Nhóm dịch: Thiên Tuyết
Lý Phi Nghiên biết, người mà Quân Tiêu Dao đang ám chỉ trong lời nói là ai.
Hồng Trần Đế Tử!
“Nếu như người đứng sau lưng ngươi không xuất hiện, vậy thì ngươi vẫn sẽ bị trấn áp ở đây.”
Quân Tiêu Dao cũng không vội.
Sắc mặt của Tử Diệm yêu thiếu trở nên khó coi hơn nhiều.
Nếu hắn cứ luôn bị trấn áp ở đây, vậy nó nói lên điều gì?
Mặt mũi của tộc Tử Diệm Kỳ Lân sẽ bị vứt sạch hết.
Nhưng ở đó chẳng có ai dám giúp hắn.
Cho dù là mấy vị túc lão kia, ai cũng đều bảo phải đi nghiên cứu cốt châu trắng lạnh, rồi chạy mất dạng như một làn khói.
Quân Tiêu Dao dùng Cấm Tiên tầng thứ tư để trấn áp Tử Diệm yêu thiếu.
Bên kia, Thuần Hồ yêu nữ nhìn thấy cảnh này cũng chẳng nói gì.
Sau đó nàng lặng lẽ rời đi.
Nàng cũng không ngu vì Tử Diệm yêu thiếu mà chống lại Quân Tiêu Dao.
Nhưng thông báo cho hai vị Yêu thiếu khác thì có thể.
Hai vị Yêu thiếu còn lại tạm thời không có mặt trong thành lũy Tam Hoàng, nên hiển nhiên là không thể nào chạy tới đây ngay được rồi.
Tử Diệm yêu thiếu giống như con chó chết, việc hắn bị trấn áp tại đây không tốt cho danh tiếng của Yêu tộc Tứ thiếu lắm.
Cho nên Thuần Hồ yêu nữ muốn đi báo một tiếng.
Ngoài ra, nàng còn phải báo cho Hồng Trần Đế Tử.
Dẫu sao thì nguồn gốc của sự việc này, chung quy cũng đến từ hắn.
Việc Tử Diệm yêu thiếu bị trấn áp, tất nhiên là Hồng Trần Đế Tử sẽ không thể làm người ngoài cuộc được.
Dĩ nhiên Quân Tiêu Dao cũng để ý thấy Thuần Hồ yêu nữ đang lén rời đi.
Nhưng hắn không ngăn cản.
Không bằng nói, điều này lại đúng với ý của hắn.
Đừng quên, hắn đã đồng ý với đám người lão tu sĩ mắt mù là sẽ giúp Lục Tinh Linh tính sổ.
Vừa hay chấm dứt luôn cùng lúc.
Sau khi Thuần Hồ yêu nữ rời đi, nàng thông báo với hai vị Yêu thiếu khác.
Ở một chỗ tu luyện.
Có một nam tử mặc đồ bông màu vàng, ngồi xếp bằng trong hư không.
Mái tóc của hắn rực rỡ như hoàng kim, đôi mắt cũng hiện lên ánh vàng, giống như mạ lên một lớp vàng thật vậy.
Trông hắn toát lên quý khí bất phàm.
Xung quanh người hắn bao phủ bởi rất nhiều lôi đình màu, vô cùng cương mãnh.
Giữa trận lôi đình xen lẫn, mơ hồ xuất hiện bóng dáng của một con cự sư lôi đình.
Nam tử này chính là một trong Yêu tộc Tứ thiếu - Kim Nhãn yêu thiếu.
Dù là trong Yêu tộc Tứ thiếu, thực lực của hắn mơ hồ là đứng hạng nhất.
Hắn xuất thân từ nhất mạch yêu tộc cường thịnh trong vũ trụ Thiên Kiêu, tộc Kim Nhãn Toan Nghê.
Toan Nghê hay còn gọi là sư tử, cũng là dị thú Hồng Hoang mang huyết mạch cổ xưa.
So với Toan Nghê chín đầu thì cũng được xem như là họ hàng gần.
Mà tộc Kim Nhãn Toan Nghê nắm trong tay lực lượng lôi đình chí cương chí cường, sức chiến đấu không hề tầm thường.
Cho nên trong Yêu tộc Tứ thiếu, thực lực của Kim Nhãn yêu thiếu có thể nói là xếp hạng nhất.
Lúc này, một tùy tùng của bỗng nhiên đi tới đó và bẩm báo.
“Công tử, phía bên thành lũy Tam Hoàng, có người của Thuần Hồ yêu nữ đến truyền đến tin tức…”
Người đi theo này nói ra hết một số tình huống.
Sau khi nghe xong, ánh mắt của Kim Nhãn yêu thiếu để lộ trầm tư.
