Hoang Cổ Thánh Thể (Bản Dịch)

Chương 2617 - Chương 2617 - Chiến Tướng Trẻ Cao Ngạo (Tt)

Chương 2617 - Chiến tướng trẻ cao ngạo (tt)
Chương 2617 - Chiến tướng trẻ cao ngạo (tt)

Nhóm dịch: Thiên Tuyết

Lời này vừa nói ra, sắc mặt thiên kiêu ở đây đều thay đổi.

Dù là thiên kiêu đế tộc, cũng cau mày.

Giới Trong Giới, có hơi cao ngạo quá rồi!

Cho dù là đám người Hạ Hầu Thần Tàng cũng cau mày.

Chỉ là chẳng có ai dám chủ động nói thêm gì cả, càng không dám phản bác lại những chiến tướng trẻ của Giới Trong Giới.

Dù sao bọn họ thật sự là một nhóm cường viện, là chủ lực đối phó với những thiên kiêu trên bảng giải thưởng.

Nếu như đắc tội bọn họ, bọn họ rời đi trong tức giận thì kết cục thì sẽ càng không tốt.

Cho nên thiên kiêu ở đây cũng chỉ có thể nuốt giận vào bụng.

“Hừ, chỉ là một trận ước chiến, vậy mà cũng muốn chúng ta cứu viện.”

“Thế hệ trẻ tuổi của Giới Hải bây giờ, đúng là thế hệ này không bằng thế hệ kia.”

Vài chiến tướng trao đổi với nhau, giọng điệu khinh thường.

Cứ như Giới Trong Giới của bọn họ không cùng thế giới với Giới Hải.

Lại có vài chiến tướng trẻ, ánh mắt giống như vẻ dò xét, nhìn về phía Quân Tiêu Dao.

Dù sao hắn đều từng có xung đột với Nhân Hoàng điện, Địa Hoàng cung, quan hệ tuyệt đối không được xem là tốt.

Mà Quân Tiêu Dao cũng sẽ không nhân nhượng cho những chiến tướng mũi vểnh lên trời này.

“Chỉ là một bầy ếch ngồi đáy giếng, thật sự xem mình là chúa cứu thế à?”

“Giới Trong Giới của các người cũng chỉ là một cái trong nghìn vạn thế giới của Giới Hải mà thôi, có gì đặc biệt chứ.”

Nghe nói thế, toàn trường yên tĩnh.

Ánh mắt chuyển về phía Quân Tiêu Dao.

Chỉ có Quân Tiêu Dao, có thân phận này, có tư cách này, dám nói những lời này với người của Giới Trong Giới.

Bởi vì, hắn từng nghiền ép truyền nhân của Nhân Hoàng điện!

“Hả?”

Lời này của Quân Tiêu Dao không khác gì khiêu khích và vả mặt cả.

Một chiến tướng tẻ mặc chiến giáp đen nhánh nhìn về phía Quân Tiêu Dao, đôi mắt bắn ra ánh sáng thần thánh, như đèn vàng bức người.

“Coi chừng lời của ngươi, người của Giới Trong Giới của ta không phải là thứ người của thế giới khác trong Giới Hải có thể so được đâu.”

“Với lại, lần này là chúng ta tới cứu các ngươi.”

Với chuyện này, Quân Tiêu Dao chỉ khẽ lắc đầu.

“Kẻ ngu dốt thì không biết sợ gì.”

“Ngươi...”

Đồng tử của chiến tướng trẻ nặng nề, lạnh lẽo.

Mà lúc này, một chiến tướng trẻ khác người mặc chiến giáp ngũ sắc, đứng ra, khẽ cười, mang theo ý châm biếm nói: “Thác Phong, đừng có mà đắc tội đại nhân vật.”

“Chắc hẳn vị công tử này chính là thiếu chủ của đế tộc Vân thị của Giới Hải, Vân Tiêu.”

Vị chiến tướng này bóc trần thân phận của Quân Tiêu Dao.

Chiến tướng mặc chiến giáp đen nhánh tên là Thác Phong hừ lạnh.

Sau đó đồng tử càng lộ ra vẻ dò xét.

Chiến tướng còn lại đến từ Giới Trong Giới cũng nhìn về phía Quân Tiêu Dao, ánh mắt không giống nhau.

Toàn trường, nhân vật thiên kiêu có thể khiến bọn họ chú ý đến, không được mấy người.

Quân Tiêu Dao là người khiến người ta chú ý nhất.

Dù sao, hắn đã từng ngược Sở Tiêu – truyền nhân tiếng tăm lừng lẫy hiện giờ.

