Nhóm dịch: Thiên Tuyết
Ầm!
Ánh sáng mênh mông không gì sánh kịp trực tiếp chia toàn bộ sào huyệt Phệ tộc làm hai!
Phệ tộc ở đây đều bị tiêu diệt dưới một kích này!
Đây... chính là uy áp của pháp thân Thần Linh, trấn áp giết chết tất cả kẻ địch!
Mà giờ phút này, trong ngân hà vỡ nát, mấy đội ngũ Trấn Giới quân khác đều nhìn thấy được.
Ở nơi sâu của ngân hà vỡ nát có một tia thần mang màu vàng kim lóe lên, giống như xé nát càn khôn, chém đứt vòm trời!
“Đó là cái gì, lẽ nào có chí cường giả của ải Đông Lĩnh ra tay sao?”
“Lẽ nào là Tuyết Nguyệt Yêu Đế ra tay?”
“Không thể nào, không giống dao động của Tuyết Nguyệt Yêu Đế?”
“Lẽ nào trong thành lũy Tam Hoàng còn có chí cường giả vô thượng ẩn nấp?”
Những Trấn Giới quân này đều nghi ngờ.
Chỉ là bọn họ đều cho rằng có khả năng là phía bên thành lũy Tam Hoàng có cường giả ẩn giấu ra tay.
Mà ở một nơi khác.
Đám người Lục Tinh Linh vừa giải quyết một nhóm Phệ tộc.
Nhìn dao động thần mang chém đứt vòm trời ở nơi sâu của ngân hà vỡ nát.
Lục Tinh Linh cũng hít sâu một hơi.
Không biết tại sao, nàng lại nghĩ đến một mình Quân Tiêu Dao tiến vào nơi sâu của ngân hà vỡ nát.
“Lẽ nào...”
Trong mắt Lục Tinh Linh hiện lên một tia rung động khó có thể diễn tả thành lời.
Quân Tiêu Dao không biết dao động chiến đấu của hắn.
Đã khiến những tu sĩ Trấn Giới quân chấn động.
Mà sau đó.
Những Trấn Giới quân đó cũng phát hiện.
Những Phệ tộc điên cuồng vây quét bọn họ bắt đầu rút như thủy triều.
Điều này càng làm kiên định suy nghĩ của đám người Trấn Giới quân.
Có lẽ là có đại nhân vật trong thành lũy Tam Hoàng ra tay giải quyết nhân vật mấu chốt trong Phệ tộc.
Cho nên Phệ tộc mới rút lui.
Mà sau khi Phệ tộc rút lui.
Những Trấn Giới quân này cũng trở về thành lũy Tam Hoàng.
Bọn họ khẩn cấp muốn biết rốt cuộc là chí cường giả nào ra tay.
Mà tiểu đội do Lục Tinh Linh suất lĩnh cũng chuẩn bị rút lui.
Lúc trước Quân Tiêu Dao đã nói với bọn họ, không cần đợi hắn ra ngoài cùng nhau trở về.
“Đội trưởng, luồng dao động vừa rồi, chẳng lẽ là...”
Đám người lão tu sĩ mặt mù và tu sĩ một tay đều nói.
Một mình Quân Tiêu Dao tiến vào nơi sâu của ngân hà vỡ nát.
Cộng thêm động tĩnh vừa rồi, rất khó không khiến người ta sinh ra liên tưởng.
Lục Tinh Linh hít sâu một hơi, sau đó nói: “Ta không rõ công tử có thủ đoạn gì.”
“Nhưng luồng dao động trước đó ít nhất cũng là cấp bậc cấp Đế.”
Đám người lão tu sĩ mắt mù như có điều suy nghĩ gật đầu.
Đúng vậy.
Tuy Quân Tiêu Dao là tồn tại cực kỳ nghịch thiên trong mắt bọn họ.
Nhưng có nghịch thiên hơn nữa, cũng không đến mức mạnh đến cấp bậc Đại Đế, như vậy không hợp thói thường rồi.
Dù là nữ tử như Lục Tinh Linh vô cùng sùng bái Quân Tiêu Dao cũng khó tin.
Mà giờ phút này, sâu trong ngân hà vỡ nát.
Sau một chiêu, sào huyệt Phệ tộc bị chém thành vô số mảnh nhỏ, trôi nổi trong tinh vũ.
Vô số Phệ tộc đều bị tiêu diệt dưới một kích này.
