nhiều thân phận như Quân Tiêu Dao bây giờ thì thái độ này là chuyện hiển nhiên rồi.

“Vậy rốt cuộc là ngươi muốn thế nào?”

Tử Diệm yêu thiếu hạ giọng nói.

“Một chút ý hối hận cũng không có sao, hay là nói, ngươi muốn giống với tên Tử Đằng kia?”

Thấy Tử Diệm yêu thiếu còn giả vờ.

Quân Tiêu Dao đạp hắn một phát!

Rắc rắc!

Xương cốt ở nửa phần cơ thể của Tử Diệm yêu thiếu đều bị đạp gãy, khiến hắn hộc máu tươi như điên.

“Dừng tay, rốt cuộc ngươi muốn cái gì?”

Tử Diệm yêu thiếu nói với giọng đau đớn, vẻ mặt còn có chút hốt hoảng.

Hắn không muốn giống như Tử Đằng, nghiên khuất mà chết đi.

“Có người nhất định phải làm con chuột trong cống ngầm.”

“Nếu có can đảm thì đường đường chính chính, mặt đối mặt đánh một trận đi.”

Quân Tiêu Dao cất giọng hờ hững, giống như đang ám chỉ gì đó.

“Ồ, chẳng lẽ là tên Tử Diệm yêu thiếu kia bị người khác sai khiến?”

Một số thiên kiêu để lộ ánh mắt sâu xa.

Nhưng suy nghĩ lại một chút cũng đúng, Tử Diệm yêu thiếu chẳng có mâu thuẫn gì với Quân Tiêu Dao mới đúng.

Hắn không thể nào rảnh rỗi không có việc gì làm mà đi chọc Quân Tiêu Dao.

Xem ra, mọi chuyện thật sự không đơn giản như vậy.

Lúc Lý Phi Nghiên nghe hắn nói như vậy, đôi mắt đẹp của nàng cũng để lộ ra vẻ bừng tỉnh.

“Chẳng lẽ là hắn...”

Bình Luận (0)
Comment