Nhóm dịch: Thiên Tuyết
“Cuối cùng đã tới rồi sao, bổn thiếu chủ còn tưởng rằng ngươi vẫn là con rùa rụt cổ.” Quân Tiêu Dao thản nhiên nói.
Nghe thấy so sánh như vậy, mọi người ở đây đều hết chỗ nói.
Có lẽ chỉ có Quân Tiêu Dao dám so sánh Hồng Trần Đế Tử với con chuột trong hang.
Mà bên trong xe kéo Cửu Hoàng có một tiếng cười lạnh lùng truyền ra.
“Thiếu chủ Vân thị ngang ngược, bổn đế tử đã thấy, trấn áp bằng hữu của bổn đế tử, Tử Diệm yêu thiếu thì không nói, còn giết cả Kim Nhãn yêu thiếu.”
“Có lẽ phụ thân của ngươi không ngang ngược như ngươi đâu nhỉ?”
Lời nói vừa dứt, xe kéo Cửu Hoàng được vén lên.
Một nam tử anh tuấn mặc hồng sam cao quý, khí độ bất phàm, thản nhiên bước ra.
Da thịt hắn trắng nõn, dáng người cao ngất, ấn đường có một đế văn hình thoi.
Hơi thở cả người cực kỳ bất phàm.
Quanh người lại là sương mù lất phất, khí tức hồng trần tràn ngập, dường như có chúng sinh vạn vật đang hiện hóa, rất huyền ảo.
Khí chất lại càng tôn quý siêu nhiên, nhóm Yêu tộc Tứ thiếu vĩnh viễn không thể sánh bằng.
Hồng Trần Đế Tử nhìn về phía Quân Tiêu Dao.
Hai nhân vật lớn trong lớp trẻ mặt đối mặt, loại cảm giác bị áp bách giống như khiến trời đất đều đình trệ!
Quân Tiêu Dao và Hồng Trần Đế Tử đều có thân phận không tầm thường.
Tất cả đều là hậu duệ dòng chính của người thủ quan, có địa vị đặc biệt ở thành lũy Tam Hoàng.
Nhắc tới Thiên Nhai Đại Đế, Hồng Trần Đại Đế, ai lại không tôn sùng và kính sợ?
Mà lúc này hai người thừa kế lại va chạm với nhau, nảy sinh xung đột.
Chuyện này khiến mọi người cảm thấy rất ngạc nhiên.
Đồng thời cũng rất tò mò.
Hai vị hậu duệ của người thủ quan rốt cuộc sẽ va chạm với nhau như thế nào?
Vẻ mặt Quân Tiêu Dao bình tĩnh.
Cho dù đối mặt với nhân vật như Hồng Trần Đế Tử, sắc mặt của hắn vẫn không thay đổi gì nhiều.
Lúc trước Quân Tiêu Dao đã từng nói qua với Lý Phi Nghiên.
Hắn không quan tâm ruồi nhặng vớ vẩn xung quanh.
Nhưng nếu dám đến trước cửa gây sự, hắn cũng không để ý, chỉ cần dạy bọn họ làm người là được.
“Bản thiếu chủ bá đạo ư?”
“Người không phạm ta, ta không phạm người, để Tử Diệm yêu thiếu tới thử ta, chỉ có thể nói bước đi này ngươi đã đi nhầm rồi.”
Quân Tiêu Dao không quan tâm nói.
“A? Tùy tùng của ta vì ai mà chết, còn cả nữ nhân của ta nữa.”
“Nói thật ra thì cũng là Vân Tiêu thiếu chủ khiêu khích ta trước.”
Hồng Trần Đế Tử nói đến đây, ánh mắt nhìn về phía Lý Phi Nghiên.
Sắc mặt Lý Phi Nghiên tái nhợt.
Tuy nàng là con gái của đế tộc Lý thị. Nhưng nếu xét về thân phận địa vị, nàng vẫn không bằng Hồng Trần Đế Tử.
Quân Tiêu Dao cười, trong nụ cười chứa đựng sự lạnh lẽo.
“Ngươi không nói còn tốt, ngươi vừa mở miệng một cái, bản thiếu chủ thật sự muốn tính sổ ngươi.”
“Người đi theo ngươi kia muốn thuê tổ chức sát thủ Tinh Hải Hắc Ám, âm thầm giết ta.”
“Trách nhiệm này ngươi gánh nổi không?”
Giọng điệu Quân Tiêu Dao lạnh nhạt, sát ý bao trùm.
“Cái này…”
Hồng Trần Đế Tử sửng sốt.
Lúc trước hắn chỉ nhận được tin tức tùy tùng của hắn vì Quân Tiêu Dao mới chết.