Chỉ có Quân Tiêu Dao, áo trắng tuyệt thế, đứng ở hư không, y phục không nhiễm bụi.
Quân Tiêu Dao cũng không rõ rốt cuộc bản thân đã lập được bao nhiêu Công Huân.
Có lẽ là đếm không hết.
Chỉ biết rằng, ánh sáng của lệnh bài Công Huân luôn lóe lên, chưa lúc nào dừng lại!
Một thân một mình diệt Phệ tộc cấp Hoàng cùng với nhiều Phệ tộc cấp Vương, còn giải quyết một sào huyệt Phệ tộc.
Đây là Công Huân mà Đại Đế phía bên Giới Hải khó mà lập được.
Có thể nói, Công Huân lần này Quân Tiêu Dao đạt được chính là cấp bậc nổ tung!
Có lẽ toàn bộ thành lũy Tam Hoàng đều sẽ run rẩy.
Nhưng Quân Tiêu Dao không có bất kỳ tự mãn nào.
Tuy pháp thân Thần Linh cũng là thủ đoạn át chủ bài do chính hắn đích thân bồi dưỡng ra.
Cũng thuộc một phần chiến lực của hắn.
Nhưng dù sao cũng không phải là Quân Tiêu Dao đích thân ra tay.
Chỉ là, Quân Tiêu Dao cảm thấy với thiên phú của hắn, ngày này sẽ không quá xa.
“Lần này ra tay tuy thời gian không dài, nhưng tiêu hao không ít lực lượng tín ngưỡng.”
“Xem ra sau này phải nghĩ cách đạt nhiều lực lượng tín ngưỡng hơn.”
Quân Tiêu Dao suy tư nói.
Nhắc đến lực lượng tín ngưỡng, tất nhiên Quân Tiêu Dao sẽ nghĩ đến Đại Thiên Tự.
Dù sao thì Tiên khí của Đại Thiên Tự có rất nhiều lực lượng tín ngưỡng trong Chúng Sinh Phật Đăng.
Ngoài ra, Quân Tiêu Dao cảm thấy còn có một nơi có lẽ cũng sẽ có lực lượng tín ngưỡng.
Đó chính là Mạt Nhật Thần Giáo!
Dù sao thì Mạt Nhật Thần Giáo cũng là một giáo phái khổng lồ có thể sánh vai với Tam giáo.
Thậm chí tự phong là giáo thứ tư.
Giáo phái như vậy, giáo chúng sẽ như mây.
Hơn nữa Ma Quân cũng có vô số tín đồ.
Tuy đã ngã xuống, nhưng vẫn có thể hội tụ lượng lớn lực lượng tín ngưỡng.
Càng không nói trước đó có thể còn có chút lực lượng tín ngưỡng dự trữ.
Cho nên Mạt Nhật Thần Giáo cũng là một nơi tốt để thu thập lực lượng tín ngưỡng.
Nghĩ đến Mạt Nhật Thần Giáo, Quân Tiêu Dao lập tức nhớ đến Đông Phương Ngạo Nguyệt đã đi tới Mạt Nhật Thần Giáo.
Không biết kế hoạch của nàng ở Mạt Nhật Thần Giáo tiến hành như thế nào rồi.
Sau này rời khỏi thành lũy Tam Hoàng, nếu có cơ hội, Quân Tiêu Dao muốn xem xem có thể đến Mạt Nhật Thần Giáo một chuyến hay không.
Không chỉ là điều tra đôi chút tình hình của Đông Phương Ngạo Nguyệt.
Mà còn có thể thử có thể cướp đoạt lực lượng tín ngưỡng từ trong Mạt Nhật Thần Giáo hay không.
Đương nhiên, đây là chuyện của sau này.
Trước mắt, ánh mắt của Quân Tiêu Dao đảo qua.
Hắn phát hiện một thần mang lơ lửng trong hư không.
“Đây chính là mục tiêu của Tinh Hồng Nữ Đế sao?”
Quân Tiêu Dao tới gần thần mang này.
Trong thần mang có một thứ đang chìm nổi.
Rõ ràng là một con nhộng!
Con nhộng này trắng tinh trong suốt, giống như ngọc thạch mài thành, thậm chí còn có cảm giác nghệ thuật xa hoa.
Mặt ngoài con nhộng trải rộng đạo văn tự nhiên, còn có lực lượng thế giới nồng đậm đang lưu chuyển.
Bên trong hình như thai nghén một tồn tại động trời.