Nhóm dịch: Thiên Tuyết
Hồng Trần Đế Tử tu luyện Đại Mộng Đế Kinh phụ thân chứng đạo điên đảo hồng trần, thủ đoạn phi phàm.
Còn Quân Tiêu Dao vẫn không thay đổi sắc mặt.
Có lẽ thủ đoạn của Hồng Trần Đế Tử rất kỳ dị.
Nhưng với người có được vô địch đạo tâm như Quân Tiêu Dao, ngay cả lời thề thiên đạo cũng không thể ảnh hưởng đến hắn.
Loại thủ đoạn này của hắn, đạo Hồng Trần, không có tác dụng gì lớn với Quân Tiêu Dao.
Nhận thấy được ánh mắt trong trẻo rõ ràng cùng với khí chất khó dò của Quân Tiêu Dao.
Cho dù là thiên kiêu cấp phá cấm có danh tiếng lâu đời như Hồng Trần Đế Tử cũng không chắc chắn hoàn toàn..
Dù sao hắn cũng là người có địa vị, nén lại sự bồn chồn trong lòng.
“Vân Tiêu, bây giờ Hắc Họa có động thái khác thường, ngươi và ta đều là người thừa kế của người thủ quan.”
“Nếu như đánh nhau đến mức sống chết ở thành lũy Tam Hoàng này thì thật sự vớ vẩn, sẽ bị mọi người phê bình.”
“Hay là chúng ta đổi một loại tranh đấu khác?”
Trong lòng Hồng Trần Đế Tử có suy nghĩ khác.
“Ngươi sợ?”
Quân Tiêu Dao nói thẳng, vạch trần hắn.
Hai mắt Hồng Trần Đế Tử run run.
Vẫn chưa vả mặt hắn đủ à?
Còn muốn lột mặt mũi của hắn xuống vả thêm lần nữa?
“Ngươi chỉ cần nói có dám đấu hay không thôi?”
Hồng Trần Đế Tử hít sâu một hơi.
Ngay cả tâm trí của hắn cũng bị lung lay.
Quân Tiêu Dao này quá giỏi việc nắm bắt tâm trí của mọi người.
“Nói đi.”
Quân Tiêu Dao cũng lười làm hắn mất mặt lần nữa, không có gì vui.
Tốt nhất là khiến cho Hồng Trần Đế Tử cảm nhận được sâu sắc ác ý và đau đớn.
Như vậy mới có thể dạy hắn làm người, biết người nào có thể động vào, người nào không thể động.
“Tại sao chúng ta không so sánh công huân?”
Hồng Trần Đế Tử nói.
“Công huân?”
Ánh mắt Quân Tiêu Dao lóe lên.
“So sánh công huân, lúc trước Vân Tiêu thiếu chủ mới phân phát toàn bộ công huân hắn đoạt được cho tiểu đội số 72.”
“Giờ so sánh công huân thì quá là thiệt thòi.”
“Đúng vậy đó, ta nghe nói Hồng Trần Đế Tử có rất nhiều công huân…”
Nghe đến đó, mọi người ở đây đều không nhịn được nói về chuyện này.
Hồng Trần Đế Tử dùng thứ này để tranh đấu chẳng khác gì đang bắt nạt người ta.
Quân Tiêu Dao là người mới lần đầu tiên đi vào thành lũy Tam Hoàng, tất cả công huân đạt được ở đại triều Tang Yêu cũng đã phân phát hết.
Căn bản là hai bàn tay trắng.
Nghe được một số lời bàn tán, ánh mắt của Hồng Trần Đế Tử lại chứa ý sâu xa.
Quân Tiêu Dao đã phân phát hết công huân ra ngoài, như vậy hắn càng thêm có lợi.
Nhưng thứ duy nhất vẫn không thể chắc chắn đó là loại cục diện bất lợi rõ ràng như thế này, Quân Tiêu Dao không đồng ý là chuyện rất bình thường.
Cho nên Hồng Trần Đế Tử nghĩ, nên giăng bẫy như thế nào để có thể khiến Quân Tiêu Dao đồng ý cuộc tỷ thí này.
“So sánh công huân, vậy tiền đặt cược như thế nào?”
Ánh mắt Quân Tiêu Dao thay đổi, trong lòng có ý nghĩ riêng.
So thủ đoạn với hắn, Hồng Trần Đế Tử vẫn còn non nớt lắm.
Trận tranh đấu này, rốt cuộc là ai giăng bẫy ai?
“Tiền đặt cược chính là nàng!”
Hồng Trần Đế Tử chỉ tay về phía một người.
Người đó đúng là Lý Phi Nghiên!
