Nhóm dịch: Thiên Tuyết
Khấu Liệt Đại Đế tức đau gan, thân thể đều không nhịn được phát run.
Như vậy cũng khá tốt, một chiến cuộc đã ổn.
Kết quả phát hiện tất cả đều là đồng đội heo!
Hỏi Khấu Liệt Đại Đế có tức hay không?
Hắn sắp xếp xong xuôi tất cả, thậm chí cũng chuẩn bị tiệc ăn mừng rồi.
Chuyện này tốt lắm, tiệc thì có thể ăn, chỉ là ăn tiệc của người mình!
Một chuyến này đã chết bao nhiêu thiên kiêu Bạt tộc?
Chứ đừng nói những thiên kiêu Bạt tộc có thể đi lên bảng giải thưởng, lai lịch cũng không bình thường.
Từng người đều là hạt giống hậu bối quý giá của Bạt tộc.
Cứ như vậy chết không có giá trị.
Cho dù là lấy thân phận Khấu Liệt Đại Đế cũng phải gánh chịu trách nhiệm không nhỏ.
Quan trọng nhất là đã đánh rắn động cỏ.
Lần sau muốn thiết lập bố cục như vậy, săn giết Quân Tiêu Dao, vậy thì rất khó khăn.
Mất đi cơ hội chính là mất đi, sẽ không trở về.
Mà lúc này trong hư không lại có hình bóng xuất hiện lần nữa.
Chính là nhóm người Quân Tiêu Dao.
“Vân Tiêu thiếu chủ.”
Thấy Quân Tiêu Dao xuất hiện, vài túc lão ở đây mới thật sự thở phào nhẹ nhõm.
Bên Giới Hải này chỉ sợ tất cả thiên kiêu đều chết hết, Quân Tiêu Dao cũng không thể chết.
Địa vị và ý nghĩa của hắn quá lớn.
Tuy nghe những thiên kiêu miêu tả, bọn họ cũng cảm giác không thể tin nổi.
Quân Tiêu Dao chưa tới cảnh giới Hỗn Độn Đạo Tôn lại có thể chém giết ba Chuẩn Đế Bạt tộc.
Cho dù là Chuẩn Đế tự chém một đao, vậy cũng đủ kinh người, quả thực vượt qua lẽ thường.
Chẳng qua cho dù như thế nào kết quả luôn tốt.
Quân Tiêu Dao không chỉ hóa giải sát kiếp đối với mình, lại còn dẫn dắt thiên kiêu cả Giới Hải, lấy được thắng lợi của huyết chiến thiên kiêu.
Tuy đây không phải là đại chiến sinh tử của Giới Hải và chủng tộc Hắc Họa, chỉ là cuộc đọ sức giao hữu giữa người trẻ tuổi.
Nhưng ít ra đã chèn ép khí diễm lớn lối của Bạt tộc, chấn hưng sĩ khí bên Giới Hải này.
Vẻ mặt Quân Tiêu Dao gợn sóng không sợ hãi, ánh mắt của hắn ngược lại nhìn về phía sương đen cuồn cuộn bên kia.
Nhìn về phía Khấu Liệt Đại Đế này.
“Xem ra, lần săn giết này là kế hoạch của ngươi.”
Giọng điệu Quân Tiêu Dao lạnh nhạt.
Tuy đối mặt một Đại Đế Bạt tộc, hắn không hạ thấp tư thế.
“Là như thế nào?”
Giọng điệu Khấu Liệt Đại Đế lạnh lùng.
Tuy hắn rất muốn một chụp cái tát giải quyết Quân Tiêu Dao. Nhưng có Vạn Yêu Đồ, còn có trận pháp phòng ngự của thành luỹ Tam Hoàng, điều này hiển nhiên là không thực tế.
“Ừ, ta chỉ muốn nói cho ngươi biết.”
“Bổn thiếu chủ là một người có ân phải đền, có oán... trả gấp bội.”
“Quý trọng thời gian cuối cùng của ngươi, ngươi sống không quá cả đời này.”
Giọng điệu Quân Tiêu Dao bình thản.
Nhưng lời nói ra khiến toàn bộ vắng lặng.
Quân Tiêu Dao đang uy hiếp một Đại Đế Bạt tộc?
Một Tạo Hóa Thần Tôn uy hiếp một Đại Đế, đây quả thực là cảnh tượng cạn cổ khó gặp.
