Nhóm dịch: Thiên Tuyết
Sau một lúc lâu, cuối cùng, nơi phát ra hơi thở kia đập vào tầm mắt của Quân Tiêu Dao.
Đây là một cái sào huyệt màu đen vô cùng to lớn!
Sào huyệt kia, như một cái tổ ong hình nón, bề ngoài có vô số lỗ thủng.
Vô cùng to lớn, giống như thành luỹ chiến tranh Thái Cổ, lại như một ngọn núi cao trấn thiên.
Bên ngoài còn có một vài phù văn lấp loé sát quang, cùng tính chất với trận văn của thành luỹ Tam Hoàng, dùng để ngăn địch.
Cho dù theo tầm mắt của Quân Tiêu Dao, nhìn thấy sào huyệt Phệ tộc vô cùng bàng bạc, trong lòng hắn có hơi cảm thán chút chút.
Rốt cuộc hắn cũng đã biết, vì sao Phệ tộc lại khó chơi và gây uy hiếp như thế.
Nếu như sào huyệt bàng bạc giống như cổ tinh sinh mệnh thế này mà truyền tống đến bên trong thế giới Giới Hải.
Vậy sẽ gây thiệt hại đến nhường nào chứ?
Muốn tiện tay huỷ diệt thế giới cũng dễ như trở bàn tay thôi?
Lần này, các túc lão của thành luỹ Tam Hoàng cũng tuyệt đối không nghĩ tới.
Vốn chỉ tìm vài tung tích của Phệ tộc mà thôi, kết quả lại có một cái sào huyệt của Phệ tộc xuất hiện.
Mà sào huyệt của Phệ tộc xuất hiện có ý nghĩa thế nào?
Có nghĩa là chí ít có Phệ tộc cấp Hoàng tồn tại!
Giống như sào huyệt của Phệ tộc, dù bên trong Phệ tộc không có quá nhiều, xem như là tồn tại cực kỳ quý giá.
Cũng chính vì vậy, chỉ cần có sào huyệt Phệ tộc xuất hiện, đại biểu cho ít nhất có Phệ tộc cấp Hoàng toạ trấn ở trong đó.
Mà Phệ tộc cấp Hoàng là đẳng cấp gì chứ?
Đây chính là tồn tại cấp bậc Đại Đế đó!
Hỏi xem, đây là tồn tại mà thế hệ trẻ tuổi dám trêu vào sao?
Chính là toàn bộ Trấn Giới quân tới đây hôm nay cộng lại đều sẽ bị cấp Hoàng Phệ tộc một ngụm nuốt chửng.
Trừ phi có nhân vật ải Đông Lĩnh cấp Đại Đế ra tay, bằng không không có ai có thể đối phó cục diện này.
“Xem ra thật sự là đầm rồng hang hổ rồi.”
Nhìn cái sào huyệt Phệ tộc màu đen kia, thậm chí Quân Tiêu Dao còn khẽ cười.
Nếu như giờ phút này có người khác việc hắn làm, tuyệt đối sẽ cho rằng hắn đi chịu chết.
Chỉ là, cuộc đánh cược một năm trước sắp đến hạn.
Quân Tiêu Dao không định bỏ qua cơ hội này.
Không có do dự gì cả, người Quân Tiêu Dao dường như hoà vào trong hư không, luồn vào sào huyệt Phệ tộc.
Nếu khi có chiến tranh.
Đương nhiên sào huyệt của Phệ tộc sẽ dựng lên tất cả phương pháp phòng ngự, Quân Tiêu Dao hoàn toàn không có khả năng trực tiếp tiến vào.
Nhưng mà hiện giờ, cũng không phải đang trong trạng thái chiến tranh, cho nên đương nhiên sào huyệt Phệ tộc không nghiêm phòng, tử thủ như vậy.
Lại thêm, dường như rất nhiều Phệ tộc trong sào huyệt đều đang ra ngoài săn bắn những đội ngũ Trấn Giới quân khác.
Cho nên sào huyệt Phệ tộc trống hơn tưởng tượng một chút.
Tuy bên ngoài sào huyệt có một vài hộ vệ Phệ tộc đi đi lại lại tuần thú.
Nhưng Quân Tiêu Dao đã thu hơi thở lại.