Khuôn mặt xinh đẹp như ngọc của Lý Phi Nghiên thay đổi.
Nàng biết.
Nếu bây giờ nàng rơi vào trong tay Hồng Trần Đế Tử, vậy hậu quả sẽ không thể tưởng tượng nổi.
Có lẽ sẽ phải chịu nhục nhã.
Ngay cả đế tộc Lý thị cũng không giúp được nàng.
“Nàng?”
Quân Tiêu Dao nhếch hàng lông mày.
Lý Phi Nghiên nhìn về phía Quân Tiêu Dao bằng ánh mắt xin giúp đỡ.
Nàng bị Quân Tiêu Dao gieo ấn ký, đã là người của hắn.
Nếu giờ bị Hồng Trần Đế Tử đưa đi, vậy hậu quả không thể tưởng tượng.
Cho dù không chết cũng khó chịu hơn cả cái chết.
Nhìn ánh mắt yếu đuối đáng thương của Lý Phi Nghiên, vẻ mặt Quân Tiêu Dao bình tĩnh.
Đối với hắn, Lý Phi Nghiên chỉ là một quân cờ dùng để đối phó Lý Vô Song mà thôi, có cũng được mà không có cũng không sao.
Chẳng qua hắn cũng biết, Hồng Trần Đế Tử đang muốn giăng bẫy hắn.
Tuy nhiên chuyện có đơn giản như vậy ư?
“Nhưng có lẽ ta có thể lợi dụng ngược lại chuyện này, thiết lập cạm bẫy ngược…”
Ánh mắt Quân Tiêu Dao sâu xa.
Hắn đang có một ổ những ý nghĩ xấu trong lòng.
À không, phải nói là trí tuệ thâm trầm và mưu tính.
Hắn cười nói: “Hồng Trần Đế Tử, ngươi đúng là nhớ mãi không quên Lý Phi Nghiên nhỉ.”
“Tuy nhiên, đề nghị của ngươi là đang khinh thường chỉ số thông minh của ta hay là khinh thường chỉ số thông minh của chính ngươi?”
“Ngươi đã hoạt động ở thành lũy Tam Hoàng lâu như vậy, còn ta lại là lần đầu tiên đến.”
“So sánh công huân với ngươi á, ngươi ngây thơ đến mức nào vậy?”
Quân Tiêu Dao nói đúng.
Bởi vì quan hệ với Hồng Trần Đại Đế, Hồng Trần Đế Tử cũng thường xuyên rèn luyện ở thành lũy Tam Hoàng.
Hơn nữa với địa vị đặc biệt của hắn, không thiếu cơ hội kiếm công huân cơ hội.
Mà Quân Tiêu Dao, lúc trước vẫn luôn phát triển ở thế giới Nam Đẩu.
Sau khi đến đế tộc Vân thị vẫn du tẩu khắp nơi, mãi cũng không đến thành lũy Tam Hoàng bên này.
Cho nên nói về công huân, chắc chắn Hồng Trần Đế Tử có tích lũy thâm hậu.
Đừng nói Quân Tiêu Dao, tất cả mọi người ở đây đều cảm thấy đề nghị thi đấu này của Hồng Trần Đế Tử thật sự rất quá đáng.
Quả thật là đang khinh thường chỉ số thông minh của người khác.
Thật giống như là đào một cái hố, sau đó nói với Quân Tiêu Dao ngươi nhảy xuống đi.
Sắc mặt của Hồng Trần Đế Tử cũng hơi mất tự nhiên.
Không phải vì hắn sợ Quân Tiêu Dao.
Hắn rất tự tin về thực lực của chính mình.
Nhưng đây là lần đầu chạm trán, hắn không muốn dùng vũ lực để đối đầu với Quân Tiêu Dao.
“Như vậy đi, nếu ngươi cảm thấy không công bằng, vậy ngươi nói xem nên thiết lập quy tắc như thế nào?”
Hồng Trần Đế Tử nói.
“A, thật ra ta cảm thấy không cần dùng một nữ nhân làm tiền đặt cược, không bằng dùng cái gì đó kích thích hơn.”
Quân Tiêu Dao vừa nói, trên mặt vừa lộ ra một nụ cười nhạt.
Lại là nụ cười quen thuộc kia.
Nụ cười này có ý nghĩa Quân Tiêu Dao lại muốn giơ liềm lên thu hoạch.
“Có ý gì?”
Hồng Trần Đế Tử nhíu mày nói.
“Không bằng chơi lớn đi, ví dụ như thương hội Hồng Trần sau lưng ngươi.”
Quân Tiêu Dao nói.