Nhóm dịch: Thiên Tuyết
Lời của Quân Tiêu Dao như chân lung phát hội.
Một số Trấn Giới quân có mặt tại đó, thậm chí là người của đội chấp pháp cũng có chút xấu hổ cúi đầu.
Không sai.
Hành động của Kim Nhãn yêu thiếu, thật ra thì trong lòng mọi người đều hiểu.
Nhưng ngại vì thân phận của hắn, nên không ai dám xen vào việc không liên quan tới mình.
Cho nên Lục Tinh Linh cũng chỉ có thể tự nuốt trái đắng này.
Mà hiện tại đã trôi qua lâu như vậy, sự xuất hiện của Quân Tiêu Dao cũng là muốn thay nàng lấy lại công đạo.
“Thiếu chủ đại nhân...”
Lúc này, đôi mắt của Lục Tinh Linh run rẩy, không nhịn được mà ửng đỏ.
Nàng đã là một cô gái rất kiên cường.
Nhưng giờ phút này, nàng vẫn không nhịn được mà vành mắt ửng đỏ.
Nàng đang rơi lệ vì người cha chết oan của nàng.
Cũng vì hành động của Quân Tiêu Dao mà nàng thấy cảm động.
Hắn đang nói ra chính nghĩa thay cho nàng!
Cũng chỉ có hắn mới có năng lực và tư cách này!
“Vân Tiêu thiếu chủ, ta không biết ngươi đang nói cái gì, chắc là ngươi bị hiểu lầm bởi lời nói một phía của tiện nhân kia rồi.”
“Ngoài ra, thân là đệ tử ký danh của Tuyết Nguyệt Yêu Đế, sao ta có thể làm ra loại chuyện này được.”
Kim Nhãn yêu thiếu hạ giọng nói.
Hắn đã bắt đầu lấy Tuyết Nguyệt Yêu Đế ra, kéo cờ lớn làm da hổ.
Quân Tiêu Dao nghe vậy thì cười lạnh lùng.
“Ngươi vẫn còn mặt mũi lôi Tuyết Nguyệt Yêu Đế ra à.”
“Ta nghĩ, nếu Tuyết Nguyệt Yêu Đế biết hành động của ngươi thì cũng sẽ khịt mũi coi thường!”
“Vân Tiêu, ngươi!”
Sắc mặt Kim Nhãn yêu thiếu đen như đáy nồi.
Nhờ có quan hệ sâu với Tuyết Nguyệt Yêu Đế, gần như hắn không sợ bất kỳ ai ở thành luỹ Tam Hoàng.
Nhưng cố tình lại gặp được Quân Tiêu Dao - con nối dõi của người thủ quan, hoàn toàn không thèm nghía đến danh tiếng của Tuyết Nguyệt Yêu Đế.
Điều này rất đáng giận.
“Được rồi, không cần nói nhảm nhiều lời.”
“Về phần tính thật giả của sự việc, trong lòng ngươi lại quá rõ ràng.”
“Bây giờ, muốn giải quyết vấn đề rất đơn giản, đánh một trận là được.”
“Không nói đánh bại ta, chỉ cần ngươi có thể đánh lui ta, ta có thể thả Tử Diệm yêu thiếu.”
Quân Tiêu Dao lười dây dưa với Kim Nhãn yêu thiếu.
“Điều này…”
Sắc mặt Kim Nhãn yêu thiếu hơi căng thẳng.
Tuy hắn là người mạnh nhất trong Yêu tộc Tứ thiếu.
Nhưng Quân Tiêu Dao sao lại là người dễ dàng?
Tuy không phải đánh bại, chỉ là đánh lui.
Nhưng có thể không đơn giản như vậy.
Đừng quên một ngàn chiến tích của Quân Tiêu Dao ở vũ trụ Huyền Hoàng vẫn còn lưu truyền rộng rãi ở Giới Hải.
“Sao vậy, như này cũng không dám sao?” Quân Tiêu Dao cười lạnh.
Hắn muốn vả mặt Kim Nhãn yêu thiếu.
Mà nhóm người lão tu sĩ mắt mù và tu sĩ một tay nhìn thấy, trong lòng đều sảng khoái không dứt.
Đây là lần đầu tiên Kim Nhãn yêu thiếu kinh ngạc như vậy.
“Ngươi…”
Sắc mặt Kim Nhãn yêu thiếu đỏ lên.
Hắn biết Quân Tiêu Dao cố ý vả mặt hắn.
