Nhóm dịch: Thiên Tuyết
Lúc này thi triển đi ra, giống hệt như một Thần Vương vô thượng nắm giữ sinh tử tạo hóa chư thiên.
Lực sinh tử lưu chuyển, như âm dương biến ảo, quét ngang tới Thi Đà.
Hư không đều đang rung vang, bầu trời đều đang chấn động, vết nứt càng nhiều, giống như không chịu đựng nổi một thức cực chiêu này của Quân Tiêu Dao.
Ầm!
Một bóng dáng bay ngược ra, đúng là Thi Đà.
Mà lúc này, Cừu Một hoàn hồn, lại đánh úp tới.
Hắn tế ra một cây cốt mâu màu trắng toát, đồng nguyên với Sâm Bạch Cốt Nhận, còn có cốt châu trắng lạnh của Kỵ Nguyệt trước đó.
Đều là thần binh lợi khí lây dính khí tức cốt trượng Hạn Bạt.
Sâm Bạch Cốt Mâu xuyên thủng hư không, đâm thẳng tới Quân Tiêu Dao.
Hai tay Quân Tiêu Dao chắp trước ngực, lực lượng sinh và tử lưu chuyển trong lòng bàn tay hắn, giam cầm Sâm Bạch Cốt Mâu đang lao tới.
Chỗ giao nhau, nứt nổ ra phù văn chói lọi.
Thấy cảnh này, rất nhiều thiên kiêu Giới Hải cùng lúc thán phục, cũng là mang vẻ căm phẫn.
Bạt tộc như này hoàn toàn là xa luân chiến, từng người thay phiên tiêu hao tinh lực của Quân Tiêu Dao.
Mà người lui ra thì có thể hơi có khoảng thời gian khôi phục điều tức, sau đó lại tùy thời giết ra.
Không có đấu pháp nào vô sỉ hơn kiểu này.
“Lần này, hắn sợ là cũng phải nguy hiểm rồi.” Hạ Hầu Thần Tàng nghĩ thầm.
Đám người Di Cổ thì càng là dáng vẻ xem kịch vui.
Bọn họ cũng ra tay chiến đấu với Bạt tộc, nhưng rất rõ ràng là đang nhây, kéo dài thời gian.
Nhất định không muốn đi viện trợ Quân Tiêu Dao.
“Xem ngươi có thể trì hoãn bao lâu, đắc tội với Tử Võ Thánh Vương đại nhân, thiếu chủ Vân thị lại như thế nào, kết cục cũng sẽ không tốt hơn chỗ nào.”
Đáy lòng Di Cổ lạnh lùng.
Mà lúc tất cả mọi người đều đang chăm chú xem chiến đấu giữa Quân Tiêu Dao và ba người Cừu Một.
Nơi giáp ranh chiến trường.
Có ba bóng dáng áo đen, yên lặng đứng đó.
Khí tức của bọn họ cảm giác không sâu lắm, cũng chưa từng ra tay, giống như một quần chúng.
Một người áo đen trong đó mở miệng hỏi.
“Theo cái nhìn của các ngươi, cảm thấy kẻ này thế nào?”
“Nói là tư chất ngút trời cũng không đủ.”
“À ừm, hiện tại có cần ra tay không?”
“Lại xem một lát, xem bọn họ có thể đối phó được kẻ này hay không.”
Mấy người áo đen này đang trao đổi, giọng nói của bọn họ không hề già nua.
Thế nhưng, so với khí phách của người tuổi trẻ, lại có thêm mấy phần trầm ổn, rõ ràng đã bắt đầu thoát ly loại tầng cấp kia.
Nhưng khiến người ta ngạc nhiên là, bọn họ lại có thể đi vào chiến trường máu này.
“Các ngươi nói, có khi nào kẻ này đã phát hiện một ít dấu hiệu không?” Một người áo đen nói.
“Sẽ không đâu, ngay cả Vạn Yêu Đồ cũng không thể phát hiện, hắn lại có năng lực gì chứ?” Người còn lại nói.
“Ha, kẻ này tuyệt đối sẽ không nghĩ đến tộc ta coi trọng hắn cỡ nào, lại có thể mang đến cho hắn niềm vui bất ngờ đến thế.”
“Hết cách rồi, dù sao cũng là Tiên Thiên Thánh Thể Đạo Thai, ý nghĩa phi phàm, vết thương người nọ cho tộc ta trước đây còn chưa khép miệng đâu.”
