Nhóm dịch: Thiên Tuyết
Nhưng việc này cũng không kéo dài quá lâu.
Bởi vì chưa đến mấy ngày, trong hư không đã có sấm gió chấn động, tràn ngập dao động.
Trong lòng tất cả mọi người đều rét run.
Đúng như dự đoán, hai vị khác trong Yêu tộc Tứ thiếu cũng đã tới.
Đặc biệt là Kim Nhãn yêu thiếu, hắn được gọi là đệ nhất chiến lực của Yêu tộc Tứ thiếu, sử dụng lực lượng lôi đình, mạnh mẽ ngang ngược.
Bọn họ đều biết, tuy quan hệ giữa Yêu tộc Tứ thiếu không quá thân thiết.
Nhưng dẫu sao đều là có cùng một tên tuổi.
Thấy Tử Diệm yêu thiếu chật vật như vậy, bọn họ cũng mất mặt mũi.
“Tới rồi sao?”
Quân Tiêu Dao vẫn luôn ngồi xếp bằng ở trong hư không, nhắm mắt đả tọa, lúc này hắn chậm rãi mở mắt ra, vẻ mặt hờ hững.
Mà phía bên kia.
Lục Tinh Linh bỗng siết chặt bàn tay xinh đẹp.
Cho dù đối mặt với đại triều Tang Yêu kinh khủng thì khuôn mặt ngọc của nàng cũng không biến sắc.
Nhưng nay vì sự xuất hiện của người kia mà lại thay đổi.
Sâu trong đáy mắt nàng, hận ý có mà không cam lòng cũng có.
Nếu như không có Kim Nhãn yêu thiếu, có lẽ bây giờ nàng vẫn sẽ theo cha của nàng cùng ra trận giết địch.
Nhưng Kim Nhãn yêu thiếu không chỉ mưu hại cha nàng.
Mà ngay cả nàng cũng luôn bị chèn ép, đi bên bờ sinh tử, sống một cuộc sống tăm tối không ánh mặt trời.
Tới bây giờ Lục Tinh Linh vẫn chưa từ bỏ ý định báo thù cho cha của nàng.
Nhưng.
Ở ải Đông Lĩnh, quyền thế của Kim Nhãn yêu thiếu quá lớn.
Đủ làm cho người ta tuyệt vọng.
Mà hiện tại Lục Tinh Linh lại không biết rằng.
Quân Tiêu Dao thật sự muốn đứng ra thay cho nàng.
“Thiếu chủ Vân thị, ngưỡng mộ đại danh đã lâu.”
Một nam tử mặc đồ bông màu vàng, độ không tới.
Sợi tóc rực rỡ như vàng, thậm chí loáng thoáng còn có lôi hồ bắn ra.
Đồng tử của hắn cũng như được mạ lên lớp ánh vàng, tỏa ra khí độ bất phàm.
Hắn chính là một trong Yêu tộc Tứ thiếu, Kim Nhãn yêu thiếu.
Ở bên cạnh hắn còn có một nam tử với mái tóc xanh và đôi cánh xanh biếc.
Hắn cũng chính là một trong Yêu tộc Tứ thiếu - Huyền Vũ Yêu thiếu.
Đến cả Thuần Hồ yêu nữ cũng xuất hiện, nhưng nàng đứng chung một chỗ với hai người họ, mà chỉ giống như một người đứng ngoài quan sát.
Thấy Kim Nhãn yêu thiếu xuất hiện, cơ thể mềm mại của Lục Tinh Linh khẽ run rẩy.
Sự hận thù ẩn sâu trong đồng tử của nàng khó mà che giấu.
Nhưng nàng vẫn cố gắng đè nén và nhẫn nhịn.
Bởi vì bây giờ nàng vẫn là tu sĩ Trấn Giới quân của ải Đông Lĩnh.
Nếu như nàng ra tay với Kim Nhãn yêu thiếu.
Khi đó, không chỉ nàng gặp chuyện.
Thậm chí ngay cả tu sĩ lão mắt mù, đám người tu sĩ cụt một tay dưới quyền cũng sẽ gặp xui xẻo theo nàng.
Nàng có thể không quan tâm đến bản thân.
Nhưng nàng không thể không quan tâm tới các thành viên trong đội.
Quân Tiêu Dao thản nhiên nhìn Kim Nhãn yêu thiếu, rồi nói.
“Xem ra, các ngươi tới đây là vì Tử Diệm yêu thiếu.”
Kim Nhãn yêu thiếu mỉm cười, đáp: “Nếu Thiếu chủ đã biết, vậy ta cũng sẽ không giấu diếm nữa.”
“Tử Diệm yêu thiếu chọc Thiếu chủ, đúng là không lý trí.”
“Nhưng bất luận thế nào đi nữa, Thiếu chủ ngươi cũng bình yên vô sự, còn hắn thì cũng đã bị trừng phạt.”