“Ngươi từ đâu đến, Nhân Hoàng điện hay là Địa Hoàng cung?”

Quân Tiêu Dao nhìn nam tử mặc chiến giáp ngũ sắc.

Hắn rõ ràng là một trong những chiến tướng đầu lĩnh, khí tức bất phàm.

Chiến giáp ngũ sắc trên người hắn chính là do đá ngũ sắc tế luyện thành, hội tụ thuộc tính ngũ hành, là một món đồ phòng ngự hộ thân hiếm thấy.

Có thể có được đồ vật cỡ nhường này, chính minh được địa vị của hắn không hề thấp.

Nam tử chiến giáp ngũ sắc nghe vậy, cũng nói thẳng: “Địa Hoàng cung.”

“À, xem ra hẳn ngươi là người dưới tướng Tử Võ Thánh Vương.” Quân Tiêu Dao nói.

Lúc trước hắn từng dùng một chưởng đánh nát Lận Côn - chiến tướng của Địa Hoàng cung đến đây tiếp đón Vân Khê.

Mà Lận Côn kia chính là người dưới trướng của Tử Võ Thánh Vương.

Mà hai người này, thái độ với hắn cũng đáng nghiền ngẫm, chắc là người của Tử Võ Thánh Vương không nghi ngờ rồi.

“Không sai, ta tên Di Cổ, là đệ tử dưới trướng Tử Võ Thánh Vương của Địa Hoàng cung.”

Cho dù đối mặt với Quân Tiêu Dao, giọng điệu của Di Cổ cũng không dịu đi chút nào.

Hắn thân là bạn đồng liêu của chiến tướng Lận Côn – người bị Quân Tiêu Dao đánh nổ thân xác.

Hơn nữa còn không cho Vân Khê - muội muội của hắn gia nhập dưới trướng của Tử Võ Thánh Vương.

Cho nên đương nhiên Di Cổ không có thái độ gì tốt với Quân Tiêu Dao cả.

Thác Phong ở bên cạnh cũng như thế, hắn cũng là người của Tử Võ Thánh Vương.

Mà lúc này, một giọng nữ vang lên.

“Di Cổ, Thác Phong, thái độ các ngươi như thế này không đúng rồi.”

Một nữ tử mặc nhuyễn giáp đỏ thẫm đứng ra, dáng người cao gầy, thon dài.

Khác với nữ tử yếu đuối, mảnh mai, cơ thể nàng khoẻ đẹp, cân đối, đường công tinh tế, trông vô cùng bốc lửa.

Mái tóc màu đỏ, còn có đôi mắt đổ sáng lấp lánh lộ ra vô cùng bắt mắt.

Nàng nhìn về phía Quân Tiêu Dao, mỉm cười, thái độ khác với đám người Quân Tiêu Dao, mở miệng nói.

“Thiếu chủ Vân thị, đừng quan tâm tới bọn họ, ta tên là Hoàng Chỉ, đến từ Địa Hoàng cung, là đệ tử của Phù Dao Thánh Vương.”

Nữ tử tên Hoàng Chỉ, tự nhiên, hào phóng, duỗi đôi tay ngọc ngà ra.

Quân Tiêu Dao cũng cười, đưa tay nắm lấy.

Nhìn đến đây, khoé mắt Di Cổ và Thác Phong giật giật, nhưng chỉ hừ lạnh, không nói thêm cái gì.

Bởi vì Vân Khê gia nhập vào bên Phù Dao Thánh Vương, cho nên đương nhiên không có lý do gì Hoàng Chỉ có ác cảm với Quân Tiêu Dao cả.

Với lại, chắc sẽ không có nữ tử nào vô duyên vô cớ sinh ra ác cảm với Quân Tiêu Dao đâu.

Phần lớn đều sẽ mơ hồ có cảm tình.

Dù sao phái nữ sẽ càng quan tâm đến giá trị nhan sắc và vẻ bề ngoài hơn.

Đẹp trai đã là chính nghĩa rồi.

“Huyết mạch Vòng Thầng...”

Quân Tiêu Dao chỉ vừa nắm tay Hoàng Chỉ là lập tức cảm thấy được nhiệt độ nóng bỏng của huyết mạch trong cơ thể.

Hoàng Chỉ này, hèn gì có thể trở thành đệ tử của Phù Dao Thánh Vương, trong cơ thể lại có huyết mạch Vòng Thầng.

“Thiếu chủ yên tâm, Vân Khê muội muội ở chỗ Phù Dao đại nhân rất tốt.”

Hoàng Chỉ xích lại gần tai Quân Tiêu Dao, thấp giọng nói.

Bình Luận (0)
Comment