Với lại hắn có Không Thư trong tay, việc ẩn nấp trong hư không càng không là vấn đề gì.
Cho nên chẳng bao lâu, Quân Tiêu Dao đã im hơi lặng tiếng mà tiến vào trong sào huyệt Phệ tộc.
Toàn bộ sào huyệt Phệ tộc vô cùng to lớn, cứ giống như một viên Sinh Mệnh Cổ Tinh.
Trong đó các phòng cũng đan chéo nhau đầy phức tạp, hang động và đường hành lang trải rộng, như chín khúc ruột quanh co.
Nếu không phải dân Phệ tộc mà tiến vào trong, đầu óc tuyệt đối sẽ bị choáng váng.
Với lại trong đó còn có lực lượng đặc thù có thể áp chế thần niệm của kẻ ngoại lai.
“Sào huyệt Phệ tộc cũng có vài thứ này nọ đấy.”
Quân Tiêu Dao thầm nghĩ.
Nếu mà sinh linh bên ngoài tiến vào trong, không có cách nào dùng thần niệm để cảm nhận, thì sẽ phải chịu thua thiệt không nhỏ, khó mà đánh chiếm hoàn toàn.
Đương nhiên, những thủ đoạn này trước mặt nguyên thần cấp Hằng Sa như Quân Tiêu Dao, đều vô dụng cả.
Quân Tiêu Dao vẫn có thể cảm nhận được phương hướng và động tĩnh của Phệ tộc.
“Trong đó có một luồng hơi thở lớn nhất tại nơi sâu nhất của sào huyệt.”
Nói cách khác, luồng hơi thở kia chính là Phệ tộc cấp Vương!
Tương đương với cảnh giới Chuẩn Đế.
Nơi này, đừng nói với thế hệ trẻ như Quân Tiêu Dao.
Cho dù với cường giả cấp Chuẩn Đế thì cũng như đầm rồng hang hổ, cửu tử nhất sinh.
Đây đúng thật phó bản độ khó cấp ác mộng rồi.
Nhưng có làm sao, nhưng Quân Tiêu Dao lại nghĩ trong lòng.
Độ khó ác mộng thì sao?
Quân Tiêu Dao không nghĩ quá nhiều, đi bằng đường tắt nhanh nhất, lao về phía sâu nhất trong sào huyệt Phệ tộc.
Chỉ là trên con đường cần đi qua, vẫn có luồng khí tức Phệ tộc cấp Vương chặn ở đó.
Quân Tiêu Dao không do dự, không cần chờ, cứ thế tiến lên.
Mà giờ phút này.
Trong chỗ sâu của sào huyệt Phệ tộc, một không gian rộng lớn.
Có một bóng người ngồi xếp bằng trong đó, hơi thở khuất phục.
Chỉ là một bóng người nhưng lại khiến người khác vô cùng sợ hãi.
Bởi vì bóng người này, lại có ba cái đầu!
Ở giữa là một cái đầu người bình thường.
Mà bên trái là đầu một con thuồng luồng màu đen, bên phải là đầu một con nhện.
Trông vô cùng kinh dị, quái dị, như thể nó được ghép lại từ những mảnh sinh linh khác nhau tạo thành.
Từ nơi này cũng có thể thấy được đầu của sinh linh Phệ tộc này kinh khủng đến thế nào, khiến người ta cảm thấy quỷ dị lại thấy sợ hãi thấu xương.
Mà càng khiến người ta tê dại da đầu là.
Chỗ lưng của bóng người này, lại có tám cái chân.
Mỗi một chân đều vô cùng sắc bén, như chiến mấu bằng sắt thép, có thể tuỳ tiện xuyên thủng hư không.
Sinh linh Phệ tộc này trông thật quá đáng sợ.
Cơ thể hình người, ba cái đầu, tám cái chân nhện, nhìn thế nào cũng thấy quỷ dị.
Bỗng một giây, sinh linh ba đầu của Phệ tộc này bỗng nhiên phát giác ra.
“Ai?”
Phía trước cửa hang, có một bóng người áo trắng, ung dung chắp tay đi tới.
“Phệ tộc cấp Vương, lần đầu tiên gặp, xin chỉ giáo.”
Người đến, đương nhiên là Quân Tiêu Dao.