“Chi bằng nể tình ta, thả hắn ra, thế nào?”
Kim Nhãn yêu thiếu cất giọng ôn hòa.
Thấy cái tính cách này của Kim Nhãn yêu thiếu, Trấn Giới quân có mặt tại đó đều có chút sững sờ.
Đây chính là tên Kim Nhãn yêu thiếu hoành hành ngang ngược đó sao?
Nhưng suy nghĩ kỹ lại một chút, thấy cũng đúng.
Đối mặt với thiếu chủ Vân thị, có mấy ai có thể ngang ngược?
“Mặt mũi ngươi đáng bao nhiêu tiền?”
Quân Tiêu Dao đáp lại bằng giọng rất lạnh nhạt.
“Vân Tiêu thiếu chủ, ngươi...”
Đồng tử của Kim Nhãn yêu thiếu tối lại.
Hắn tự hỏi, hắn đã nói năng đủ khéo léo rồi, cũng không muốn đắc tội với Quân Tiêu Dao.
Nhưng câu này của Quân Tiêu Dao chẳng khác gì đang vả mặt hắn ngay trước mặt mọi người.
“Hơn nữa, người có danh tiếng tệ như ngươi thì có tư cách gì để cho bổn thiếu chủ nể mặt mũi ngươi chứ?”
Quân Tiêu Dao nói.
Kim Nhãn yêu thiếu khá sửng sốt, sắc mặt hắn càng lúc càng trở nên khó coi.
Sau đó, trong lúc vô tình, ánh mắt hắn bắt gặp một bóng dáng xinh đẹp đứng sau Quân Tiêu Dao.
“Là nàng...”
Ánh mắt của Kim Nhãn yêu thiếu khựng một lát.
Tuy hắn gần như đã quên mất, nhưng bây giờ hắn lại nhớ ra rồi.
Nữ tử kia, không phải là con gái của thống lĩnh đã từng xảy ra xung đột với hắn sao?
Kế đến, hắn chỉ sử dụng một chút thủ đoạn nho nhỏ đã khiến cho vị thống lĩnh bỏ mạng.
Mà con gái của ông ta có vẻ như sở hữu thiên phú Chiến Trận sư.
Cho nên Kim Nhãn yêu thiếu mới cố ý sắp xếp cho nàng dẫn dắt tiểu đội pháo hôi, để người khác luôn chèn ép nàng, khiến nàng không thể nào nổi dậy.
Qua một thời gian dài như vậy, Kim Nhãn yêu thiếu đã gần như quên mất chuyện này.
Hiện tại, nhìn thấy Lục Tinh Linh, Kim Nhãn yêu thiếu lại chưa từng không biết đã có chuyện gì xảy ra.
Lục Tinh Linh vậy mà lại có quan hệ với Quân Tiêu Dao!
“Chẳng lẽ, hắn đang cố ý...”
Kim Nhãn yêu thiếu bắt đầu toát mồ hôi lạnh sau lưng.
Ngay sau đó, ẩn sâu trong mắt hắn thoáng hiện lên vẻ tàn khốc.
Hắn cũng chẳng ngu ngốc, biết chắc là Quân Tiêu Dao xem trọng thiên phú Chiến Trận sư của Lục Tinh Linh.
Kế đến qua lại với nàng nhằm thăm dò để biết được sở tác sở vi của hắn.
“Chết tiệt, nếu sớm biết như vậy thì khi đó ta nên nghĩ cách xử lý nàng rồi…”
Kim Nhãn yêu thiếu thầm mắng trong lòng.
Nhưng khi đó hắn làm sao biết lúc đó Quân Tiêu Dao sẽ đến ải Đông Lĩnh để rèn luyện.
Mà dù có tới ngay, thì xác suất thiết lập quan hệ với tiểu đội pháo hôi như Lục Tinh Linh cũng rất nhỏ.
Chỉ có thể nói, là do một tay tên Tử Diệm yêu thiếu này sắp xếp.
Không chỉ gài bẫy chính bản thân hắn, mà còn gián tiếp gài bẫy Kim Nhãn yêu thiếu.
Thấy vẻ mặt của Kim Nhãn yêu thiếu, Quân Tiêu Dao cũng biết rằng hắn đã biết rồi.
Thế nên ngay sau đó, Quân Tiêu Dao cũng không giả vờ nữa mà nói thẳng.
“Kim Nhãn yêu thiếu, trước tiên không nói đến chuyện của Tử Diệm yêu thiếu, những chuyện mà ngươi đã từng làm, hẳn chính ngươi cũng biết rõ.”
“Hãm hại người trung thành, hãm hại thống lĩnh của Trấn Giới quân, còn chèn ép Lục Tinh Linh, người có thiên phú Chiến Trận sư.”
“Bổn thiếu chủ hỏi, điều này có phù hợp với quy tắc của thành lũy Tam Hoàng không?”