Hoang Cổ Thánh Thể (Bản Dịch)

Chương 2658 - Chương 2658 - Nhiệm Vụ Nguy Hiểm Nhất

Chương 2658 - Nhiệm vụ nguy hiểm nhất
Chương 2658 - Nhiệm vụ nguy hiểm nhất

Nhóm dịch: Thiên Tuyết

Quân Tiêu Dao lấy lại tinh thần, hắn ngắt Phượng Hoàng Tiên Thảo và Tử Kim Long Dược xuống, để vào cạnh Thế Giới Thụ ở vũ trụ bên trong.

Thế Giới Thụ trồng bên trên tức nhưỡng Ngũ Hành.

Bán tiên dược cũng được trồng bên trên tức nhưỡng Ngũ Hành, dược hiệu sẽ không bị mất đi chút nào.

sau đó, Quân Tiêu Dao lại vơ vét dược thảo xung quanh một hen.

Cuối cùng lại quay về với Phương Thốn Càn Khôn.

Nguyên thần của nam tử giáp bạc kia vẫn còn đang giam cầm trong đó.

Nhìn thấy Quân Tiêu Dao đến, nguyên thần nam tử giáp bạc nói: “Rốt cuộc ngươi là ai?”

Quân Tiêu Dao không quan tâm đến, ngược lại hỏi: “Đến tột cùng Phệ tộc các ngươi xuất hiện ở khu vực này có mục đích gì?”

“Không phải chỉ là vì mảnh vườn thuốc cổ này chứ?”

“Hừ, muốn moi tin à, nằm mơ.”

Nam tử giáp bạc rất kiên cường.

Chuyện này không phải do tính cách của hắn.

Phệ tộc có quan niệm chủng tộc mạnh mẽ rằng không thể lộ ra bất kì tin gì uy hiếp đến bộ tộc.

“Không nói?”

Ánh mắt Quân Tiêu Dao hiện lên vẻ nghiền ngẫm.

“Muốn giết cứ giết, Phệ tộc ta không có ai sợ chết cả.” Nam tử giáp bạc hờ hững nói.

Quân Tiêu Dao cười lắc đầu.

Lập tức, hắn thôi thúc sức mạnh nguyên thần.

Cứ như có ảo ảnh Thần Ma hiện ra, đẩy một cái cối xay nhuốm máu vĩ đại.

Rõ ràng đó là Hỗn Độn Thần Ma!

Tuy hiện giờ Quân Tiêu Dao đã không cần nhờ Hỗn Độn Thần Ma rèn luyện nguyên thần giùm.

Nhưng điều này không đại biểu Hỗn Độn Thần Ma không có uy năng nữa.

Dù bất kì nguyên thân linh hồn của sinh linh gì, nếu bị cuốn vào bên trong Hỗn Độn Thần Ma đều phải chịu đớn không chịu nổi.

Đau đớn kia, đau khổ trên cơ thể không thể so được.

Quả thật còn đau đớn hơn bị lăng trì hàng tỉ lần!

“Ngươi... đây là...”

Dù là nguyên thần của nam tử giáp bạc kia, cũng biến sắc.

Hắn cảm nhận được uy thế kinh khủng bên trong Hỗn Độn Thần Ma.

“Aaaaaa...”

Sau một giây, tiếng kêu thê lương truyền ra, nguyên thần của nam tử giáp bạc bị cuốn vào bên trong Hỗn Độn Thần Ma, từng chút bị nghiền ép.

Nhưng mà sau khi bị nghiền ép, lại bắt đầu hồi phục lại như cũ.

Sau đó lại tiếp tục bị nghiền ép.

Đau khổ kịch liệt không ngừng này, cho dù là Phệ tộc cũng không chịu nổi!

Cuối cùng nguyên thần của nam tử giáp bạc cũng để lộ ra một vài tin tức.

Sau khi nghe xong những tin tức này, ánh mắt Quân Tiêu Dao cũng lộ ra dị quang.

Tin này rất quan trọng, thậm chí có thể nói là vô cùng quan trọng.

Nếu không bị Trấn Giới quân phát hiện.

Phệ tộc kia, có thể sẽ vì thế mà lại xuất hiện một kẻ địch cực kỳ mạnh.

Mà bây giờ Quân Tiêu Dao biết tin tức này.

Mắt hắn dao động, đang suy tư.

Nếu như phải đi ngăn cản, vậy thì chuyến đi này, quá nguy hiểm.

Không...

Không nên gọi là nguy hiểm, hẳn nên gọi trực tiếp là muốn chết!

Chuyện này hoàn toàn không phải bất kỳ thế hệ tuổi trẻ nào có thể hoàn thành được nhiệm vụ.

Cho dù là những túc lão của ải Đông Lĩnh cũng không có cách nào ngăn lại, cần phải mời đại nhân vật chân chính ra tay.

