Nhóm dịch: Thiên Tuyết
Tuy có mấy người thiên kiêu đế tộc như Quân Tiêu Dao, Vân Huyền Hư, Hạ Hầu Thần Tàng.
Còn có mấy người thiên kiêu Tam giáo như Phạm Thanh Đăng.
Nhưng những người này có mạnh hơn nữa cũng không có cách nào đối phó được với tất cả thiên kiêu của Bạt tộc.
Đối đầu với những thiên kiêu trên bảng giải thưởng Hắc Họa kia thì càng không chắc chắn.
Cho nên mời một vài cường viện đến thì cũng có thể xem là một cách bù đắp vào.
Đương nhiên, những cường viện được mời tới này tối đa cũng chỉ có thể ở cảnh giới Hỗn Độn Đạo Tôn.
Vượt quá Hỗn Độn Đạo Tôn thì không có cách nào vào chiến trường.
Nghe đến đó, những thiên kiêu ở đây mới thả lỏng chút, nhưng trong mắt vẫn lộ ra vẻ lo lắng như trước.
Tuy cường viện gia nhập liên minh, hoàn cảnh của bọn họ vẫn không ổn lắm, sẽ có hung hiểm rất lớn.
Với lại, ở đây đã có một vài thiên kiêu đế tộc, vương giả trẻ tuổi.
Lại mời cường viện, đi đâu mời?
Rất nhiều thiên kiêu đều cho rằng.
Những thiên kiêu bọn họ ở đây, có thể không xem là nhóm ưu tú nhất Giới Hải, nhưng cũng không thua bao nhiêu.
Chớ đừng nói chi còn có tồn tại hoàn toàn đỉnh lưu là Quân Tiêu Dao này.
Lại đi tìm cường viện, có thể mạnh cỡ nào cơ chứ?
“Hẳn là, người đó sẽ đến...”
Trong đầu của một vài thiên kiêu chợt loé lên linh quang, bỗng nhiên nghĩ đến một chỗ.
Nếu như là chỗ đó, nói không chừng thật sự có thể có một nhóm tinh anh nòng cốt đến đây trợ giúp.
Mà sau chuyện này, chúng thiên kiêu cũng bắt đầu làm chuẩn bị.
Một vài túc lão, thậm chí đã làm lão sư, cũng bắt đầu diễn giải luận đạo cho những thiên kiêu này,
Đồng thời cũng nói với bọn họ, một vài kinh nghiệm đối chiến với Bạt tộc và điểm yếu của họ.
Tuy ý nghĩ này có hơi lâm thời không trâu bắt chó đi cày, nhưng trừ cái đó ra, cũng không còn cách nào khác.
Nếu có thể năng tỷ lệ thắng lên một chút thì có thể cứu mạng một thanh niên.
Mà chuyện này cũng liên quan đến sĩ khí, nếu bị chèn ép, sẽ bị đánh bại.
Sĩ khí của toàn bộ ải Đông Lĩnh cũng sẽ bị ảnh hưởng.
Nhưng mà cũng không phải tất cả thiên kiêu đều cần phải nước tới chân mới nhảy.
Quân Tiêu Dao, ngồi xếp bằng một mình bên trong phòng.
Hắn rất là hờ hững, bình tĩnh.
Trận chiến này với hắn chỉ là cách để hắn thu hoạch công huân, chỉ thế thôi.
Thời gian một tháng với tu sĩ cũng chỉ như một cái chớp mắt, thoáng cái đã hết.
Không bao lâu, thời gian ước chiến đã đến.
Thiên kiêu của ải Đông Lĩnh muốn chiến một trận với thiên kiêu Bạt tộc.
Mà trận chiến này khác với trước đó, sẽ có thiên kiêu yêu nghiệt không gì sánh nổi của Bạt tộc xuất hiện.
Thậm chí có khả năng nhân vật tuyệt thế trên bảng giải thưởng Hắc Họa sẽ xuất hiện!
Cho nên trận chiến này với thiên kiêu ải Đông Lĩnh rất nặng nề, là vấn đề sống chết.
Chỉ là bây giờ, không có người lui bước.
Nếu như lúc này sợ hãi, lùi bước, có thể nói thanh danh sẽ hoàn toàn xấu đi, tương lai khó mà có mặt mũi có chỗ đứng ở Giới Hải.
Có thể nói thiên kiêu đến nơi này rèn luyện đều có mộng tưởng nổi danh trong Giới Hải, sao có thể huỷ hoại thanh danh của mình như thế này được.
Rất nhanh, trên tường thành của thành luỹ Tam Hoàng nguy nga, rộng lớn.