“Vân Tiêu thiếu chủ của Vân thị, ta không ngờ Tử Diệm yêu thiếu vậy mà lại ngu xuẩn như vậy.”
“Vì chút giao tình của Hồng Trần Đế Tử mà đắc tội với nhân vật như thế.”
Về Quân Tiêu Dao, hiển nhiên là Kim Nhãn yêu thiếu cũng đã có nghe qua.
Nhưng hắn và Quân Tiêu Dao chưa bao giờ xuất hiện cùng lúc.
“Ừ, ngươi lui xuống trước đi.”
Kim Nhãn yêu thiếu nói.
“Vâng.”
Người đi theo lui ra.
“Thuần Hồ yêu nữ kia rõ ràng là không muốn ra tay, muốn xem xem ta sẽ làm gì.”
“Nhưng thực lực của thiếu chủ Vân thị đúng là không bình thường.”
Trong lúc Kim Nhãn yêu thiếu đang cân nhắc.
Bên ngoài lại có một bóng người đi tới.
Cũng không phải là tùy tùng của hắn mà là một nam tử tóc xanh, với đôi cánh màu xanh mọc sau lưng.
Xung quanh hắn có luồng gió mạnh bao quanh lấy, giống như có thể xé toạc hư không vậy.
Nhìn người tới, Kim Nhãn yêu thiếu hờ hững nói.
“Huyền Vũ Yêu thiếu, xem ra phía bên ngươi cũng nhận được tin tức.”
Vị nam tử tóc xanh này chính là Huyền Vũ Yêu thiếu trong Yêu tộc Tứ thiếu.
Bản thể chính là có gió lớn chim huyết mạch dị cầm.
“Kim Nhãn yêu thiếu, chuyện này ngươi thấy thế nào?”
Kim Nhãn yêu thiếu suy nghĩ chốc lát, nói.
“Tuy bốn người chúng ta, quan hệ không hề thân thiết lắm, nhưng dù sao cũng đều xuất thân từ vũ trụ Thiên Yêu.”
“Nếu là hắn bị trấn áp thành bộ dạng chật vật như vậy, chúng ta cũng mất thể diện.”
“Cho nên, chúng ta vẫn cần phải đi tới đó một chuyến để giải quyết vấn đề này.”
“Hơn nữa, nếu thiếu chủ Vân thị không giết Tử Diệm yêu thiếu, thì chứng tỏ hắn vẫn còn có chút kiêng kỵ.”
“Dẫu sao chúng ta cũng là đệ tử trên danh nghĩa của Tuyết Nguyệt Yêu Đế.”
Kim Nhãn yêu thiếu lên tiếng.
Hắn cho rằng Quân Tiêu Dao không giết Tử Diệm yêu thiếu là do trong lòng có điều cố kỵ.
“Ừm, cũng đúng, hắn bị trấn áp như vậy, tên tuổi của chúng ta cũng sẽ bị ảnh hưởng.”
“Chúng ta cùng nhau ra mặt, tên thiếu chủ Vân thị kia, tốt xấu gì cũng phải cho chúng ta có chút mặt mũi.”
Huyền Vũ Yêu thiếu đáp lại.
“Vậy chúng ta cùng đi.”
Kim Nhãn yêu thiếu đứng dậy, muốn đi cùng với Huyền Vũ Yêu thiếu tới ải Đông Lĩnhg.
Mà hắn không hề biết rằng.
Con gái của thống lĩnh Trấn Giới quân mà hắn đã từng tính kế nhận được sự thưởng thức của Quân Tiêu Dao.
Thành lũy Tam Hoàng, ải Đông Lĩnh mấy ngày nay rất náo nhiệt.
Nguyên nhân thứ nhất, tất nhiên là do Quân Tiêu Dao - người mới tới thành lũy Tam Hoàng đã lập được chiến công cấp năm.
Đừng nói ở ải Đông Lĩnh, dù phóng mắt khắp chín cửa ải lớn thì cũng có thể nói là tạo nên kỷ lục chưa từng có trong lịch sử.
Còn có một nguyên nhân khác, dĩ nhiên là do Tử Diệm yêu thiếu bị trấn áp giống như chó chết vậy.
Ở ải Đông Lĩnh, Yêu tộc Tứ thiếu hoành hành ngang ngược.
Trước đây từng có một số tu sĩ của Trấn Giới quân vô tình chọc phải Tử Diệm yêu thiếu, cuối cùng họ đã bị chỉnh đốn rất thê thảm.
Thế nên bây giờ, thấy Tử Diệm yêu thiếu bị bại trận.
Trong lòng một số tu sĩ của Trấn Giới quân lén đùa cợt vui vẻ, thầm mắng hắn đáng đời, chọc phải người không nên chọc.