Còn nguyên nhân hình như là bởi vì có liên quan đến Lý Phi Nghiên.
Nhưng hắn cũng không tìm hiểu sâu, bởi vì kết quả đã rõ ràng rồi.
“Tên ngu xuẩn kia…”
Đôi mắt Hồng Trần Đế Tử giật giật, đáy lòng thầm mắng.
Thật ra hắn cũng biết tùy tùng của hắn thường xuyên lấy danh nghĩa của hắn mà làm loạn.
Hắn cũng không để ý, bởi vì vốn liếng của hắn đủ để khiến người dưới trướng của mình kiêu ngạo.
Nhưng ai có thể nghĩ đến, hắn sẽ ngu ngốc đến nỗi muốn ám sát Quân Tiêu Dao.
Ngay cả Hồng Trần Đế Tử cũng không làm như vậy.
Đây là điều tối kỵ!
Nhưng bây giờ đương nhiên Hồng Trần Đế Tử sẽ không thừa nhận.
Hắn nói: “Chuyện này ta không biết rõ.”
Quân Tiêu Dao cười lạnh, tiện đà nói: “Phi Nghiên, hắn nói ngươi là nữ nhân của hắn, chuyện này là thật à?”
Lý Phi Nghiên nghe vậy, liếc nhìn Hồng Trần Đế Tử một cái, cắn môi nói: “Không phải.”
Bây giờ nàng đã là người của đã Quân Tiêu Dao, đương nhiên biết nên nói cái gì.
Hơn nữa cho dù không phải người của Quân Tiêu Dao, nàng cũng không đồng ý trở thành nữ nhân của Hồng Trần Đế Tử.
Quân Tiêu Dao cười lạnh nói: “Ngươi cũng thấy rồi, Lý Phi Nghiên không quan hệ gì với ngươi.”
“Cái nữa, tùy tùng của ngươi còn đắc tội ta, tuy rằng hắn chết chưa hết tội, nhưng ngươi làm chủ nhân có phải cũng nên chịu trách nhiệm không?”
Hồng Trần Đế Tử nghe mà sửng sốt.
Lần này hắn đến đây là để tính sổ với Quân Tiêu Dao.
Nhưng tại sao lại có cảm giác như đang đưa mặt lại đây cho Quân Tiêu Dao đánh?
Những người còn lại ở xung quanh cũng đang dùng thần niệm để giao lưu.
Hồng Trần Đế Tử không chiếm được lý.
Hồng Trần Đế Tử cũng có chút tâm cơ, không rối rắm quá lâu về chuyện này mà nói sang chuyện khác.
“Cho dù có như thế nào, ít nhất bây giờ ngươi phải thả Tử Diệm yêu thiếu ra trước, những chuyện khác có thể bàn sau.”
Hồng Trần Đế Tử cũng chỉ muốn thử Quân Tiêu Dao, không muốn đánh sống đánh chết với hắn ngây bây giờ.
Quân Tiêu Dao thấy thế, cười nhạt.
Sau đó giơ tay đập một cái xuống.
Bộp!
Tử Diệm yêu thiếu bị đập nát, hồn phi phách tán!
“Được, ngươi muốn nói chuyện gì?”
Quân Tiêu Dao cười ôn hòa ấm áp.
Hồng Trần Đế Tử sững sờ.
Tất cả mọi người ở đây đều choáng váng.
Trong lòng rất nhiều Trấn Giới quân đều cảm thấy cực kì nể phục, muốn nói một câu đỉnh cao!
Đập chết Yêu tộc Tứ thiếu, giống như đánh chết đám ruồi bọ.
Lại còn vả mặt Hồng Trần Đế Tử.
Người kiêu ngạo bá đạo như vậy không thường thấy ở Giới Hải, Quân Tiêu Dao là một trong số đó.
Có lẽ cũng là người duy nhất.
Hắn không sợ gây thù với bất cứ kẻ nào!
“Vân Tiêu, ngươi……”
Hồng Trần Đế Tử cảm thấy đau gan.
Hắn không đau lòng Tử Diệm yêu thiếu chết đi.
Loại bạn bè vớ vẩn này chết thì chết thôi, hắn không thiếu.
Chủ yếu là, Quân Tiêu Dao đang vả thẳng vào mặt hắn.
Không cho chút mặt mũi nào!
Quanh người Hồng Trần Đế Tử nổi lên khí tức, Hồng Trần chi khí tràn ngập.
Thậm chí một số người đứng gần còn có cảm giác trước mắt xuất hiện ảo giác, như là rơi vào trong hồng trần vạn trượng.
Một số người đột nhiên bừng tỉnh, lòng còn sợ hãi.