“Hơn nữa người ta chỉ không phải là ngươi mà là các ngươi.”
“Yêu tộc Tứ thiếu các ngươi có thể đồng loạt ra tay.”
Quân Tiêu Dao lên tiếng lần nữa, vả mặt càng vang.
Nếu bọn họ không nhận, vậy thì thật sự là không có đất dung thân.
Đệ tử ký danh Tuyết Nguyệt Yêu Đế gì đó cũng trở thành trò cười lớn nhất.
“Vân tiêu, ngươi quá làm càn!”
Cuối cùng Kim Nhãn yêu thiếu không nhịn được, ngang nhiên ra tay!
Mà Huyền Vũ yêu thiếu bên cạnh không thể chỉ lo thân mình, đồng loạt ra tay.
Về phần Thuần Hồ yêu nữ, vẻ mặt của nàng không ngừng thay đổi.
Có lẽ chiến lực của nàng yếu nhất ở trong Yêu tộc Tứ thiếu.
Hơn nữa quan trọng nhất chính là nàng không muốn đắc tội Quân Tiêu Dao!
Nàng không giống Kim Nhãn yêu thiếu, quan tâm mặt mũi như vậy.
Đối với nam nhân và nữ nhân, tầm quan trọng của thứ như mặt mũi hoàn toàn không giống nhau.
Thế nên cuối cùng nàng vẫn không ra tay.
Ùng ùng!
Trong hư không, lôi đình màu vàng băng tạc giống như chứng tỏ Kim Nhãn yêu thiếu tức giận.
Dường như trong đôi mắt vàng ròng của hắn đều có lôi điện dâng lên.
Khi hắn vươn tay, phù văn lôi đình vào nhau giăng khắp nơi trong hư không, bện thành một chiếc lưới lôi đình lớn màu vàng, bao phủ về phía Quân Tiêu Dao.
Hắn từng dùng thủ pháp này giam cầm thiên kiêu ngang cấp, nếu như rơi vào trong đó sẽ tan thành khói bụi trong nháy mắt.
“Vừa hay ta cũng có lực lượng lôi đình.”
Quân Tiêu Dao cũng thi triển Lôi Đình Pháp. Chính là Lôi Đế đại thần thông!
Một ngón tay Quân Tiêu Dao chỉ ra hội tụ phép tắc Lôi Đình ngưng kết thành một ngón tay khổng lồ lôi quang sáng chói.
Chính là một tuyệt học trong Lôi Đế đại thần thông, Lôi Đé Chỉ.
Với tu vi thực lực của Quân Tiêu Dao hiện tại, Lôi Đế đại thần thông thi triển được có uy lực khác hoàn toàn so với lúc trước.
Lôi Đế Chỉ đâm phá hư không, trực tiếp xuyên thủng chiếc lưới lôi đình lớn màu vàng, trên bầu trời rải rác vạn trượng lôi quang.
“Chuyện này…”
Vẻ mặt Kim Nhãn yêu thiếu hơi ngơ ra.
Thần thông lôi đình của hắn chính là thần thông nguyên thủy khắc sâu trong huyết mạch.
Nhưng láy này, Lôi Đế đại thần thông Quân Tiêu Dao thi triển lại ngang ngược, hung mãnh hơn hắn.
Kim Nhãn yêu thiếu không dám khinh địch, ấn đường hiện hóa tộc văn màu vàng sáng chói.
Hắn thúc giục bí lực huyết mạch của tộc Kim Nhãn Toan Nghê, có sức mạnh tộc văn thần bí hiện lên, nâng thần thông của hắn lên.
Lôi đình sáng chói quanh người hắn như ngưng tụ thành một con sư tử lôi đình cỡ lớn, gầm thét trời đất.
Chiêu thức này quá cương mãnh, Toan Nghê vốn là dị thú cổ đại hung mãnh ngang ngược, cộng thêm sức mạnh của lôi đình.
Hai thứ bá đạo kết hợp lại với nhau giống như làm nứt vỡtrời đất.
May là vài thiên kiêu Đế tộc đang xem cuộc chiến tại chỗ cũng âm thầm cảm thán.
Thực lực của Kim Nhãn yêu thiếu không yếu hơn vài Vương giả trẻ tuổi của Đế tộc bao nhiêu.
Quân Tiêu Dao thấy thế, lòng bàn tay bắn ra lực lượng lôi đình.
Trong hư không, lôi quang đan vào nhau, từng ngôi sao ngưng kết, liên miên thành một mảnh.