Nhưng...

Nếu như Quân Tiêu Dao có thể hoàn thành.

Vậy Quân Tiêu Dao mà hắn nhận được, là không thể nào tưởng tượng được.

Không thể tưởng tượng này, không phải chỉ cao hơn công huân trước đó một chút.

Mà cao hơn trăm triệu lần.

Đến lúc đó, chấn động mà Quân Tiêu Dao mang đến còn ghê gớm hơn rất rất nhiều so với việc chém chết ba vị Chuẩn Đế Bạt tộc lần này.

Chỉ là, công huân càng cao, đại biểu cho nguy hiểm cũng càng lớn.

Làm, hay là không làm!

Đổi lại bất kỳ thiên kiêu nào cũng sẽ không do dự, hoàn toàn không đi thử nghiệm, bởi vì đây không phải là nhiệm vụ mà hắn có thể hoàn thành.

Nhưng mà với Quân Tiêu Dao mà nói, cũng không phải không có khả năng.

“Sao phải xoắn xuýt làm gì, trong từ điển của ta không có từ sợ.”

Quân Tiêu Dao nhẹ nhàng cười.

“Ngươi... ngươi muốn làm gì, chẳng lẽ ngươi muốn đi...”

Nguyên thần suy yếu của nam tử giáp bạc lộ ra vẻ kinh ngạc không thể tưởng tượng nổi.

Tên tiểu bối trẻ tuổi nhân tộc này, là bị điên rồi nên muốn đi chịu chết à?

Quân Tiêu Dao vừa thần niệm liền chôn vùi hoàn toàn nguyên thần của nam tử giáp bạc kia.

“Không vào hang cọp, làm sao bắt được cọp con.”

“Hồng Trần Đế Tử, kết quả trận đánh cược này, từ giờ phút này đã được định trước.”

Quân Tiêu Dao vung tay áo, thân hình đạp không mà đi.

Đã quyết định làm, vậy hắn liền có niềm tin sẽ thành công.

Nếu lần này hắn hoàn thành chuyện này, sẽ khiến toàn bộ thành luỹ Tam Hoàng chấn động!

Sau khi vơ vét hoàn toàn vườn thuốc cổ một phen, Quân Tiêu Dao cũng trực tiếp rời đi.

Hắn đã lấy được một tin tức quan trọng từ nam tử giáp bạc.

Có thể nói, hiện giờ cho dù Quân Tiêu Dao có trực tiếp về thành luỹ Tam Hoàng, sau đó nói tin này ra cũng có thể có dược không ít công huân.

Nhưng mà công huân kiểu này, con chưa đủ để hắn triệt để nghiền ép trong trận đánh cược với Hồng Trần Đế Tử.

Cho nên, Quân Tiêu Dao chỉ có thể tự ra tay.

Thân hình hắn lẩn trong không mà đi, tiếp tục đi sâu vào trong ngân hà vỡ nát.

Mà càng đi sâu vào ngân hà vỡ nát, hiển nhiên tính nguy hiểm sẽ càng lớn hơn.

Đừng nói tới người mới mới tới thành luỹ Tam Hoàng rèn luyện như Quân Tiêu Dao.

Ngay cả Trấn Giới quân uy tín lâu năm, bình thường cũng sẽ không xâm nhập khu Sương Xám.

Quân Tiêu Dao có thể nói không biết chữ sợ viết thế nào.

Chỗ sâu nơi ngân hà vỡ nát, yên tĩnh, tĩnh mịch.

Trước đó, khi chưa xâm nhập vào, thỉnh thoảng còn có thể gặp Phệ tộc.

Nhưng mà đi vào sâu, càng không thấy thấy Phệ tộc nào.

Chính chuyện này cũng có chút khác thường.

Quân Tiêu Dao vẫn luôn thúc dục Thâu Thiên Hoán Nhật đại pháp, che giấu đi hơi thở của mình, sẽ không để bất kỳ sinh linh nào phát giác ra.

Qua một thời gian ngắn, vẻ mặt Quân Tiêu Dao cứng lại.

Tuy nói ở khu Sương Xám, thần hồn sẽ phải chịu cảm giác áp chế.

Nhưng nguyên thần của Quân Tiêu Dao sao có thể bình thường, dưới tình huống này, vẫn có thể lan ra khoảng cách cực lớn.

Trong thần hồn của hắn cảm nhận có một hơi thở cực kỳ nguy hiểm, đáng sợ, mơ hồ tản ra.

Hơi thở khủng bố thế là đủ để những thiên kiêu và Trấn Giới quân phải tránh như rắn rết.

Nhưng Quân Tiêu Dao chẳng những không lộ ra vẻ sợ hãi, mà lao đi về phía hơi thở kia.

Bình Luận (0)
Comment