“Lại xem một lát, nhưng trước khi động thủ, ngược lại có thể xử lý mấy con cá tạp nham, để tránh quấy rầy đến chúng ta.”
“Không sai, ví dụ như những con cá tạp nham của thế lực Tam Hoàng đến từ Giới Trong Giới...”
Đại chiến kéo dài, cả chiến trường trung tâm chiến hỏa bay tán loạn.
Không một ai ý thức được, nơi giáp ranh có ba người áo đen đang ngồi xem tất cả phát triển.
Không, có lẽ có một người có điều dự liệu.
Ầm...
Ở giữa cuộc chiến, Quân Tiêu Dao vận chuyển lực sinh tử tạo hóa, vòng Thần miễn dịch pháp lực chuyển động không ngừng.
Hắn lúc này hệt như một Thần Vương thiên giới, một đấu ba đại tu la địa ngục.
Tuy rằng đám người Cừu Một trước đó ngoài miệng nói lời hung ác, coi thường Quân Tiêu Dao.
Nhưng sau khi trải qua đối chiến chân chính, bọn họ đối với Quân Tiêu Dao chỉ có kinh sợ.
Quân Tiêu Dao vậy mà thật sự dùng sức một người ngăn cản ba người bọn họ.
Không chỉ như thế, dáng vẻ nhìn qua còn rất thành thạo, không hề có bộ dạng miễn cưỡng.
Điều này làm ba người bọn họ biết, nhất định phải bằng bất cứ giá nào đánh một trận, nếu không hậu quả có thể khó mà đoán trước.
Tay Cừu Một bấm ấn quyết.
Ngay sau đó, phía sau hắn sóng máu ngập trời, xông vào mây xanh.
Cuối cùng trong rất nhiều ánh mắt kinh hãi, lại biến thành một dòng sông máu cuồn cuộn.
Dòng sông máu đó giống như vật sống, không ngừng quay cuồng.
Bên trong không chỉ có đủ loại xương cốt trắng toát, còn có khói đen tràn ngập, khí tức quỷ dị phun trào.
Đồng thời, còn có âm thanh quỷ khóc thần gào vang lên, có vong hồn oán linh tràn ngập.
Đây là một thức cực chiêu át chủ bài mà Cừu Một tế luyện.
Có thể gọi là thần thông, cũng có thể gọi là bí bảo.
Tên là Hoàng Tuyền Minh Hà.
Là hắn dùng nước Hoàng Tuyền làm cơ sở, dung nhập một phần khí tức quỷ dị, còn có thi cốt của vô số sinh linh, tạo thành thủ đoạn khủng khiếp.
Hoàng Tuyền Minh Hà vừa ra, gột rửa thiên địa.
Dường như muốn hoá càn khôn thành Minh phủ.
Rất nhiều oan hồn trong Hoàng Tuyền Minh Hà rõ ràng là thiên kiêu Giới Hải Cừu Một chém giết lúc trước, bỏ vào trong Minh Hà tế luyện.
Thủ đoạn này tàn nhẫn vô cùng, nhưng không thể không nói, uy lực cực kì kinh khủng.
Một vài thiên kiêu ở đầy nhìn mà sợ hãi vô cùng, cổ họng bốc lên hơi lạnh.
Trách không được Cừu Một có thể bước lên bảng giải thưởng Hắc Họa.
Như này cần giết bao nhiêu thiên kiêu nhân kiệt Giới Hải, mới có thể tế luyện ra một dòng sông máu thế này.
“Chết đi!”
Cừu Một bấm ấn, khống chế Hoàng Tuyền Minh Hà trùng kích về phía Quân Tiêu Dao.
Những nơi đi qua đủ có thể biến tất cả thành tử địa.
Quân Tiêu Dao nhìn thấy thủ đoạn này của Cừu Một, trong mắt cũng lóe lên một vệt lãnh ý.
Tuy là không có lòng thương hại của thánh mẫu gì đó.
Nhưng muốn tế luyện dòng sông máu như này, oan hồn chết trong tay Cừu Một, tuyệt đối vô số kể.
Thù Một này, cũng nên chết!
Ngay sau đó, Quân Tiêu Dao đưa tay lên, một ngọn hỏa diễm bốn màu bắn ra, như biến thành một đóa hỏa liên tứ sắc.
Đúng là Tứ Tượng Chân Hỏa.