Chính là bên Giới Hải này, trong mắt rất nhiều túc lão chứa đựng chút rung động.
Người này gan dạ sáng suốt, không người nào có thể so sánh.
Mà ở bên trong những thiên kiêu, không ít người đã trở thành fans cuồng nhiệt của Quân Tiêu Dao.
Bọn họ biết, từ trước đến giờ Quân Tiêu Dao nói lời giữ lời.
Hắn nói muốn chém giết ba Chuẩn Đế thì nhất định chém giết.
Như vậy, gắn nói Khấu Liệt Đại Đế sống không quá cả đời này, vậy hắn nhất định không sống cả đời này!
“Hừ, nhãi ranh miệng còn hôi sữa, lời này để phụ thân ngươi nói còn tạm được, ngươi phải tu luyện mười ngàn năm nữa.”
Tuy trong lòng Khấu Liệt Đại Đế tức giận nhưng hiển nhiên không thể mất mặt tới mức cãi vã với Quân Tiêu Dao.
Hắn chỉ là lạnh giọng lạnh lùng nói.
“Mười nghìn năm sao?”
“Trăm năm, bóp chết ngươi như con kiến hôi.”
Ống tay áo Quân Tiêu Dao vung lên không cần phải nhiều lời, trở về bên thành luỹ Tam Hoàng.
Khấu Liệt Đại Đế giống như ăn phải con ruồi, sắc mặt hơi xanh lên.
Không phải là hắn không có tâm tính Đại Đế.
Mà là lần này, chẳng những kế hoạch thất bại, tổn thất rất nặng.
Lại còn bị một tiểu bối sinh sau ngoan thoại vả mặt.
Đây quả thực là tiền mất tật mang.
“Hừ…”
Trong mắt Khấu Liệt Đại Đế hiện lên sát ý, thân hình rời đi.
Hắn tuyệt đối sẽ không bỏ qua như vậy!
Cốt trượng Hạn Bạt trong hư không cũng đi theo phá không.
Vạn Yêu Đồ cũng thu lại.
Lần sóng gió này coi như là kết thúc như vậy.
Khấu Liệt Đại Đế chẳng những không báo thù thay nhóm người Nguyên Nhung Đại Đế.
Ngược lại còn thua thiên kiêu đứng đầu một nhóm Bạt tộc, bao gồm bảng giải thưởng thiên kiêu. Thậm chí còn tổn thất ba nhân vật Chuẩn Đế.
Đây quả thực bệnh thiếu máu cực kỳ.
Chẳng qua đây chính là chuyện Khấu Liệt Đại Đế phải nhức đầu.
Mà ở bên thành luỹ Tam Hoàng.
Bầu không khí vui mừng.
Những thiên kiêu tham chiến thành công chiến thắng trở về.
Quân Tiêu Dao đương nhiên là sự tồn tại chói mắt nhất trong đó.
Tuy hắn không muốn trương dương nhưng giờ phút này lại giống như một vị vua trở về.
Cho dù là những Trấn Giới quân chia thành hai đường, dường như ánh mắt nhìn về phía Quân Tiêu Dao có kính sợ và tôn sùng.
Phải biết tính tình những Trấn Giới quân này cứng rắn.
Thân phận của ngươi cao, bối cảnh mạnh, chưa chắc nhận được sự tôn trọng của bọn họ.
Nhưng thực lực ngươi đủ mạnh, lập được chiến công đủ nhiều là có thể được tôn trọng.
Suy cho cùng bây giờ sự tích của Quân Tiêu Dao đã truyền ra ải Đông Lĩnh.
“Công tử…”
Lục Tinh Linh dẫm theo thành viên tiểu đội số 72 đi tới.
Bởi vì sở trường của Lục Tinh Linh là chiến trận, năng lực tác chiến của mỗi binh sĩ không tính là mạnh nhất.
Thế nên Quân Tiêu Dao không để cho Lục Tinh Linh tham gia lần huyết chiến thiên kiêu này.
Thấy Quân Tiêu Dao trở về, trong mắt đẹp của Lục Tinh Linh là vui mừng và sùng kính.
Nàng cũng nghe thấy sự tích của Quân Tiêu Dao.
Lấy sức một mình thay đổi chiến cuộc, không chỉ nghiền áp thiên kiêu bảng giải thưởng, còn chém ba Bạt tộc Chuẩn Đế.