Một nhóm thiên kiêu tập hợp ở đây, đều đã đến.
Quân Tiêu Dao cũng tới, vẻ mặt thản nhiên, tạo thành vẻ đối lập rõ ràng với mấy thiêu kiêu đang thấp thỏm kia.
“Không phải nói sẽ có cường viện sao, sao còn chưa tới nữa.”
“Chẳng lẽ muốn chúng mình tự đi đối diện sao?”
Một vài thiên kiêu đang bàn luận nói.
Tuy nói cường viện đến không chắc có thể cứu được tính mạng của tất cả mọi người.
Nhưng có cứu viện, dù sao cũng tốt hơn không có, cũng có thể gánh bớt một chút áp lực.
“Yên tâm, bọn họ sắp đến rồi.” Một túc lão nói.
Ngay lúc lời hắn vừa dứt.
Nơi hư không xa xa, ánh sáng truyền tống trận loé lên.
Một nhóm người có khí chất bất phàm bước ra, hơi thở thâm thuý, ánh mắt bễ nghễ.
Người vừa tới không nhiều lắm, ước chừng chỉ có hơn mười vị.
Nhưng hơi thở cũng mỗi người bọn họ đều rất cường thịnh, người yếu nhất cũng đã ở cảnh giới Tạo Hoá Thần Tôn.
Nhìn chung thì cao hơn thiêu kiêu Giới Hải một cấp.
Đương nhiên, nghiêm túc mà nói, bàn về tuổi tác, bọn họ cũng lớn tuổi hơn những thiên kiêu của Giới Hải này không ít.
Nhưng với tu sĩ thì họ vẫn có thể xếp vào thế hệ trẻ, chứ không phân vào thế hệ trước.
“Bọn họ là...”
Vài thiên kiêu có vẻ mặt chợt hiểu ra.
Quả nhiên bọn họ đã đoán trúng, cường viện đến từ nơi kia.
“Bọn họ đến từ Giới Trong Giới, là chiến tướng trẻ của Nhân Hoàng điện và Địa Hoàng cung bằng lòng vươn tay tương trợ, đến đây trợ giúp cuộc đại chiến này.” Một túc lão nói.
“Giới Trong Giới à...”
Nghe thấy tên gọi này, trong mắt rất nhiều thiên kiêu đều toát ra vẻ trông ngóng.
Dù sao nơi đó cũng là một trong những nơi nổi danh vốn có trong của Giới Hải.
Thế lực Tam giáo, cũng tiếng tăm lừng lẫy.
Chỉ là người của Giới Trong Giới bình thường đều sẽ không đi nơi khác ở Giới Hải, cho nên rất ít khi gặp.
Mười vị chiến tướng trẻ của Giới Trong Giới giáng lâm xuống thành luỹ này.
Bọn họ có nam có nữ, cả người đều có mũ lẫn áo giáp, trong tay cầm thần binh lợi khí.
Nam thì phong khái uy nghiêm, nữ thì tư thế hiên ngang.
Chỉ là có rất nhiều người trong bọn họ, đều mang thái độ hờ hững, nhìn thấy người ở đây cũng không có ý định chào hỏi.
Mang theo thái độ tự phụ, lạnh nhạt và cao ngạo, cứ như mình là chúa cứu thế giáng lâm, xem thường bất kỳ ai.
“Bằng hữu Giới Trong Giới, cảm ơn các ngươi đã đến đây cứu viện.”
Có thiên kiêu chủ động tiến lên bắt chuyện, mang theo ý lấy lòng.
Có thể bắt nối quan hệ với người trong Giới Trong Giới, cũng không tệ.
Nhưng mà, một chiến tướng trẻ trong đó hoàn toàn không hề quan tâm tới.
Chuyện này khiến vị thiên kiêu đứng ra kia có hơi xấu hổ.
Sau đó, một thiêu kiêu đế tộc khác đứng ra nói.
“Chào đạo hữu của Giới Trong Giới, có các ngươi cứu viện, quả thực như hổ thêm cánh, xem ra lần ước chiến này, chúng ta sẽ ổn thôi.”
Vị thiên kiêu đế tốc này chủ động toả ra thiện ý, muốn làm dịu bầu không khí.
Dù sao sau này, bọn họ sẽ sóng vai chiến đấu trên chiến trường.
Nhìn thấy vị thiên kiêu đế tộc kia mở miệng, rốt cuộc một chiến tướng trẻ cũng mở miệng, nhưng lời nói cũng sắc bén.
“Chúng ta tới đây là tới cứu các ngươi, để các ngươi đỡ phải bị Bạt tộc diệt hết, đả kích sĩ khí của Giới Hải ta.”